Thập Niên 70: Nữ Phụ Tìm Đường Chết
Chương 48:
Hồng Cần Tô Tửu
21/04/2022
Phương Dương cúi đầu một hồi lâu mới khẽ ừ một tiếng.
Tô Yên còn chưa đi được vài bước, đã bị Trần Hướng Đông kéo lại, Trần Hướng Đông nói chuyện với cô rất lâu, thật ra hai người cũng không nói gì nhiều, nhưng ở trong mắt người khác chính là hai người đã nói chuyện trong một thời gian dài.
Vì vậy vào buổi tối, khi Trần Hướng Đông mở cuộc họp yêu cầu Tô Yên trả lời tập thể, mặc dù có chút ngoài ý muốn của mọi người nhưng cũng không quá kinh ngạc, Trần Hướng Đông nói, “Sự việc lần này nói lên tầm quan trọng của sự đoàn kết, cho nên nếu là làm người ngoài biết rằng có một số đồng chí trong thanh niên trí thức của chúng ta đã ra sống một mình, thì sẽ có tác động xấu đối với khu thanh niên trí thức chúng ta. Mọi người đều là đồng chí tốt, có một số việc cho dù tôi không nói nhiều thì mọi người cũng hiểu, lúc đầu chúng ta sống chung với nhau cũng không tệ, trước kia thế nào thì vẫn sẽ tiếp như vậy trong tương lai. Tôi đã chủ động nói chuyện với đồng chí Tô Yên vào chiều hôm nay, sau khi tôi thuyết phục thì đồng chí Tô Yên đã đồng ý bỏ qua những chuyện trước đây.”? “Đương nhiên, nếu ai không hài lòng, và không muốn mọi người đoàn kết lại thì có thể chủ động tách ra, tôi tuyệt không ngăn cản.”
Trần Hướng Đông hiếm khi thể hiện sự uy nghiêm của một người đội trưởng.
Phía dưới Hàn Lệ Lệ đang định nói mấy câu, liền nghe được những lời này thì lại nuốt xuống những lời định nói, ngoan ngoãn cúi đầu.
Cô ta tuy rằng chán ghét Tô Yên, nhưng cũng sẽ không bởi vì chán ghét cô mà rời đi tập thể, cô ta không có quyền thế giàu có như Tô Yên, điểm này đối với bản thân cô ta vẫn có thể tự biết lấy.
Tô Yên làm bộ làm tịch nhẹ nhàng khụ hai tiếng, nhìn mọi người liếc mắt một cái, giơ tay đè xuống, lấy hết can đảm nói: “Tuy rằng tôi cảm thấy sống một mình cũng tốt, nhưng những lời đội trưởng nói hôm nay đối với tôi vẫn rất có đạo lý, toàn bộ khu thanh niên trí thức chỉ có mười một người, mà trong khi đó bảy đội sản xuất lại có hơn một trăm người, chúng ta nếu không đoàn kết một chút, làm sao chúng ta có thể có chỗ đứng ở nơi này?”. “Khi nào mới có thể trở về thành, trong lòng mọi người đều không rõ, trước tình hình như hiện nay, điều quan trọng nhất đối với chúng ta là phải sống tốt, sống tốt không phải chỉ là ăn cho no mặc cho ấm, mà còn phải sống có đạo đức. Chỉ cần chúng ta thắt thành một sợi dây thừng, ngay cả khi người trong đội sản xuất không thích chúng ta, bọn họ cũng không dám làm gì chúng ta.”???”
Kết quả cuối cùng chính là Tô Yên trở lại tập thể, không có ai phản đối.
Ngay cả Vương Học Nông đang ngồi trong góc, cũng không dám lộ ra vẻ mặt bất mãn. Hắn sẽ thật khó xử nếu phản đối tất cả mọi người, ngay cả Tô Yên cũng đã đồng ý, cho dù hắn có phản đối thì cũng vô dụng.
