Thập Niên 70: Nữ Phụ Mỹ Nhân Đào Hôn Không Chạy Thoát

Đánh giá: 0/10 từ 0 lượt

Tag: Ngọt văn, Xuyên thư, Niên đại văn, Nhẹ nhàng, Cưới trước yêu sau


Khi mở mắt ra, Từ Vãn phát hiện mình xuyên vào một cuốn tiểu thuyết. Không những rơi vào thập niên 70 với cuộc sống nghèo khó, cô còn trở thành nữ phụ pháo hôi xinh đẹp nhưng không có não.

 

Trong sách, nguyên chủ không muốn theo chồng mới cưới tới vùng đất khổ hàn, nên đã bỏ trốn ngay trong đêm tân hôn, khiến bố mẹ chồng đều bị thương nặng khi đi tìm.

 

 

Chu Hoài Thần đã trọng sinh vào ngày cưới của mình.

 

Anh biết được cô vợ mới cưới căn bản không coi trọng mình, cũng chẳng muốn theo anh đến vùng đất khổ hàn. Đêm nay, cô định bỏ trốn.

 

Chỉ nghĩ đến đời trước vì cô chạy trốn mà cả gia đình ra ngoài tìm kiếm, mẹ anh trượt chân gãy chân, để lại di chứng bệnh cả đời.

 

Còn bố anh thì bị rắn cắn, suýt chút nữa mất mạng.

 

Lần này, anh quyết định rồi: Mặc kệ Từ Vãn. Cô thích chạy thì cứ chạy đi!

 

 

Từ Vãn xuyên qua đúng lúc nguyên chủ đang ôm tay nải định chạy trốn. Nhìn ra ngoài trời tối đen như mực, bóng cây xa xa như những hình người, cô sợ đến mức lập tức rụt về giường, kéo chăn trùm kín mít từ đầu đến chân.

 

Cô quyết định không chạy nữa, chạy ra ngoài thì mất mạng như chơi.

 

Chu Hoài Thần biết Từ Vãn đã chạy, nhưng để tránh làm kinh động đến bố mẹ và lặp lại bi kịch đời trước, anh giả vờ như không hay biết, cùng các chiến hữu dự tiệc cưới uống rượu, kéo dài thời gian.

 

Ai ngờ mãi uống đến nửa đêm, vừa bước vào phòng, nằm xuống giường thì nghe thấy một tiếng oán trách vang lên từ góc phòng:

 

"Chu Hoài Thần, sao giờ anh mới vào phòng? Anh không biết em sợ bóng tối à?"

 

Chu Hoài Thần: ????? Cô suốt đêm chạy trốn sao không sợ bóng tối???

 

Khoan đã, sao Từ Vãn không chạy trốn nữa?

 

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Nữ Phụ Mỹ Nhân Đào Hôn Không Chạy Thoát

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook