Thập Niên 70 Quần Chúng Ăn Dưa Tự Mình Tu Dưỡng
Chương 19: Cây táo tàu cực hời
Quýnh Quýnh Hữu Bì
19/05/2023
Hệ thống mỗi khi thăng một bậc là có thể khai khẩn thêm một miếng đất,
hiện giờ trong không gian đã khai khẩn bốn khoảnh ruộng, một lần thu
hoạch thu về rất phong phú.
Hạt giống cây nông nghiệp cũng mở ra tỏi, cải thảo, lúa mì, lúa nước, ngô, khoai tây, cây cải dầu cùng rau xà lách.vv.. Lần này thăng cấp xong Lâm Ngọc Trúc xem lại, mở ra thêm hạt giống cà tím và táo đỏ, bỗng dưng tò mò táo đỏ được gieo trồng như thế nào?
"Hệ thống sẽ phát cây giống, gieo trồng trên khoảnh ruộng có năng lượng tinh nguyên có thể làm tăng tốc độ sinh trưởng, sau một tháng là có thể ăn được táo đỏ thơm ngọt nha ~
Đợi thu hoạch xong lứa táo đỏ đầu tiên có thể đem cây táo đã trưởng thành di chuyển đến khoảnh ruộng thổ nhưỡng bình thường tiếp tục trồng, cũng có thể lựa chọn không di chuyển."
Lâm Ngọc Trúc gật gật đầu, cây táo tuy rằng hơi đắt, nhưng về lâu dài vẫn là có lời, có thể nói là cực hời.
Vì thế nàng tính toán trồng một ít táo, lúc này táo đỏ cũng coi như là hàng hoá hiếm lạ, nữ nhân mang thai, sinh con ở cữ đều không thể thiếu, nếu đem đến chợ đen bán cũng coi như là hàng khan hiếm!
Không sai, Lâm Ngọc Trúc tính toán trà trộn chợ đen, đồ của nàng không thể tìm được ở ngoài, giống như táo đỏ hay là hàng khô gì đó ở Cung Tiêu Xã bán nhưng lại sợ người trong thôn nhìn thấy, chưa nói đến người trong thôn, lên núi hái cái gì người trong nhà chung của nhóm thanh niên trí thức đều biết rõ đấy, một đám đôi mắt đều rất tinh.
Nàng muốn trong tay có tiền, chợ đen sợ là không thể không đi.
Huống chi nàng còn nghĩ chờ vào đại học, ở trong thành phố mua nhà đấy, mua nhà phải nhân lúc còn sớm, càng sớm giá càng rẻ, hơn nữa lúc này vật tư không cân bằng, chỉ cần trong tay có vật tư sẽ không lo không có tiền.
Lâm Ngọc Trúc thật sự không nghĩ lãng phí bàn tay vàng của mình, không nói dựa vào để phát đại tài, nhưng thế nào cũng phải làm cho đời này không lo cơm ăn áo mặc!
Trang trại bên này mở ra thỏ, cừu, ngỗng và lợn, lần này thăng cấp mở ra con trâu.
Lâm Ngọc Trúc nhìn giao diện trang trại chảy nước miếng, nhưng mà, có điều là, chính là, nàng không có nhiều điểm cống hiến để mua mấy con vật đó.
Vì khai khẩn thêm ruộng, cây nông nghiệp nàng trồng cơ bản đều bán.
Gà trong không gian đã có thể đẻ trứng, nhưng Lâm Ngọc Trúc không tính toán bán trứng gà cho hệ thống, nàng phải cất đi để bán lấy tiền, gà cũng tính toán bán bên ngoài.
Thấy thế nào thì nuôi gà vẫn thực tế hơn, cho nên nàng lại nuôi mười con gà chứ không nuôi con vật khác.
Một hơi ăn không thành người mập, từ từ mà tới.
Đáng mừng chính là, hệ thống lúc không gian thăng cấp 1 đã mở ra cửa hàng thực phẩm phụ, ừm, chính là cửa hàng trực tuyến, không phải thực sự ở trong không gian mở cửa hàng.
Chỉ cần đặt hàng là có thể nhận được hàng hoá, tất nhiên là phải dùng điểm cống hiến tới mua.