Chỉ là có chút không cam lòng sau này sẽ không được ăn những món ngon do Tô Yên làm như: sườn xào chua ngọt, bánh bao thịt, … Tô Yên rất lười biếng nên sau khi hòa nhập với tập thể, cô chắc chắn sẽ không tự mình làm.
Không thể không nói, thời gian Vương Học Nông và Tô Yên ở chung không dài, nhưng vẫn hiểu tính tình của cô, có thể đoán được tám chín phần mười.
Tất nhiên, lý do của việc này không đơn giản như anh nghĩ, sở dĩ lý do Tô Yên quay về tập thể là vì cân nhắc về sự an toàn của bản thân, về sau chính bức thư của cha Tô mới thực sự khiến cô hạ quyết tâm, chỉ có trở về tập thể mới có thể giảm chi phí cá nhân.
Nói cách khác, trong mắt người ngoài cô luôn là kẻ có tiền, nhưng sự thật là bây giờ cô chỉ là một người nghèo, cần tiết kiệm tiền.
Tuy nhiên nếu đã trở lại tập thể, đặc biệt thái độ của mọi người đối với cô cũng không tệ lắm, Tô Yên đương nhiên sẽ không vội vàng nấu nướng hay gì nữa, trước đây là cô và Vương Hồng Bân cùng nhau xếp hàng, trước kia hai người luôn dính nhau, một hai phải cùng nhau xếp hàng nói chuyện yêu đương, đương nhiên nguyên thân không có năng khiếu làm việc, vì vậy đều là Vương Hồng Bân nấu cơm, Vương Hồng Bân này luôn dỗ dành nguyên thân, đương nhiên cũng phải tốn chút công sức.
Trong khoảng thời gian cãi nhau trước kia, hai người nháo đến tận Trần Hướng Đông, Trần Hướng Đông phải sắp xếp cho Vương Hồng Bân ở cùng Võ Kiến Quốc, còn nguyên thân ở cùng Lâu Tư Bạch. Vốn dĩ “Tô Yên” là cùng Lưu Siêu Anh, nhưng Lưu Siêu Anh và Trương Đại Sơn là một đôi, hai người kia cũng muốn ở cùng nhau nên cuối cùng vòng đi vòng lại biến thành Lâu Tư Bạch.
Tô Yên còn chưa đi được vài bước, đã bị Trần Hướng Đông kéo lại, Trần Hướng Đông nói chuyện với cô rất lâu, thật ra hai người cũng không nói gì nhiều, nhưng ở trong mắt người khác chính là hai người đã nói chuyện trong một thời gian dài.
Vì vậy vào buổi tối, khi Trần Hướng Đông mở cuộc họp yêu cầu Tô Yên trả lời tập thể, mặc dù có chút ngoài ý muốn của mọi người nhưng cũng không quá kinh ngạc, Trần Hướng Đông nói, “Sự việc lần này nói lên tầm quan trọng của sự đoàn kết, cho nên nếu là làm người ngoài biết rằng có một số đồng chí trong thanh niên trí thức của chúng ta đã ra sống một mình, thì sẽ có tác động xấu đối với khu thanh niên trí thức chúng ta. Mọi người đều là đồng chí tốt, có một số việc cho dù tôi không nói nhiều thì mọi người cũng hiểu, lúc đầu chúng ta sống chung với nhau cũng không tệ, trước kia thế nào thì vẫn sẽ tiếp như vậy trong tương lai. Tôi đã chủ động nói chuyện với đồng chí Tô Yên vào chiều hôm nay, sau khi tôi thuyết phục thì đồng chí Tô Yên đã đồng ý bỏ qua những chuyện trước đây.”? “Đương nhiên, nếu ai không hài lòng, và không muốn mọi người đoàn kết lại thì có thể chủ động tách ra, tôi tuyệt không ngăn cản.”
Trần Hướng Đông hiếm khi thể hiện sự uy nghiêm của một người đội trưởng.
Phía dưới Hàn Lệ Lệ đang định nói mấy câu, liền nghe được những lời này thì lại nuốt xuống những lời định nói, ngoan ngoãn cúi đầu.
