Thập Niên 70: Nữ Hán Tử Mạt Thế, Nuôi Dưỡng Chàng Trai Trí Thức

Chương 3:

Lộc Hỗ

21/10/2024

Người đã chết một lần, nếu có hành động khác thường thì cũng dễ hiểu thôi.

Từ giờ về sau, cô chắc chắn sẽ không giống như trước nữa.

Đã chết một lần, thì phải chọn cách tốt nhất mà sống.

"Đồ trời đánh, tao nuôi mày khôn lớn khó nhọc thế này, mày không sợ người trong thôn nói mày bất hiếu à? Dám đánh cả người già trong nhà, mày có tin tao giết mày rồi tống xác ra khỏi nhà không?"

Bà Lưu giọng điệu vẫn cứng cỏi, nhưng lần này bà không dám tiến lên.

"Chết tao còn chẳng sợ, mấy lời xì xầm trong thôn thì nhằm nhò gì? Đã chết một lần, tao cũng hiểu ra rồi, cả nhà họ Lưu này chẳng có ai tử tế.

Muốn yên ổn, thì cứ đồng ý yêu cầu của tao, không thì..."

Con dâu nhỏ vừa nói, vừa vung con dao trong tay một cách thành thạo.

Thời bình tuy tốt, nhưng có cái dở là không ai dùng sức mạnh để nói chuyện.

Nếu đây là thế giới mà cô từng sống, cô chẳng bao giờ bị người nhà họ Lưu ép buộc như vậy.

Một nhát dao giết thây ma hay giết người sống, cảm giác chẳng khác là bao.

Nhìn con dao trong tay cô, người nhà họ Lưu lại nhớ đến cảnh cô ngày ngày băm cỏ cho heo.



Băm cỏ cũng là việc cần sức, và bà Lưu luôn yêu cầu cỏ phải được băm thật nhỏ.

Trong nhà, không ai băm cỏ giỏi như con dâu nhỏ.

"Em ơi, bỏ dao xuống trước đã.

Có gì thì chúng ta ngồi lại nói chuyện cho đàng hoàng,"

chị dâu lớn của nhà họ Lưu nói, vừa nhìn bà Lưu vừa ra hiệu.

Cô ta biết mình phải làm gì lúc này.

Con dâu nhỏ chẳng qua chỉ dựa vào con dao trong tay mà dám ra oai, nếu không có dao thì cô còn làm được gì? Đến lúc đó, thu xếp thế nào chẳng là do họ quyết định! Nhìn thấy chị dâu lớn tiến đến, con dâu nhỏ chẳng buồn giả vờ nữa, cô lập tức đá thẳng vào người cô ta.

"Muốn diễn vai người tốt thì cũng phải xem đối tượng là ai.

Ngay cả Diêm Vương còn không dám nhận tao, mày nghĩ mày làm được gì?"

Cú đá của con dâu nhỏ không hẳn mạnh nhất, nhưng cũng đủ làm chị dâu lớn bật ngửa.

Cơ thể này có lẽ đã lâu không được ăn no, sức lực của cô giờ chỉ bằng một phần mười so với thời kỳ đỉnh cao mà thôi.



Nhưng đừng coi thường, vì trong thế giới trước, thây ma nào cũng cứng rắn như tường đồng vách sắt, không có sức thì chẳng thể chém rụng đầu chúng được.

"A!"

Tiếng hét chói tai phát ra từ chị dâu lớn của nhà họ Lưu.

Cô ta là cháu gái của bà Lưu, sau khi lấy chồng về nhà họ Lưu, được bà Lưu nuông chiều, sống như một bà hoàng nhỏ, chưa bao giờ phải chịu đòn roi hay bất công, nên không biết chịu đựng là gì.

"Được, chia nhà thì chia, nhưng 50 đồng thì đừng có mơ!"

Nhà họ Lưu vốn đã có ý định đuổi con dâu nhỏ ra khỏi nhà, nên chuyện chia nhà cũng là điều tất nhiên.

Bà Lưu già đời lắm, bà biết lúc này cần phải tạm thời nhường nhịn con dâu nhỏ để ổn định tình hình.

"Lúc nãy là 50, giờ là 100!"

Con dâu nhỏ tuy là cô gái trẻ, nhưng công việc mà cô làm không khác gì của đàn ông.

Bao nhiêu miệng ăn trong nhà họ Lưu, vậy mà công điểm của cô luôn là nhiều nhất.

Nhà này, có thể nói là do con dâu nhỏ làm lụng mà nuôi sống! Một trăm đồng, vẫn còn là quá rẻ cho nhà họ Lưu.

Dù vậy, con dâu nhỏ cũng biết, người chồng sắp cưới của cô trước kia đang học ở huyện, mỗi tháng tiêu tiền không ít.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Nữ Hán Tử Mạt Thế, Nuôi Dưỡng Chàng Trai Trí Thức

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook