Chương 24: Phân Chia 4
Trương Giai Âm
29/04/2024
Dư Tú Lan không để ý đến tâm tư quỷ quái của cậu, nói với chồng về giấy báo trúng tuyển của con gái.
Triệu Kiến Quốc ngồi yên một lúc lâu, cúi đầu thở dài: "Là do anh làm cha nhưng không quan tâm con cái."
Ở bên kia, hai chị em Triệu Kha và Triệu Miên vui vẻ, hòa thuận đi đến đồng ruộng bát ngát cỏ xanh.
"Chị, công việc ở nhà máy vòng bi*, em thật sự không muốn làm."
*Vòng bi là mấy cái này nè:
Triệu Kha không nói mình muốn chuyển công tác cho Triệu Miên, mà nói mình không muốn làm.
Nhưng phản ứng của Triệu Miên vẫn là nhíu mày: "Em đừng vì để chị đồng ý nên mới cố ý nói như thế, công việc là của em, chị cầm bỏng tay, chị tình nguyện cứ sống như này, ít nhất là trong lòng không có gánh nặng."
"Chị để em nói xong đã."
Có tờ giấy báo trúng tuyển kia, Triệu Kha dễ dàng thuyết phục chị gái hơn, cô cố ý lộ ra vẻ mệt mỏi: "Em biết em nói như vậy, khẳng định sẽ có người cảm thấy em hết ăn lại nằm, nhưng công việc trong nhà máy vòng bi, thật sự rất vất vả, hoàn toàn không thích hợp với em."
Triệu Miên phản bác: "Em rất giỏi mà, thông minh lại còn hiểu chuyện, người khác không có tư cách nói em."
Triệu Kha cảm thán, trách không được trong nguyên tác Triệu Phong bị cho là tên khốn nạn…
Vầng sáng phổ độ yêu thương này của chị cô, nếu không phải do tâm trí cô sớm đã đi qua tuổi hồng, dạt dào ý xuân, chắc chắn cũng phải gục ngã trước gối người.
Triệu Kha kéo tay chị mình lại, tựa đầu lên vai cô ấy, nũng nịu: "Chỉ có mình chị là thấy em chỗ nào cũng tốt thôi, nhưng tính cách của em, em hiểu, công việc trong nhà máy vòng bi vừa tẻ nhạt vừa mệt, còn quản lý rất nghiêm ngặt, làm sai một chút thôi đã bị mắng bù đầu, nghiêm trọng hơn còn muốn trừ tiền lương, lúc nào cũng phải cống hiến hết mình, mỗi ngày về được ký túc xá, là em không muốn nhúc nhích tí nào luôn."
"Sao em không kể cho mọi người nghe?"- Triệu Miên đau lòng.
Triệu Kha vươn tay, để cô ấy càng đau lòng hơn: "Chị nhìn tay em nè, bị chai luôn rồi."
Triệu Miên sờ tay của cô, mắt chứa đầy sự khó chịu.
"Em có thể thi đậu làm công nhân bậc một, đã mất không ít sức rồi, không biết khi lên công nhân bậc hai sẽ vất vả ra sao, có điều chị không giống em, chị thông minh lại chịu khó, chủ của bọn em cực kì thích người như chị, chắc chắn là không đến hai năm, lương của chị sẽ tăng vèo vèo cho coi."
Triệu Kha càng nói càng hăng hái, mặc sức tưởng tượng: "Tiền lương của công nhân bậc hai hiện tại nhiều hơn em bảy, tám đồng, công nhân bậc ba, bậc bốn lương phải nhiều gấp đôi em, nếu như tiếp tục thăng chức..."
Triệu Miên không khỏi liên tưởng theo cô.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Triệu Kiến Quốc ngồi yên một lúc lâu, cúi đầu thở dài: "Là do anh làm cha nhưng không quan tâm con cái."
Ở bên kia, hai chị em Triệu Kha và Triệu Miên vui vẻ, hòa thuận đi đến đồng ruộng bát ngát cỏ xanh.
"Chị, công việc ở nhà máy vòng bi*, em thật sự không muốn làm."
*Vòng bi là mấy cái này nè:
Triệu Kha không nói mình muốn chuyển công tác cho Triệu Miên, mà nói mình không muốn làm.
Nhưng phản ứng của Triệu Miên vẫn là nhíu mày: "Em đừng vì để chị đồng ý nên mới cố ý nói như thế, công việc là của em, chị cầm bỏng tay, chị tình nguyện cứ sống như này, ít nhất là trong lòng không có gánh nặng."
"Chị để em nói xong đã."
Có tờ giấy báo trúng tuyển kia, Triệu Kha dễ dàng thuyết phục chị gái hơn, cô cố ý lộ ra vẻ mệt mỏi: "Em biết em nói như vậy, khẳng định sẽ có người cảm thấy em hết ăn lại nằm, nhưng công việc trong nhà máy vòng bi, thật sự rất vất vả, hoàn toàn không thích hợp với em."
Triệu Miên phản bác: "Em rất giỏi mà, thông minh lại còn hiểu chuyện, người khác không có tư cách nói em."
Triệu Kha cảm thán, trách không được trong nguyên tác Triệu Phong bị cho là tên khốn nạn…
Vầng sáng phổ độ yêu thương này của chị cô, nếu không phải do tâm trí cô sớm đã đi qua tuổi hồng, dạt dào ý xuân, chắc chắn cũng phải gục ngã trước gối người.
Triệu Kha kéo tay chị mình lại, tựa đầu lên vai cô ấy, nũng nịu: "Chỉ có mình chị là thấy em chỗ nào cũng tốt thôi, nhưng tính cách của em, em hiểu, công việc trong nhà máy vòng bi vừa tẻ nhạt vừa mệt, còn quản lý rất nghiêm ngặt, làm sai một chút thôi đã bị mắng bù đầu, nghiêm trọng hơn còn muốn trừ tiền lương, lúc nào cũng phải cống hiến hết mình, mỗi ngày về được ký túc xá, là em không muốn nhúc nhích tí nào luôn."
"Sao em không kể cho mọi người nghe?"- Triệu Miên đau lòng.
Triệu Kha vươn tay, để cô ấy càng đau lòng hơn: "Chị nhìn tay em nè, bị chai luôn rồi."
Triệu Miên sờ tay của cô, mắt chứa đầy sự khó chịu.
"Em có thể thi đậu làm công nhân bậc một, đã mất không ít sức rồi, không biết khi lên công nhân bậc hai sẽ vất vả ra sao, có điều chị không giống em, chị thông minh lại chịu khó, chủ của bọn em cực kì thích người như chị, chắc chắn là không đến hai năm, lương của chị sẽ tăng vèo vèo cho coi."
Triệu Kha càng nói càng hăng hái, mặc sức tưởng tượng: "Tiền lương của công nhân bậc hai hiện tại nhiều hơn em bảy, tám đồng, công nhân bậc ba, bậc bốn lương phải nhiều gấp đôi em, nếu như tiếp tục thăng chức..."
Triệu Miên không khỏi liên tưởng theo cô.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.