Cô ta tuy rằng chán ghét Tô Yên, nhưng cũng sẽ không bởi vì chán ghét cô mà rời đi tập thể, cô ta không có quyền thế giàu có như Tô Yên, điểm này đối với bản thân cô ta vẫn có thể tự biết lấy.
Tô Yên làm bộ làm tịch nhẹ nhàng khụ hai tiếng, nhìn mọi người liếc mắt một cái, giơ tay đè xuống, lấy hết can đảm nói: “Tuy rằng tôi cảm thấy sống một mình cũng tốt, nhưng những lời đội trưởng nói hôm nay đối với tôi vẫn rất có đạo lý, toàn bộ khu thanh niên trí thức chỉ có mười một người, mà trong khi đó bảy đội sản xuất lại có hơn một trăm người, chúng ta nếu không đoàn kết một chút, làm sao chúng ta có thể có chỗ đứng ở nơi này?”. “Khi nào mới có thể trở về thành, trong lòng mọi người đều không rõ, trước tình hình như hiện nay, điều quan trọng nhất đối với chúng ta là phải sống tốt, sống tốt không phải chỉ là ăn cho no mặc cho ấm, mà còn phải sống có đạo đức. Chỉ cần chúng ta thắt thành một sợi dây thừng, ngay cả khi người trong đội sản xuất không thích chúng ta, bọn họ cũng không dám làm gì chúng ta.”???”
Kết quả cuối cùng chính là Tô Yên trở lại tập thể, không có ai phản đối.
Ngay cả Vương Học Nông đang ngồi trong góc, cũng không dám lộ ra vẻ mặt bất mãn. Hắn sẽ thật khó xử nếu phản đối tất cả mọi người, ngay cả Tô Yên cũng đã đồng ý, cho dù hắn có phản đối thì cũng vô dụng.
Chỉ là có chút không cam lòng sau này sẽ không được ăn những món ngon do Tô Yên làm như: sườn xào chua ngọt, bánh bao thịt, … Tô Yên rất lười biếng nên sau khi hòa nhập với tập thể, cô chắc chắn sẽ không tự mình làm.
Không thể không nói, thời gian Vương Học Nông và Tô Yên ở chung không dài, nhưng vẫn hiểu tính tình của cô, có thể đoán được tám chín phần mười.
Tất nhiên, lý do của việc này không đơn giản như anh nghĩ, sở dĩ lý do Tô Yên quay về tập thể là vì cân nhắc về sự an toàn của bản thân, về sau chính bức thư của cha Tô mới thực sự khiến cô hạ quyết tâm, chỉ có trở về tập thể mới có thể giảm chi phí cá nhân.
Nói cách khác, trong mắt người ngoài cô luôn là kẻ có tiền, nhưng sự thật là bây giờ cô chỉ là một người nghèo, cần tiết kiệm tiền.
Tuy nhiên nếu đã trở lại tập thể, đặc biệt thái độ của mọi người đối với cô cũng không tệ lắm, Tô Yên đương nhiên sẽ không vội vàng nấu nướng hay gì nữa, trước đây là cô và Vương Hồng Bân cùng nhau xếp hàng, trước kia hai người luôn dính nhau, một hai phải cùng nhau xếp hàng nói chuyện yêu đương, đương nhiên nguyên thân không có năng khiếu làm việc, vì vậy đều là Vương Hồng Bân nấu cơm, Vương Hồng Bân này luôn dỗ dành nguyên thân, đương nhiên cũng phải tốn chút công sức.
Trong khoảng thời gian cãi nhau trước kia, hai người nháo đến tận Trần Hướng Đông, Trần Hướng Đông phải sắp xếp cho Vương Hồng Bân ở cùng Võ Kiến Quốc, còn nguyên thân ở cùng Lâu Tư Bạch. Vốn dĩ “Tô Yên” là cùng Lưu Siêu Anh, nhưng Lưu Siêu Anh và Trương Đại Sơn là một đôi, hai người kia cũng muốn ở cùng nhau nên cuối cùng vòng đi vòng lại biến thành Lâu Tư Bạch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.