[Thập Niên 70] Nữ Phụ Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Hằng Ngày
Chương 1:
Lạc Tân
05/04/2024
Nhà máy cơ khí thành phố, khu nhà ở số 2
"Mọi người nghe nói không, cậu lái xe đường dài Hình Phong người đặc biệt cao dáng dấp đẹp ấy, có chuyện lớn rồi!"
"Ai mà không biết cậu ta, dù có không biết kiểu gì cũng nghe qua tên cô vợ nông thôn kia của cậu ta. Người ta nói dân quê chịu khó, thế mà người phụ nữ này lười chảy thây, mặt trời lên tới mông rồi cũng không thấy rời giường. Mấy người còn chưa thấy cô ta giặt quần áo đấy, ngâm qua nước là giặt xong, quần áo mới chưa mặc bao lâu đã như cũ nát như mặc mấy năm, đặc biệt lôi thôi."
"Chuyện này tôi có nghe nói. Tôi và cô ta ở cùng một tòa nhà, tôi chưa thấy ai làm vợ như cô ta. Lái xe Hình chạy đường dài mệt mỏi, về tới nhà bếp núc lạnh tanh không nói, còn phải tự lấy chăn gối ra giặt. Trước tôi còn từng thấy trong chậu của cậu ta có cả quần áo phụ nữ. Nếu con dâu tôi mà như vậy, tôi đã đuổi ra khỏi nhà sớm rồi."
"Cô ta không vừa ý cái gì là lại gào khóc đập phá đồ đạc, cả khu chúng tôi đều là âm thanh của cô ta, đúng là không biết xấu hổ."
"Cô ta còn không an phận, mấy người không thấy cô ta tự mua cho mình bao nhiêu đồ đâu! Chồng không ở nhà, cả ngày ăn mặc lòe loẹt, nói cô ta không có ý nghĩ gì tôi không tin."
Hiện trường một mảnh xôn xao.
"Không thể nào!? Tài xế Hình cũng không tệ, lương lại cao. Cô ta xuất thân nông thôn còn có gì không hài lòng?"
"Tài xế Hình cho dù tốt, cũng là thường xuyên vắng nhà ..."
Có người nói đầy ẩn ý, khiến một nhóm người cười khúc khích mờ ám.
"Tài xế Hình nhìn thật lợi hại, thế mà không đánh cô ta à?"
"Đó là mọi người không biết thôi, cô ta là em họ cô vợ mới của Cố trưởng xưởng."
"Còn có quan hệ vậy sao? Chẳng trách cô ta có thể làm vậy, nhưng vợ mới của Cố trưởng xưởng lại không như thế, người ta hiền huệ. Từ khi hai người kết hôn, cặp song sinh trong nhà Cố trưởng xưởng càng ngày càng trắng mập đáng yêu, lão Vương nhà tôi đến nhà họ dùng một bữa, ôi, trở về còn ghét bỏ tài nấu ăn của tôi."
"Lão Vương nhà bà lại có thể đến nhà Cố trưởng xưởng ăn tối? Chuyện khi nào..."
“Ai nha, đừng lạc chủ đề, còn có chuyện không biết mọi người nghe nói không...?” Người phụ nữ khơi chuyện có chút mất hứng.
Mọi người lập tức thu hồi tâm thần, nhao nhao hỏi chuyện gì xảy ra.
Người phụ nữ trung niên lúc này mới hài lòng, hắng giọng nói: "Tài xế Hình mang từ bên ngoài về ba đứa trẻ!"
"Cái gì? Đứa bé kia từ đâu tới? Không phải là con riêng bên ngoài của cậu ta đó chứ?"
"Nói bậy gì đấy, tôi nghe nói là con của đồng đội cũ, là con liệt sĩ."
“Ồ, lấy tính cách cô vợ cậu ta không phải lại náo loạn tung trời à?"
"Chắc chắn ầm ĩ rồi! Ngay hôm đó đã náo ầm lên, trực tiếp đóng cửa không cho người ta vào nhà, tuyên bố hoặc chết đói trong phòng hoặc là đưa mấy đứa trẻ đi."
Tất cả lập tức xôn xao, mặc kệ mọi người có thái độ gì đối với chuyện này thì đều cảm thấy việc này khẳng định một chốc không ổn định được.
"Mọi người nghe nói không, cậu lái xe đường dài Hình Phong người đặc biệt cao dáng dấp đẹp ấy, có chuyện lớn rồi!"
"Ai mà không biết cậu ta, dù có không biết kiểu gì cũng nghe qua tên cô vợ nông thôn kia của cậu ta. Người ta nói dân quê chịu khó, thế mà người phụ nữ này lười chảy thây, mặt trời lên tới mông rồi cũng không thấy rời giường. Mấy người còn chưa thấy cô ta giặt quần áo đấy, ngâm qua nước là giặt xong, quần áo mới chưa mặc bao lâu đã như cũ nát như mặc mấy năm, đặc biệt lôi thôi."
"Chuyện này tôi có nghe nói. Tôi và cô ta ở cùng một tòa nhà, tôi chưa thấy ai làm vợ như cô ta. Lái xe Hình chạy đường dài mệt mỏi, về tới nhà bếp núc lạnh tanh không nói, còn phải tự lấy chăn gối ra giặt. Trước tôi còn từng thấy trong chậu của cậu ta có cả quần áo phụ nữ. Nếu con dâu tôi mà như vậy, tôi đã đuổi ra khỏi nhà sớm rồi."
"Cô ta không vừa ý cái gì là lại gào khóc đập phá đồ đạc, cả khu chúng tôi đều là âm thanh của cô ta, đúng là không biết xấu hổ."
"Cô ta còn không an phận, mấy người không thấy cô ta tự mua cho mình bao nhiêu đồ đâu! Chồng không ở nhà, cả ngày ăn mặc lòe loẹt, nói cô ta không có ý nghĩ gì tôi không tin."
Hiện trường một mảnh xôn xao.
"Không thể nào!? Tài xế Hình cũng không tệ, lương lại cao. Cô ta xuất thân nông thôn còn có gì không hài lòng?"
"Tài xế Hình cho dù tốt, cũng là thường xuyên vắng nhà ..."
Có người nói đầy ẩn ý, khiến một nhóm người cười khúc khích mờ ám.
"Tài xế Hình nhìn thật lợi hại, thế mà không đánh cô ta à?"
"Đó là mọi người không biết thôi, cô ta là em họ cô vợ mới của Cố trưởng xưởng."
"Còn có quan hệ vậy sao? Chẳng trách cô ta có thể làm vậy, nhưng vợ mới của Cố trưởng xưởng lại không như thế, người ta hiền huệ. Từ khi hai người kết hôn, cặp song sinh trong nhà Cố trưởng xưởng càng ngày càng trắng mập đáng yêu, lão Vương nhà tôi đến nhà họ dùng một bữa, ôi, trở về còn ghét bỏ tài nấu ăn của tôi."
"Lão Vương nhà bà lại có thể đến nhà Cố trưởng xưởng ăn tối? Chuyện khi nào..."
“Ai nha, đừng lạc chủ đề, còn có chuyện không biết mọi người nghe nói không...?” Người phụ nữ khơi chuyện có chút mất hứng.
Mọi người lập tức thu hồi tâm thần, nhao nhao hỏi chuyện gì xảy ra.
Người phụ nữ trung niên lúc này mới hài lòng, hắng giọng nói: "Tài xế Hình mang từ bên ngoài về ba đứa trẻ!"
"Cái gì? Đứa bé kia từ đâu tới? Không phải là con riêng bên ngoài của cậu ta đó chứ?"
"Nói bậy gì đấy, tôi nghe nói là con của đồng đội cũ, là con liệt sĩ."
“Ồ, lấy tính cách cô vợ cậu ta không phải lại náo loạn tung trời à?"
"Chắc chắn ầm ĩ rồi! Ngay hôm đó đã náo ầm lên, trực tiếp đóng cửa không cho người ta vào nhà, tuyên bố hoặc chết đói trong phòng hoặc là đưa mấy đứa trẻ đi."
Tất cả lập tức xôn xao, mặc kệ mọi người có thái độ gì đối với chuyện này thì đều cảm thấy việc này khẳng định một chốc không ổn định được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.