Hiện tại cửa hàng thực phẩm phụ mở ra dầu, muối, tương, giấm,.vv.. Lần thăng cấp này còn mở ra men, lực hấp dẫn của cửa hàng đối với Lâm Ngọc Trúc là cực lớn, ở thời đại cái gì cũng thiếu này, mua dầu ăn còn bị khống chế cân lượng, có thể tưởng tượng hệ thống cho nàng dụ hoặc lớn thế nào, quả nhiên là không ngừng thúc đẩy ký chủ bán sản vật.
Lâm Ngọc Trúc không phải người giỏi tính toán, nàng lười đi tính xem loại cây trồng nào chu kỳ sinh trưởng ngắn, gieo trồng thì buôn bán có lãi nhất. Nàng đều là muốn trồng cái gì thì trồng cái đó, hiện giờ có nhà, làm gì cũng rất thuận tiện, nàng tính toán trồng ít lúa nước cùng lúa mì, nàng đã thèm cơm với màn thầu trắng thật lâu.
Ngô là bất di bất dịch trồng một khoảnh ruộng, đây là nàng muốn đem ra bên ngoài, nàng tính toán mỗi lần đi huyện thành đều mang về một ít lương thực, về phần mua ở đâu, vậy cho bọn họ tự tưởng tượng.
Rau dưa các loại cũng trồng một đám, lưu lại đủ ăn, còn thừa đều bán cho hệ thống.
Về cách làm thế nào biến thóc thành gạo, lúa mì biến thành bột mì, ngô biến thành bột ngô hoặc bắp viên, thì chỉ cần có điểm cống hiến, người máy nhỏ trong không gian liền không gì không làm được, mà trong căn nhà vốn có từ đầu trong không gian kia, theo Lâm Ngọc Trúc thấy là cái gì cũng có.
Có thể thấy được ông trời đối với Lâm Ngọc Trúc rất là ưu ái!
Nhà tranh cũng không thể ngay lập tức xây xong, Lâm Ngọc Trúc quyết định xong trồng cây gì nuôi con gì liền ra khỏi không gian.
Lúc này mới thấy may mắn có người máy nhỏ tồn tại, bằng không chỉ dựa vào một mình nàng đi trồng trọt, không gian này sợ là cấp 1 còn không thăng lên được.
Tuy rằng nói nhóm lửa nấu cơm, giường đất trong phòng sẽ nóng lên, chỉ là đêm hè ở Đông Bắc cũng không nóng bức, Lâm Ngọc Trúc mang đến chăn mỏng, lúc này đắp lên là vừa vặn, bếp lò đã sớm tắt lửa, giường sưởi ấm áp ngược lại đem đến cảm giác ấm áp cho Lâm Ngọc Trúc, cứ như vậy nàng chìm vào mộng đẹp.
Một đêm ngủ ngon, lúc gà gáy, Lâm Ngọc Trúc mơ màng tỉnh lại, mành vải thô lúc trước dùng ở nhà chung bị nàng treo trước cửa sổ làm rèm cửa, huống hồ vải thô che ánh sáng rất tốt, so với rèm cửa ở Lâm gia tốt hơn nhiều, nương theo nắng sớm, Lâm Ngọc Trúc rời giường mặc quần áo.
Lại là một ngày tràn đầy năng lượng? Không, Lâm Ngọc Trúc không có sức sống như vậy.
Nửa tháng này vừa làm công vừa xây nhà, có thể nói là Lâm Ngọc Trúc sống sờ sờ bị lột một tầng da, lúc này nàng hận không thể ngủ hai ngày hai đêm, nề hà xây nhà đã rất bắt mắt, còn lười biếng không đi làm, nàng sợ sẽ khiêu khích dư luận phẫn nộ, phải thận trọng, phải thận trọng!
Mấy ngày hôm trước nàng còn nghe nói ở thôn nào đó có hộ gia đình bởi vì mấy ngày không làm công suýt nữa bị mở họp phê bình, chậc chậc chậc, thật là đáng sợ.
Nửa tháng vừa rồi nàng đi huyện thành một lần, gửi thư báo bình an về Lâm gia, nhân tiện nói địa chỉ bên này của nàng.
Sau đó nàng lại đi dạo Cung Tiêu Xã, bởi vì vẫn chưa ra ở riêng, nàng không dám mua cái gì, hơn nữa trong tay quả thực không còn bao nhiêu tiền, không thể lãng phí.
