Thập Niên 70 Quần Chúng Ăn Dưa Tự Mình Tu Dưỡng
Chương 119: Cũng thật bó tay
Quýnh Quýnh Hữu Bì
07/03/2024
Sau khi tìm hiểu mỗi hộ gia đình ở những nơi này, lúc đi gõ cửa, liền to gan hơn rất nhiều, nguồn hàng nàng cung cấp cho mấy vị đại thẩm không coi là nhiều, lượng khách mấy vị đại thẩm phát triển được cũng hữu hạn.
Vận khí Lâm Ngọc Trúc không tồi, sau khi mở cửa, mười nhà thì có chín nhà mua.
Thấy nàng bán dầu bán lương thực, thậm chí còn cực kỳ nhiệt tình tiếp đãi nàng vào nhà.
Lão Dịch nghiêm mặt, rất là chất phác lắc đầu, không thích nói chuyện, chỉ ở trong sân thực hiện giao dịch.
Có người hơi chút có ý tứ hỏi thăm, nàng liền cõng sọt lên ra vẻ muốn đi, khiến đại nương không dám nhiều lời thêm một câu.
Lôi kéo hắn mà không chịu mua hàng, ra khỏi cửa, Lâm Ngọc Trúc liền đem nhà này ghi vào sổ đen.
Nhìn thấy nhà nào thành thật lại hào phóng, Lâm Ngọc Trúc còn cố ý giới thiệu với người ta, nàng bên này có nguồn cung cấp một ít táo, đường đỏ, mấy thứ đồ lặt vặt linh tinh, có yêu cầu có thể nói với nàng, lần sau có thể đến nàng sẽ thuận tay đưa đến.
Ra khỏi ngõ nhỏ, Lâm Ngọc Trúc liền bổ sung một đợt hàng hoá, đi hết một khu, bất tri bất giác liền bán được 200 cân bột mì, 300 cân bột ngô và 100 cân dầu nành.
Bột mì ở chợ đen vốn đã tăng tới 1 đồng 2-3 hào một cân, bởi vì cuộc chiến giá cả của Lý Hướng Vãn, mà cứng rắn ép xuống còn 1 đồng một cân.
Lâm Ngọc Trúc bên này cũng chỉ là nước chảy bèo trôi, bột ngô dao động không lớn, tăng gấp đôi bán bốn hào, dầu nành tăng tới hai đồng.
Bán xong một lượt Lâm Ngọc Trúc kiếm được gần 500 đồng.
Mừng đến nỗi tâm tình nàng sắp bay lên, nếu không sao lại nói cuối năm dễ phát tài chứ, cũng chỉ có lúc này, nhà nhà mới nỡ tiêu tiền.
Ngoại trừ hơi mệt, các tật xấu khác đều không có.
Ngoài ra chính là tốn thời gian.
Đến giữa trưa, Lâm Ngọc Trúc cũng chỉ chạy hai khu quen thuộc, nàng quyết định trước đi tiệm cơm quốc doanh ăn một bữa cơm, buổi chiều xem tình hình.
Không có gì bất ngờ xảy ra, thì lần này là lần bận rộn cuối cùng trước năm mới.
Lão Dịch tái xuất giang hồ, chính là việc của năm sau.
Nện bước như có cây bài 258 trong tay, đi tới tiệm cơm quốc doanh.
Nàng cũng muốn xa xỉ một phen, gọi một bát thịt kho tàu, không phải nói chứ, trước kia còn không cảm thấy tay nghề của đầu bếp có bao nhiêu tốt, ăn nhiều cơm Tam Mập làm, liền càng thêm nhớ nhung món thịt kho tàu của tiệm cơm quốc doanh.
Nàng bên này vừa gọi cơm xong, liền nhìn thấy Mập Mạp và Vương Tiểu Mai cùng nhau đi đến.
Lâm Ngọc Trúc hướng về phía bọn họ vẫy vẫy tay, trong lòng nghĩ Vương Tiểu Mai cùng Mập Mạp dường như đi lại càng ngày càng gần.
