Thập Niên 70: Phấn Đấu Làm Giàu
Chương 50: Giữ Lại Ăn
Hồ Mạch
24/09/2022
"Yên tâm, chúng ta nhất định sẽ giúp cháu tuyên truyền!"
Một vài người phụ nữ bắt đầu nhặt trứng với tâm trạng vui vẻ, chưa kể, trứng gà Sở Du bán thật sự rất to, vỏ đẹp, nhìn khác hẳn so với những quả trứng bình thường, bọn họ là người thường xuyên mua thức ăn nên biết Sở Du không có nói quá, trứng gà như vậy chỉ mới 7 mao tiền khẳng định họ là người kiếm lời.
Nghĩ như vậy, quả nhiên mỗi người đều xách một cái túi, Sở Du cứ bán trứng gà theo cách này, bọn họ mỗi người đều mua một túi, chờ đến khi tính tiền, Sở Du mới phát hiện nhóm bà dì này đúng là tinh, trứng gà 7 mao tiền một quả, bọn họ mỗi người chọn 23 quả, 26 quả, 16 quả, đều chọn số lẻ cuối cùng là 3 hoặc 6, chờ khi tính tiền sẽ không tính số lẻ ch tròn tiền, bọn họ khẳng định biết Sở Du không có khả năng bớt số tiền lẻ nếu nhiều, nhưng ít thì không chắc.
Sở Du cảm thán sâu sắc trước sự khôn khéo của những bà nội trợ, cô cầm tiền cười nói: "Các thím, nếu ăn ngon nhớ tuyên truyền cho cháu đấy nhé!"
"Được! Ăn ngon tôi lại gọi hàng xóm đến mua!"
Sau đó, có thêm vài người đến mua trứng, chỉ trong 10 phút, Sở Du đã bán được hơn 100 quả trứng.
Sau hơn nửa giờ, lại có thêm vài người phụ nữ nữa đi đến, người cầm đầu hỏi: "Mẹ Vệ Tinh này, bà mua trứng gà ở đây à?"
"Đúng vậy! Là cô gái này bán, tôi mua cho Vệ Tinh nhà tôi bổ sung dinh dưỡng, vừa rồi mới luộc ăn, hương vị rất thơm, cho nên tôi lại đến mua thêm một ít."
Công nhân xưởng may một tháng hơn 20 đồng tiền lương, bình thường còn được phát thêm các loại phiếu, nếu như cả hai vợ chồng đều là công nhân viên, thì cuộc sống sẽ dễ chịu hơn, bởi vậy khi họ mua đồ vật cũng thoải mái hơn những người ở trong thôn.
Nghe được lời này, những người phụ nữ vây tới, ríu rít nói:
"Trứng gà quả thật không tệ, tôi mua chút trở về!"
"Đúng vậy! Tôi cũng mua thêm một ít bồi bổ cho Hồng Vệ! Hồng Vệ sắp thi rồi, nên ăn nhiều một chút bồi bổ đầu óc."
Cứ vài ba lần như vậy, người mua 30 quả, tôi mua 20 quả, bà mua 20 quả.
"Tôi cũng mua một ít, cô em chồng nhà tôi cũng sắp sinh, tôi làm chị dâu cũng phải đưa chút đồ vật qua đó, đúng lúc có thể đưa trứng gà!"
Vì vậy, chỉ trong vòng chưa đầy 5 phút, giỏ trứng gà đã bị mấy người phụ nữ chọn lựa, cuối cùng lại bán ra 200 quả!
Sở Du cũng không nghĩ tới trứng gà cô bán lại nổi danh như vậy, toàn bộ phụ nữ trong xưởng may đều đến mua, chưa đến 9 giờ, giỏ trứng gà của Sở Du đã bán gần hết.
Lúc này, một người phụ nữ lái xe đạp đầu đầy mồ hôi chạy tới: "Cô gái, cháu còn trứng gà không?"
"Không còn, thím." Sở Du xin lỗi nói: "Chỉ còn lại một số quả trứng bị nứt thôi, không thể bán cho thím."
Nghe xong, người phụ nữ vô vùng thất vọng: "Tôi nghe nói trứng gà cháu bán đặc biệt tốt, còn muốn đến mua một chút, cô gái này, khi nào cháu lại đến bán thế?"
Sở Du cười nói: "Thím, một tuần sau cháu sẽ lại đến, nếu như thím muốn ăn, đến lúc đó cháu để lại cho thím một ít?"
"Được! Đi thôi! Một tuần sau thím lại đến mua."
Nhìn thấy cái giỏ đã chạm đáy, Thiếu An trợn mắt, cậu đếm số trứng gà bị vỡ còn lại trong giỏ, đau lòng nói: "Chị, có 15 quả trứng nát đây này."
"Không sao." Sở Du cười nói: "Chúng ta giữ lại số trứng gà nát này lại ăn."
Một vài người phụ nữ bắt đầu nhặt trứng với tâm trạng vui vẻ, chưa kể, trứng gà Sở Du bán thật sự rất to, vỏ đẹp, nhìn khác hẳn so với những quả trứng bình thường, bọn họ là người thường xuyên mua thức ăn nên biết Sở Du không có nói quá, trứng gà như vậy chỉ mới 7 mao tiền khẳng định họ là người kiếm lời.
Nghĩ như vậy, quả nhiên mỗi người đều xách một cái túi, Sở Du cứ bán trứng gà theo cách này, bọn họ mỗi người đều mua một túi, chờ đến khi tính tiền, Sở Du mới phát hiện nhóm bà dì này đúng là tinh, trứng gà 7 mao tiền một quả, bọn họ mỗi người chọn 23 quả, 26 quả, 16 quả, đều chọn số lẻ cuối cùng là 3 hoặc 6, chờ khi tính tiền sẽ không tính số lẻ ch tròn tiền, bọn họ khẳng định biết Sở Du không có khả năng bớt số tiền lẻ nếu nhiều, nhưng ít thì không chắc.
Sở Du cảm thán sâu sắc trước sự khôn khéo của những bà nội trợ, cô cầm tiền cười nói: "Các thím, nếu ăn ngon nhớ tuyên truyền cho cháu đấy nhé!"
"Được! Ăn ngon tôi lại gọi hàng xóm đến mua!"
Sau đó, có thêm vài người đến mua trứng, chỉ trong 10 phút, Sở Du đã bán được hơn 100 quả trứng.
Sau hơn nửa giờ, lại có thêm vài người phụ nữ nữa đi đến, người cầm đầu hỏi: "Mẹ Vệ Tinh này, bà mua trứng gà ở đây à?"
"Đúng vậy! Là cô gái này bán, tôi mua cho Vệ Tinh nhà tôi bổ sung dinh dưỡng, vừa rồi mới luộc ăn, hương vị rất thơm, cho nên tôi lại đến mua thêm một ít."
Công nhân xưởng may một tháng hơn 20 đồng tiền lương, bình thường còn được phát thêm các loại phiếu, nếu như cả hai vợ chồng đều là công nhân viên, thì cuộc sống sẽ dễ chịu hơn, bởi vậy khi họ mua đồ vật cũng thoải mái hơn những người ở trong thôn.
Nghe được lời này, những người phụ nữ vây tới, ríu rít nói:
"Trứng gà quả thật không tệ, tôi mua chút trở về!"
"Đúng vậy! Tôi cũng mua thêm một ít bồi bổ cho Hồng Vệ! Hồng Vệ sắp thi rồi, nên ăn nhiều một chút bồi bổ đầu óc."
Cứ vài ba lần như vậy, người mua 30 quả, tôi mua 20 quả, bà mua 20 quả.
"Tôi cũng mua một ít, cô em chồng nhà tôi cũng sắp sinh, tôi làm chị dâu cũng phải đưa chút đồ vật qua đó, đúng lúc có thể đưa trứng gà!"
Vì vậy, chỉ trong vòng chưa đầy 5 phút, giỏ trứng gà đã bị mấy người phụ nữ chọn lựa, cuối cùng lại bán ra 200 quả!
Sở Du cũng không nghĩ tới trứng gà cô bán lại nổi danh như vậy, toàn bộ phụ nữ trong xưởng may đều đến mua, chưa đến 9 giờ, giỏ trứng gà của Sở Du đã bán gần hết.
Lúc này, một người phụ nữ lái xe đạp đầu đầy mồ hôi chạy tới: "Cô gái, cháu còn trứng gà không?"
"Không còn, thím." Sở Du xin lỗi nói: "Chỉ còn lại một số quả trứng bị nứt thôi, không thể bán cho thím."
Nghe xong, người phụ nữ vô vùng thất vọng: "Tôi nghe nói trứng gà cháu bán đặc biệt tốt, còn muốn đến mua một chút, cô gái này, khi nào cháu lại đến bán thế?"
Sở Du cười nói: "Thím, một tuần sau cháu sẽ lại đến, nếu như thím muốn ăn, đến lúc đó cháu để lại cho thím một ít?"
"Được! Đi thôi! Một tuần sau thím lại đến mua."
Nhìn thấy cái giỏ đã chạm đáy, Thiếu An trợn mắt, cậu đếm số trứng gà bị vỡ còn lại trong giỏ, đau lòng nói: "Chị, có 15 quả trứng nát đây này."
"Không sao." Sở Du cười nói: "Chúng ta giữ lại số trứng gà nát này lại ăn."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.