Nồi sắt cần phiếu công nghiệp khoán, trong tay nàng không đủ, hơn nữa Cung Tiêu Xã cũng không có hàng, sau nàng mua cái niêu đất sét trắng, niêu này rất lớn, có thể hầm đồ ăn hoặc nấu cháo, cũng có thể đặt xửng hấp lên hấp màn thầu, khá thiết thực, chỉ cần đun nấu được Lâm Ngọc Trúc không muốn mua nồi sắt nữa.
Lại mua hai cái bồn đất không cần phiếu, tiêu hết phiếu công nghiệp trong tay mua một con dao phay và hai cái lu lớn để lương thực, mấy thứ này đều cần không thể tiết kiệm được, cứ như vậy trong tay Lâm Ngọc Trúc thực sự không còn tiền.
Chỉ để lại mười đồng tiền mua lương thực, vẫn phải làm đủ thủ tục ngoài mặt.
Lâm Ngọc Trúc nhìn nhà chỉ có bốn bức tường tặc lưỡi, thành thạo nhóm bếp, chuẩn bị nấu cháo gạo kê ăn sáng, trên xửng hấp đặt một cái bánh bột ngô đã hấp chín, đậy nắp lên, thế là xong bữa sáng.
Mở cửa ra ập vào trước mặt chính là hương thơm của các loại rau trong vườn, bên trong lẫn vị sương sớm, nhất thời làm người vui vẻ thoái mái lên rất nhiều.
Lý Hướng Vãn cũng vừa lúc ra rửa mặt, hai người nhìn nhau cười, chào hỏi xong liền ai bận việc người nấy, tuy rằng không náo nhiệt bằng sân trước, nhưng được thoải mái hiếm có, Lâm Ngọc Trúc đột nhiên cảm thấy sinh hoạt hiện tại thực thích ý.
Tuy rằng nhà xây ở sân sau, nhưng Lâm Ngọc Trúc hai người cũng không mở cổng lớn ở phía sau, các nàng vẫn đi ra từ cổng chính, chỉ cần đi ra từ cùng một cổng, mọi người vẫn là ở chung một chỗ, không coi là lừa mình dối người, chỉ cần không phải là tách ra riêng biệt, đối với hai người mà nói vẫn tương đối an toàn.
Lâm Ngọc Trúc không có phiếu và tiền để mua ổ khoá, vẫn là Lý Hướng Vãn hỏi nàng có cần hay không, nàng rốt cuộc không nhịn được, hỏi mượn Lý Hướng Vãn một cái, chờ nàng có tiền sẽ trả lại, nàng tin tưởng năng lực trả tiền ổ khoá nàng vẫn phải có.
Ấn tượng của Lâm Ngọc Trúc với Lý Hướng Vãn càng tốt hơn một ít, em gái này thật đúng là hào phóng, thời điểm nhận khoá nàng liền nhìn ra được hẳn là mua ở đời sau, không giống hàng rẻ tiền, ngẫm lại tính cách nữ chính, cũng sẽ không mua hàng rẻ tiền, ổ khoá này dùng vẫn rất yên tâm.
Nàng đâu có biết, Lý Hướng Vãn là thấy nàng nửa tháng này không hề có ý tứ chiếm lợi của cô ấy, đối với nàng có ấn tượng tốt mới bằng lòng cho nàng mượn ổ khoá, nếu là những người khác, cô ấy sẽ không tuỳ ý cho mượn.
Chờ mọi người đều ra cửa làm công, Vương Tiểu Mai chậm rì rì sáp lại gần Lâm Ngọc Trúc, nói: "Các ngươi dọn ra ngoài không thấy được sắc mặt của Triệu Hương Lan sáng nay, chậc chậc chậc."
Lâm Ngọc Trúc nhìn Vương Tiểu Mai ở kia không ngừng lắc đầu tặc lưỡi không khỏi trợn trắng mắt, nàng phát hiện Vương Tiểu Mai này đặc biệt thích rì rầm bên tai nàng, nàng nhìn qua giống người hay hóng chuyện sao?
Di, các nàng dọn ra ngoài thì Triệu Hương Lan có gì mà không vui?
Nhớ không lầm, về sau Triệu Hương Lan cùng Lý Hướng Vãn quan hệ cực tốt, theo cốt truyện phát triển, sau này Lý Hướng Vãn còn cố ý tác hợp Chu Nam cùng Triệu Hương Lan ở bên nhau!
Hạt giống cây nông nghiệp cũng mở ra tỏi, cải thảo, lúa mì, lúa nước, ngô, khoai tây, cây cải dầu cùng rau xà lách.vv.. Lần này thăng cấp xong Lâm Ngọc Trúc xem lại, mở ra thêm hạt giống cà tím và táo đỏ, bỗng dưng tò mò táo đỏ được gieo trồng như thế nào?
"Hệ thống sẽ phát cây giống, gieo trồng trên khoảnh ruộng có năng lượng tinh nguyên có thể làm tăng tốc độ sinh trưởng, sau một tháng là có thể ăn được táo đỏ thơm ngọt nha ~
Đợi thu hoạch xong lứa táo đỏ đầu tiên có thể đem cây táo đã trưởng thành di chuyển đến khoảnh ruộng thổ nhưỡng bình thường tiếp tục trồng, cũng có thể lựa chọn không di chuyển."
Lâm Ngọc Trúc gật gật đầu, cây táo tuy rằng hơi đắt, nhưng về lâu dài vẫn là có lời, có thể nói là cực hời.
Vì thế nàng tính toán trồng một ít táo, lúc này táo đỏ cũng coi như là hàng hoá hiếm lạ, nữ nhân mang thai, sinh con ở cữ đều không thể thiếu, nếu đem đến chợ đen bán cũng coi như là hàng khan hiếm!
Không sai, Lâm Ngọc Trúc tính toán trà trộn chợ đen, đồ của nàng không thể tìm được ở ngoài, giống như táo đỏ hay là hàng khô gì đó ở Cung Tiêu Xã bán nhưng lại sợ người trong thôn nhìn thấy, chưa nói đến người trong thôn, lên núi hái cái gì người trong nhà chung của nhóm thanh niên trí thức đều biết rõ đấy, một đám đôi mắt đều rất tinh.
Nàng muốn trong tay có tiền, chợ đen sợ là không thể không đi.
Huống chi nàng còn nghĩ chờ vào đại học, ở trong thành phố mua nhà đấy, mua nhà phải nhân lúc còn sớm, càng sớm giá càng rẻ, hơn nữa lúc này vật tư không cân bằng, chỉ cần trong tay có vật tư sẽ không lo không có tiền.
Lâm Ngọc Trúc thật sự không nghĩ lãng phí bàn tay vàng của mình, không nói dựa vào để phát đại tài, nhưng thế nào cũng phải làm cho đời này không lo cơm ăn áo mặc!
Trang trại bên này mở ra thỏ, cừu, ngỗng và lợn, lần này thăng cấp mở ra con trâu.
Lâm Ngọc Trúc nhìn giao diện trang trại chảy nước miếng, nhưng mà, có điều là, chính là, nàng không có nhiều điểm cống hiến để mua mấy con vật đó.
Vì khai khẩn thêm ruộng, cây nông nghiệp nàng trồng cơ bản đều bán.
Gà trong không gian đã có thể đẻ trứng, nhưng Lâm Ngọc Trúc không tính toán bán trứng gà cho hệ thống, nàng phải cất đi để bán lấy tiền, gà cũng tính toán bán bên ngoài.
Thấy thế nào thì nuôi gà vẫn thực tế hơn, cho nên nàng lại nuôi mười con gà chứ không nuôi con vật khác.
Một hơi ăn không thành người mập, từ từ mà tới.
Đáng mừng chính là, hệ thống lúc không gian thăng cấp 1 đã mở ra cửa hàng thực phẩm phụ, ừm, chính là cửa hàng trực tuyến, không phải thực sự ở trong không gian mở cửa hàng.
Chỉ cần đặt hàng là có thể nhận được hàng hoá, tất nhiên là phải dùng điểm cống hiến tới mua.
Hiện tại cửa hàng thực phẩm phụ mở ra dầu, muối, tương, giấm,.vv.. Lần thăng cấp này còn mở ra men, lực hấp dẫn của cửa hàng đối với Lâm Ngọc Trúc là cực lớn, ở thời đại cái gì cũng thiếu này, mua dầu ăn còn bị khống chế cân lượng, có thể tưởng tượng hệ thống cho nàng dụ hoặc lớn thế nào, quả nhiên là không ngừng thúc đẩy ký chủ bán sản vật.
Lâm Ngọc Trúc không phải người giỏi tính toán, nàng lười đi tính xem loại cây trồng nào chu kỳ sinh trưởng ngắn, gieo trồng thì buôn bán có lãi nhất. Nàng đều là muốn trồng cái gì thì trồng cái đó, hiện giờ có nhà, làm gì cũng rất thuận tiện, nàng tính toán trồng ít lúa nước cùng lúa mì, nàng đã thèm cơm với màn thầu trắng thật lâu.
Ngô là bất di bất dịch trồng một khoảnh ruộng, đây là nàng muốn đem ra bên ngoài, nàng tính toán mỗi lần đi huyện thành đều mang về một ít lương thực, về phần mua ở đâu, vậy cho bọn họ tự tưởng tượng.
Rau dưa các loại cũng trồng một đám, lưu lại đủ ăn, còn thừa đều bán cho hệ thống.
Về cách làm thế nào biến thóc thành gạo, lúa mì biến thành bột mì, ngô biến thành bột ngô hoặc bắp viên, thì chỉ cần có điểm cống hiến, người máy nhỏ trong không gian liền không gì không làm được, mà trong căn nhà vốn có từ đầu trong không gian kia, theo Lâm Ngọc Trúc thấy là cái gì cũng có.
Có thể thấy được ông trời đối với Lâm Ngọc Trúc rất là ưu ái!
Nhà tranh cũng không thể ngay lập tức xây xong, Lâm Ngọc Trúc quyết định xong trồng cây gì nuôi con gì liền ra khỏi không gian.
Lúc này mới thấy may mắn có người máy nhỏ tồn tại, bằng không chỉ dựa vào một mình nàng đi trồng trọt, không gian này sợ là cấp 1 còn không thăng lên được.
Tuy rằng nói nhóm lửa nấu cơm, giường đất trong phòng sẽ nóng lên, chỉ là đêm hè ở Đông Bắc cũng không nóng bức, Lâm Ngọc Trúc mang đến chăn mỏng, lúc này đắp lên là vừa vặn, bếp lò đã sớm tắt lửa, giường sưởi ấm áp ngược lại đem đến cảm giác ấm áp cho Lâm Ngọc Trúc, cứ như vậy nàng chìm vào mộng đẹp.
Một đêm ngủ ngon, lúc gà gáy, Lâm Ngọc Trúc mơ màng tỉnh lại, mành vải thô lúc trước dùng ở nhà chung bị nàng treo trước cửa sổ làm rèm cửa, huống hồ vải thô che ánh sáng rất tốt, so với rèm cửa ở Lâm gia tốt hơn nhiều, nương theo nắng sớm, Lâm Ngọc Trúc rời giường mặc quần áo.
Lại là một ngày tràn đầy năng lượng? Không, Lâm Ngọc Trúc không có sức sống như vậy.
Nửa tháng này vừa làm công vừa xây nhà, có thể nói là Lâm Ngọc Trúc sống sờ sờ bị lột một tầng da, lúc này nàng hận không thể ngủ hai ngày hai đêm, nề hà xây nhà đã rất bắt mắt, còn lười biếng không đi làm, nàng sợ sẽ khiêu khích dư luận phẫn nộ, phải thận trọng, phải thận trọng!
Mấy ngày hôm trước nàng còn nghe nói ở thôn nào đó có hộ gia đình bởi vì mấy ngày không làm công suýt nữa bị mở họp phê bình, chậc chậc chậc, thật là đáng sợ.
Nửa tháng vừa rồi nàng đi huyện thành một lần, gửi thư báo bình an về Lâm gia, nhân tiện nói địa chỉ bên này của nàng.
Sau đó nàng lại đi dạo Cung Tiêu Xã, bởi vì vẫn chưa ra ở riêng, nàng không dám mua cái gì, hơn nữa trong tay quả thực không còn bao nhiêu tiền, không thể lãng phí.
Nồi sắt cần phiếu công nghiệp khoán, trong tay nàng không đủ, hơn nữa Cung Tiêu Xã cũng không có hàng, sau nàng mua cái niêu đất sét trắng, niêu này rất lớn, có thể hầm đồ ăn hoặc nấu cháo, cũng có thể đặt xửng hấp lên hấp màn thầu, khá thiết thực, chỉ cần đun nấu được Lâm Ngọc Trúc không muốn mua nồi sắt nữa.
Lại mua hai cái bồn đất không cần phiếu, tiêu hết phiếu công nghiệp trong tay mua một con dao phay và hai cái lu lớn để lương thực, mấy thứ này đều cần không thể tiết kiệm được, cứ như vậy trong tay Lâm Ngọc Trúc thực sự không còn tiền.
Chỉ để lại mười đồng tiền mua lương thực, vẫn phải làm đủ thủ tục ngoài mặt.
Lâm Ngọc Trúc nhìn nhà chỉ có bốn bức tường tặc lưỡi, thành thạo nhóm bếp, chuẩn bị nấu cháo gạo kê ăn sáng, trên xửng hấp đặt một cái bánh bột ngô đã hấp chín, đậy nắp lên, thế là xong bữa sáng.
Mở cửa ra ập vào trước mặt chính là hương thơm của các loại rau trong vườn, bên trong lẫn vị sương sớm, nhất thời làm người vui vẻ thoái mái lên rất nhiều.
Lý Hướng Vãn cũng vừa lúc ra rửa mặt, hai người nhìn nhau cười, chào hỏi xong liền ai bận việc người nấy, tuy rằng không náo nhiệt bằng sân trước, nhưng được thoải mái hiếm có, Lâm Ngọc Trúc đột nhiên cảm thấy sinh hoạt hiện tại thực thích ý.
Tuy rằng nhà xây ở sân sau, nhưng Lâm Ngọc Trúc hai người cũng không mở cổng lớn ở phía sau, các nàng vẫn đi ra từ cổng chính, chỉ cần đi ra từ cùng một cổng, mọi người vẫn là ở chung một chỗ, không coi là lừa mình dối người, chỉ cần không phải là tách ra riêng biệt, đối với hai người mà nói vẫn tương đối an toàn.
Lâm Ngọc Trúc không có phiếu và tiền để mua ổ khoá, vẫn là Lý Hướng Vãn hỏi nàng có cần hay không, nàng rốt cuộc không nhịn được, hỏi mượn Lý Hướng Vãn một cái, chờ nàng có tiền sẽ trả lại, nàng tin tưởng năng lực trả tiền ổ khoá nàng vẫn phải có.
Ấn tượng của Lâm Ngọc Trúc với Lý Hướng Vãn càng tốt hơn một ít, em gái này thật đúng là hào phóng, thời điểm nhận khoá nàng liền nhìn ra được hẳn là mua ở đời sau, không giống hàng rẻ tiền, ngẫm lại tính cách nữ chính, cũng sẽ không mua hàng rẻ tiền, ổ khoá này dùng vẫn rất yên tâm.
Nàng đâu có biết, Lý Hướng Vãn là thấy nàng nửa tháng này không hề có ý tứ chiếm lợi của cô ấy, đối với nàng có ấn tượng tốt mới bằng lòng cho nàng mượn ổ khoá, nếu là những người khác, cô ấy sẽ không tuỳ ý cho mượn.
Chờ mọi người đều ra cửa làm công, Vương Tiểu Mai chậm rì rì sáp lại gần Lâm Ngọc Trúc, nói: "Các ngươi dọn ra ngoài không thấy được sắc mặt của Triệu Hương Lan sáng nay, chậc chậc chậc."
Lâm Ngọc Trúc nhìn Vương Tiểu Mai ở kia không ngừng lắc đầu tặc lưỡi không khỏi trợn trắng mắt, nàng phát hiện Vương Tiểu Mai này đặc biệt thích rì rầm bên tai nàng, nàng nhìn qua giống người hay hóng chuyện sao?
Di, các nàng dọn ra ngoài thì Triệu Hương Lan có gì mà không vui?
Nhớ không lầm, về sau Triệu Hương Lan cùng Lý Hướng Vãn quan hệ cực tốt, theo cốt truyện phát triển, sau này Lý Hướng Vãn còn cố ý tác hợp Chu Nam cùng Triệu Hương Lan ở bên nhau!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.