Mấy người này mỗi ngày đều tới thị trấn, trong lúc nàng không biết, quan hệ tăng tiến không ít.
Chờ hai người gọi xong đồ ăn, Thẩm Bác Quận cũng tiến vào.
Bốn người ngồi cùng một cái bàn câu có câu không tán gẫu.
Vương Tiểu Mai đột nhiên kích động bắt lấy nàng, Lâm Ngọc Trúc khó hiểu nhìn qua, chỉ thấy đối phương mặt mày run rẩy hướng về phía cửa đưa mắt ra hiệu.
Lâm Ngọc Trúc nhìn theo, ái chà, không thể tin được, tổ hợp vạn vạn không ngờ tới.
Lý Hướng Vãn cùng Chương Trình cùng nhau đi đến.
Lý Hướng Vãn nhìn thấy nhóm người các nàng còn vẫy tay, rồi cùng Chương Trình đi cửa sổ gọi đồ ăn.
Lâm Ngọc Trúc trên mặt ra vẻ tò mò, trong lòng lại khó hiểu vạn phần.
Quay đầu hỏi Vương Tiểu Mai: “Nam nhân kia ngươi quen sao?”
“Người nam bên cạnh Lý Hướng Vãn chính là Chương đại ca, không biết sao hai người lại quen biết, dù sao lúc ta biết thì đã rất thân quen.” Vương Tiểu Mai cực kỳ nhỏ giọng nói.
Trống ngực Lâm Ngọc Trúc đập thình thịch, cũng cực kỳ nhỏ giọng hỏi: “Ngươi đối với Chương đại ca của ngươi không phải vẫn luôn rất thích sao? Nhìn hai người này thành đôi đi vào không thương tâm sao?”
Vương Tiểu Mai nghiêng đầu, không thể hiểu được hỏi: “Hả? Ta chính là vẫn luôn kính nể Chương đại ca rất có bản lĩnh, có thể kiếm tiền, không nhiều tâm tư như vậy nha, ngươi nhìn lầm rồi, ta nói cho ngươi Lý Hướng Bắc sợ là không còn cơ hội.”
Lại nói tiếp, Lý Hướng Bắc, Vương Dương còn có chị em Đổng gia đều yêu cầu thăm người thân trở về thủ đô ăn tết.
Ngay cả Trương Ái Quốc cũng yêu cầu thăm người thân về nhà ăn tết.
Lý Hướng Bắc trước khi đi còn cố ý tới hậu viện, hỏi Lý Hướng Vãn có thứ gì muốn hắn mang về hay không, đối phương lắc đầu, cười chúc hắn thuận buồm xuôi gió.
Người mất mát rời đi rồi, lưu lại Lâm Ngọc Trúc cùng Vương Tiểu Mai ở một bên mắt to trừng mắt nhỏ, đến có chút không đúng lúc.
Lý Hướng Bắc còn cơ hội hay không Lâm Ngọc Trúc không biết, nàng quay đầu nhìn Lý Hướng Vãn cùng Chương Trình, trong lòng nghĩ loạn rồi, loạn rồi, loạn hết rồi.
Nếu không phải Vương Tiểu Mai quen biết Chương Trình, lại nhìn thấy Lý Hướng Vãn cùng Chương Trình ở bên nhau.
Ba người này có mối liên hệ khó hiểu.
Thì Lâm Ngọc Trúc đã sắp quên mất còn có một nhân vật nam pháo hôi như vậy.
Có thể nói Chương Trình là một lòng đều nhào vào trên người người ta, cuối cùng cái lông cũng không vớt được.
Trong nguyên tác Lý Hướng Vãn xem như cùng Chương Trình ở chợ đen kết duyên, bắt đầu cũng không phải cái duyên lành gì, hai người có chút trạng thái đối địch, thuộc về loại tương ái tương sát.
Nói như vậy có lẽ cũng không đúng, là Chương Trình đơn phương tương ái tương sát, từ góc độ của hắn chính là từ đối lập đến thích, thậm chí về sau lưu luyến si mê.
Mà Vương Tiểu Mai thì, Lâm Ngọc Trúc giờ phút này muốn che mặt, pháo hôi trong pháo hôi, bởi vì yêu sâu đậm Chương Trình, ở nhà chung nhằm vào Lý Hướng vãn ở mọi mặt, về sau càng là cùng Lý Tự Lập dùng mưu kế để ngủ Chương Trình.
Sau khi chuyện thành còn tìm Lý Hướng Vãn khoe ra, Lý Hướng Vãn quay đầu đến trước mặt Chương Trình, chúc mừng hai người bọn họ bách niên hảo hợp, cứ như vậy, Chương Trình cho rằng Vương Tiểu Mai đã hủy hoại tình yêu của hắn.
Hai người về sau tuy rằng kết hôn, nhưng Chương Trình đối với Vương Tiểu Mai không đánh thì mắng, cuộc sống của Vương Tiểu Mai có thể nói là thê thê thảm thảm.
Lâm Ngọc Trúc hiện giờ hồi tưởng lại, khu bình luận lúc ấy là một mảnh trầm trồ khen ngợi.
Mắng Vương Tiểu Mai là bị trừng phạt đúng tội.
Lý Hướng Vãn đối với Chương Trình lúc sau chỉ có thể nói là xem như một người bạn bình thường, liên quan hai chữ lợi ích mà thôi.
Vì có sự tồn tại của Lý Hướng Bắc, gia thế của Chương Trình thật sự là không đáng nhắc tới, nội tâm ít nhiều có chút coi thường.
Chờ sau khi thi đại học rời khỏi thôn Thiện Thủy, liền không còn liên hệ nữa.
Mãi đến sau này, người này ở trong nguyên tác mới được nhắc tới trong chốc lát, chính là do một thanh niên trí thức ở cùng một công xã với Lý Hướng Vãn nhiều năm sau gặp lại, nhắc tới Vương Tiểu Mai.
Tên này không chịu nổi bạo lực gia đình, cùng với em trai Chương Trình cho hắn ăn một bao thuốc diệt chuột, tác giả truyện này một lần đã hoàn thành tam sát(*).
(*)Tam Sát là tổ hợp của ba Sát: Kiếp Sát, Tai Sát và Tuế Sát. Tuế Sát gây trở ngại cho các mối quan hệ, ngăn cản bước tiến tới thành công; Kiếp Sát gây mất mát tiền của và Tai Sát gây rủi ro, tai nạn. Phạm Tam Sát có thể khiến cho thanh danh, tiền bạc và các mối quan hệ bị hủy hoại.
Lý Hướng Vãn nghe nhất thời thổn thức không thôi.
Lâm Ngọc Trúc làm người đọc, ha hả, đọc truyện đọc lướt tới cuối, đối với truyện này mất đi kiên nhẫn, đọc nhanh như gió, vội vàng liếc qua, lúc ấy còn không nhớ rõ Vương Tiểu Mai là ai.
Hiện tại, Chu Nam biến mất, nam pháo hôi thượng vị, ngay cả nữ pháo hôi Vương Tiểu Mai cũng đã thay đổi.
Cốt truyện dường như trở nên mơ hồ hơn.
Mập Mạp cùng Thẩm Bác Quận ở đối diện nhìn hai nha đầu lẩm nhẩm lầm bầm, cũng không biết đang nói cái gì.
Hai người cũng đồng loạt nhìn Lý Hướng Vãn cùng Chương Trình.
Thẩm Bác Quận nhíu mày.
Lý Mập Mạp có chút kinh ngạc nói: “Ca, đây không phải...” đối tượng của ai kia sao, hắn phảng phất nhìn thấy trên đầu lão Lý một mảnh xanh rờn.
Chờ Lý Hướng Vãn cùng Chương Trình đi tới, sau khi ngồi xuống, Lý Hướng Vãn nhìn thấy Thẩm Bác Quận không quá kinh ngạc, cô đã sớm đoán được áo khoác quân đội của Lâm Ngọc Trúc là người này mang tới.
Cô đối với thân phận của Thẩm Bác Quận chỉ biết sơ sơ một chút, biết hắn cùng Lý Hướng Bắc quen biết, gia thế không tồi, trước khi bị tình thế ảnh hưởng, Thẩm gia trước tiên đem người đưa đến bên này, hình như bên này có chút nhân mạch, liền sắp xếp công việc.
Mà thời điểm Lý gia phản ứng lại, Lý Hướng Bắc chỉ có thể xuống nông thôn.
Lý Hướng Vãn trong lòng nghĩ người này hẳn là đối với Lâm Ngọc Trúc có chút tâm tư, bằng không sao lại biến đổi phương pháp theo đuổi con gái.
Còn ngốc nghếch muốn bán áo khoác..... cũng thật bó tay.
Vận khí Lâm Ngọc Trúc không tồi, sau khi mở cửa, mười nhà thì có chín nhà mua.
Thấy nàng bán dầu bán lương thực, thậm chí còn cực kỳ nhiệt tình tiếp đãi nàng vào nhà.
Lão Dịch nghiêm mặt, rất là chất phác lắc đầu, không thích nói chuyện, chỉ ở trong sân thực hiện giao dịch.
Có người hơi chút có ý tứ hỏi thăm, nàng liền cõng sọt lên ra vẻ muốn đi, khiến đại nương không dám nhiều lời thêm một câu.
Lôi kéo hắn mà không chịu mua hàng, ra khỏi cửa, Lâm Ngọc Trúc liền đem nhà này ghi vào sổ đen.
Nhìn thấy nhà nào thành thật lại hào phóng, Lâm Ngọc Trúc còn cố ý giới thiệu với người ta, nàng bên này có nguồn cung cấp một ít táo, đường đỏ, mấy thứ đồ lặt vặt linh tinh, có yêu cầu có thể nói với nàng, lần sau có thể đến nàng sẽ thuận tay đưa đến.
Ra khỏi ngõ nhỏ, Lâm Ngọc Trúc liền bổ sung một đợt hàng hoá, đi hết một khu, bất tri bất giác liền bán được 200 cân bột mì, 300 cân bột ngô và 100 cân dầu nành.
Bột mì ở chợ đen vốn đã tăng tới 1 đồng 2-3 hào một cân, bởi vì cuộc chiến giá cả của Lý Hướng Vãn, mà cứng rắn ép xuống còn 1 đồng một cân.
Lâm Ngọc Trúc bên này cũng chỉ là nước chảy bèo trôi, bột ngô dao động không lớn, tăng gấp đôi bán bốn hào, dầu nành tăng tới hai đồng.
Bán xong một lượt Lâm Ngọc Trúc kiếm được gần 500 đồng.
Mừng đến nỗi tâm tình nàng sắp bay lên, nếu không sao lại nói cuối năm dễ phát tài chứ, cũng chỉ có lúc này, nhà nhà mới nỡ tiêu tiền.
Ngoại trừ hơi mệt, các tật xấu khác đều không có.
Ngoài ra chính là tốn thời gian.
Đến giữa trưa, Lâm Ngọc Trúc cũng chỉ chạy hai khu quen thuộc, nàng quyết định trước đi tiệm cơm quốc doanh ăn một bữa cơm, buổi chiều xem tình hình.
Không có gì bất ngờ xảy ra, thì lần này là lần bận rộn cuối cùng trước năm mới.
Lão Dịch tái xuất giang hồ, chính là việc của năm sau.
Nện bước như có cây bài 258 trong tay, đi tới tiệm cơm quốc doanh.
Nàng cũng muốn xa xỉ một phen, gọi một bát thịt kho tàu, không phải nói chứ, trước kia còn không cảm thấy tay nghề của đầu bếp có bao nhiêu tốt, ăn nhiều cơm Tam Mập làm, liền càng thêm nhớ nhung món thịt kho tàu của tiệm cơm quốc doanh.
