Thập Niên 70: Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Chương 28:
Thanh Việt Lưu Ca
07/09/2022
Cẩn thận nghĩ lại, ngày ấy Lý Kế Hồng bởi vì "Diệp Tiểu Muội nhìn Thẩm Tư Mặc nhiều " mà lên cơn, ngược lại anh và Thẩm Tư Mặc đi song song nhau, chính anh cũng không thể xác định lúc đó cô nhìn Thẩm Tư Mặc, thì làm sao chứng minh Lý Kế Hồng nhất định đúng?
Nói không chừng người cô nhìn chính là anh, cũng có khả năng nhìn cả hai người bọn họ, mà Lý Kế Hồng quan tâm ắt loạn, nhìn ai cũng giống như tình địch.
Trước đây Tống Thanh Huy không có hứng thú suy đoán những chuyện nhàm chán này, nhưng bây giờ càng nghĩ càng cảm thấy đáng nghi, ít nhất từ biểu hiện hôm nay của Diệp Tiểu Muội mà xem, nhiệt tình của cô với anh gần như có thể gọi là không coi ai ra gì. Ở trước mặt Thường Quyên Quyên và Lý Kế Hồng cũng không thu lại chút nào, đây là quyết tâm có được anh à?
Thực ra Tống Thanh Huy không thích con gái quá mức bá đạo hung dữ, Lý Kế Hồng ở ký túc xá thanh niên trí thức một khóc hai nháo ba thắt cổ, ầm ĩ tới mức tất cả thanh niên trí thức cũng đã quen thỏa hiệp, nuông chiều cô ta càng ngày càng hung hăng bá đạo, chỉ có anh chưa bao giờ mắc nợ Lý Kế Hồng. Mà Diệp Thư Hoa có thể cãi thắng Lý Kế Hồng, dù cho khí thế hay là mồm mép đều chèn ép đối phương dữ dội, nói rõ cô gái này bá đạo hơn chứ không có kém Lý Kế Hồng.
Nhưng không biết tại sao, ngày hôm nay anh đều để tất cả biểu hiện của cô ở trong mắt, nhưng trong lòng cũng không có phản cảm chút nào. Có lẽ là ánh mắt Diệp Tiểu Muội quá trong suốt, người khác nhìn một chút là có thể nhìn đến tận gốc, trái lại sự bá đạo này cũng khiến người ta có một cảm giác ngây thơ đáng yêu.
Nhưng mà cô có ngây thơ đáng yêu đi nữa, Tống Thanh Huy cũng chỉ có thể cảm ơn sự yêu thích của cô.
Rất nhiều thanh niên trí thức sau khi đi tới nông thôn, đều sẽ bị tháng ngày làm lụng ngày qua ngày mài mòn tư tưởng và góc cạnh. Coi như hiện tại mọi người trong ký túc xá thanh niên trí thức còn đang khổ sở giãy dụa, ôm nhau tiếp sức, nhưng niềm tin cũng không kiên định như vậy. Nếu có đối tượng có điều kiện thật tốt xuất hiện, bọn họ cũng sẽ không chú ý như những người đi trước ở đây kết hôn sinh con, từ đây yên phận làm một nông dân.
Tống Thanh Huy không giống bọn họ. Giống như yêu sách trước đó của Vương Thúy Phân, nếu như anh đồng ý, mấy tháng trước anh đã có thể trở về thành phố sớm, hơn nữa coi như lúc trước chỉ tiêu trở về của công xã không có anh, gia đình anh có thể làm gì đó để anh trở về thành phố, công việc này nọ cũng không khó giải quyết.
Nhưng thời cuộc bây giờ cũng không có sáng tỏ, nhiều tri thức có bản lĩnh vẫn còn đang bị áp bức, không được sửa án, ai có thể bảo đảm sau khi anh trở lại, sẽ không trải qua vận động hỗn loạn quy mô lớn một lần nữa?
Nếu đã xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, Tống Thanh Huy sẽ không muốn trở về lúc không chắc chắn, anh và người nhà đều tin tưởng lãnh đạo nhất định sẽ bình định, chỉ là trước khi ngày đó đến, bọn họ đừng giao du với phần tử xấu. Cuộc sống trong đại đội Song Cương khá là kham khổ, nhưng là một địa phương tốt rời xa thị phi.
Vì thế Tống Thanh Huy không thể chấp nhận tâm ý của Diệp Thư Hoa, anh nhất định phải về Bắc Kinh, xem tình thế bây giờ, thanh niên trí thức trở về thành phố phải độc thân một mình trở lại, vợ con đều không thể mang theo. Nếu như hiện tại dễ dàng quen cô, khi trở về thành phố phải làm sao bây giờ, như những người đi trước "quăng con bỏ chợ" sao?
Tống Thanh Huy lại không nghĩ tới, Diệp Thư Hoa theo đuổi anh căn bản không hề muốn lập gia đình sinh con, cũng không tới ngày "quăng con bỏ chợ" ấy. Chỉ có điều Tống Thanh Huy tiếp nhận giáo dục khiến anh không làm được những hành vi vi phạm lễ nghĩa liêm sỉ như vậy, vì thế phải nghĩ cách để cô nghĩ rõ ràng, tránh cho càng lún càng sâu.
Ngay sau đó Diệp Thư Hoa phát hiện khi cô nhìn trộm Lôi Phong sống, đối phương dường như cũng không dấu vết quan sát cô, ánh mắt còn khá phức tạp, làm cho trong lòng cô cũng loạn tung tùng phèo lên. Lẽ nào thanh niên trí thức Tống phát hiện cô đang ngó túi của anh rồi hả?
Diệp Thư Hoa rốt cục cảm thấy xấu hổ, bởi vì rõ ràng hành vi của cô như vậy không được, nhưng thịt hộp ở ngay trên tay Tống Thanh Huy, cô có thể chịu đựng chỉ liếc trộm mà không chảy nước miếng, đã rất không dễ dàng rồi được không hả!
Nếu bị phát hiện, vậy không bằng hào phóng nói ra, còn có thể tạo thành hình tượng cô là người ngay thẳng, không bám dính khuôn khổ.
Nghĩ như thế, Diệp Thư Hoa lập tức hắng giọng một cái, bắt đầu biểu diễn: "À đồng chí Tống, em vừa phát hiện anh còn ôm cái túi?"
"Ý của em là tới thì tới thôi, không cần cố ý mang quà cáp, anh như vậy quá khách sáo rồi."
Nói không chừng người cô nhìn chính là anh, cũng có khả năng nhìn cả hai người bọn họ, mà Lý Kế Hồng quan tâm ắt loạn, nhìn ai cũng giống như tình địch.
Trước đây Tống Thanh Huy không có hứng thú suy đoán những chuyện nhàm chán này, nhưng bây giờ càng nghĩ càng cảm thấy đáng nghi, ít nhất từ biểu hiện hôm nay của Diệp Tiểu Muội mà xem, nhiệt tình của cô với anh gần như có thể gọi là không coi ai ra gì. Ở trước mặt Thường Quyên Quyên và Lý Kế Hồng cũng không thu lại chút nào, đây là quyết tâm có được anh à?
Thực ra Tống Thanh Huy không thích con gái quá mức bá đạo hung dữ, Lý Kế Hồng ở ký túc xá thanh niên trí thức một khóc hai nháo ba thắt cổ, ầm ĩ tới mức tất cả thanh niên trí thức cũng đã quen thỏa hiệp, nuông chiều cô ta càng ngày càng hung hăng bá đạo, chỉ có anh chưa bao giờ mắc nợ Lý Kế Hồng. Mà Diệp Thư Hoa có thể cãi thắng Lý Kế Hồng, dù cho khí thế hay là mồm mép đều chèn ép đối phương dữ dội, nói rõ cô gái này bá đạo hơn chứ không có kém Lý Kế Hồng.
Nhưng không biết tại sao, ngày hôm nay anh đều để tất cả biểu hiện của cô ở trong mắt, nhưng trong lòng cũng không có phản cảm chút nào. Có lẽ là ánh mắt Diệp Tiểu Muội quá trong suốt, người khác nhìn một chút là có thể nhìn đến tận gốc, trái lại sự bá đạo này cũng khiến người ta có một cảm giác ngây thơ đáng yêu.
Nhưng mà cô có ngây thơ đáng yêu đi nữa, Tống Thanh Huy cũng chỉ có thể cảm ơn sự yêu thích của cô.
Rất nhiều thanh niên trí thức sau khi đi tới nông thôn, đều sẽ bị tháng ngày làm lụng ngày qua ngày mài mòn tư tưởng và góc cạnh. Coi như hiện tại mọi người trong ký túc xá thanh niên trí thức còn đang khổ sở giãy dụa, ôm nhau tiếp sức, nhưng niềm tin cũng không kiên định như vậy. Nếu có đối tượng có điều kiện thật tốt xuất hiện, bọn họ cũng sẽ không chú ý như những người đi trước ở đây kết hôn sinh con, từ đây yên phận làm một nông dân.
Tống Thanh Huy không giống bọn họ. Giống như yêu sách trước đó của Vương Thúy Phân, nếu như anh đồng ý, mấy tháng trước anh đã có thể trở về thành phố sớm, hơn nữa coi như lúc trước chỉ tiêu trở về của công xã không có anh, gia đình anh có thể làm gì đó để anh trở về thành phố, công việc này nọ cũng không khó giải quyết.
Nhưng thời cuộc bây giờ cũng không có sáng tỏ, nhiều tri thức có bản lĩnh vẫn còn đang bị áp bức, không được sửa án, ai có thể bảo đảm sau khi anh trở lại, sẽ không trải qua vận động hỗn loạn quy mô lớn một lần nữa?
Nếu đã xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, Tống Thanh Huy sẽ không muốn trở về lúc không chắc chắn, anh và người nhà đều tin tưởng lãnh đạo nhất định sẽ bình định, chỉ là trước khi ngày đó đến, bọn họ đừng giao du với phần tử xấu. Cuộc sống trong đại đội Song Cương khá là kham khổ, nhưng là một địa phương tốt rời xa thị phi.
Vì thế Tống Thanh Huy không thể chấp nhận tâm ý của Diệp Thư Hoa, anh nhất định phải về Bắc Kinh, xem tình thế bây giờ, thanh niên trí thức trở về thành phố phải độc thân một mình trở lại, vợ con đều không thể mang theo. Nếu như hiện tại dễ dàng quen cô, khi trở về thành phố phải làm sao bây giờ, như những người đi trước "quăng con bỏ chợ" sao?
Tống Thanh Huy lại không nghĩ tới, Diệp Thư Hoa theo đuổi anh căn bản không hề muốn lập gia đình sinh con, cũng không tới ngày "quăng con bỏ chợ" ấy. Chỉ có điều Tống Thanh Huy tiếp nhận giáo dục khiến anh không làm được những hành vi vi phạm lễ nghĩa liêm sỉ như vậy, vì thế phải nghĩ cách để cô nghĩ rõ ràng, tránh cho càng lún càng sâu.
Ngay sau đó Diệp Thư Hoa phát hiện khi cô nhìn trộm Lôi Phong sống, đối phương dường như cũng không dấu vết quan sát cô, ánh mắt còn khá phức tạp, làm cho trong lòng cô cũng loạn tung tùng phèo lên. Lẽ nào thanh niên trí thức Tống phát hiện cô đang ngó túi của anh rồi hả?
Diệp Thư Hoa rốt cục cảm thấy xấu hổ, bởi vì rõ ràng hành vi của cô như vậy không được, nhưng thịt hộp ở ngay trên tay Tống Thanh Huy, cô có thể chịu đựng chỉ liếc trộm mà không chảy nước miếng, đã rất không dễ dàng rồi được không hả!
Nếu bị phát hiện, vậy không bằng hào phóng nói ra, còn có thể tạo thành hình tượng cô là người ngay thẳng, không bám dính khuôn khổ.
Nghĩ như thế, Diệp Thư Hoa lập tức hắng giọng một cái, bắt đầu biểu diễn: "À đồng chí Tống, em vừa phát hiện anh còn ôm cái túi?"
"Ý của em là tới thì tới thôi, không cần cố ý mang quà cáp, anh như vậy quá khách sáo rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.