Nàng bên này vừa gọi cơm xong, liền nhìn thấy Mập Mạp và Vương Tiểu Mai cùng nhau đi đến.
Lâm Ngọc Trúc hướng về phía bọn họ vẫy vẫy tay, trong lòng nghĩ Vương Tiểu Mai cùng Mập Mạp dường như đi lại càng ngày càng gần.
Mấy người này mỗi ngày đều tới thị trấn, trong lúc nàng không biết, quan hệ tăng tiến không ít.
Chờ hai người gọi xong đồ ăn, Thẩm Bác Quận cũng tiến vào.
Bốn người ngồi cùng một cái bàn câu có câu không tán gẫu.
Vương Tiểu Mai đột nhiên kích động bắt lấy nàng, Lâm Ngọc Trúc khó hiểu nhìn qua, chỉ thấy đối phương mặt mày run rẩy hướng về phía cửa đưa mắt ra hiệu.
Lâm Ngọc Trúc nhìn theo, ái chà, không thể tin được, tổ hợp vạn vạn không ngờ tới.
Lý Hướng Vãn cùng Chương Trình cùng nhau đi đến.
Lý Hướng Vãn nhìn thấy nhóm người các nàng còn vẫy tay, rồi cùng Chương Trình đi cửa sổ gọi đồ ăn.
Lâm Ngọc Trúc trên mặt ra vẻ tò mò, trong lòng lại khó hiểu vạn phần.
Quay đầu hỏi Vương Tiểu Mai: “Nam nhân kia ngươi quen sao?”
“Người nam bên cạnh Lý Hướng Vãn chính là Chương đại ca, không biết sao hai người lại quen biết, dù sao lúc ta biết thì đã rất thân quen.” Vương Tiểu Mai cực kỳ nhỏ giọng nói.
Trống ngực Lâm Ngọc Trúc đập thình thịch, cũng cực kỳ nhỏ giọng hỏi: “Ngươi đối với Chương đại ca của ngươi không phải vẫn luôn rất thích sao? Nhìn hai người này thành đôi đi vào không thương tâm sao?”
Vương Tiểu Mai nghiêng đầu, không thể hiểu được hỏi: “Hả? Ta chính là vẫn luôn kính nể Chương đại ca rất có bản lĩnh, có thể kiếm tiền, không nhiều tâm tư như vậy nha, ngươi nhìn lầm rồi, ta nói cho ngươi Lý Hướng Bắc sợ là không còn cơ hội.”
Lại nói tiếp, Lý Hướng Bắc, Vương Dương còn có chị em Đổng gia đều yêu cầu thăm người thân trở về thủ đô ăn tết.
Ngay cả Trương Ái Quốc cũng yêu cầu thăm người thân về nhà ăn tết.
Lý Hướng Bắc trước khi đi còn cố ý tới hậu viện, hỏi Lý Hướng Vãn có thứ gì muốn hắn mang về hay không, đối phương lắc đầu, cười chúc hắn thuận buồm xuôi gió.
Người mất mát rời đi rồi, lưu lại Lâm Ngọc Trúc cùng Vương Tiểu Mai ở một bên mắt to trừng mắt nhỏ, đến có chút không đúng lúc.
Lý Hướng Bắc còn cơ hội hay không Lâm Ngọc Trúc không biết, nàng quay đầu nhìn Lý Hướng Vãn cùng Chương Trình, trong lòng nghĩ loạn rồi, loạn rồi, loạn hết rồi.
Nếu không phải Vương Tiểu Mai quen biết Chương Trình, lại nhìn thấy Lý Hướng Vãn cùng Chương Trình ở bên nhau.
Ba người này có mối liên hệ khó hiểu.
Thì Lâm Ngọc Trúc đã sắp quên mất còn có một nhân vật nam pháo hôi như vậy.
Có thể nói Chương Trình là một lòng đều nhào vào trên người người ta, cuối cùng cái lông cũng không vớt được.
Trong nguyên tác Lý Hướng Vãn xem như cùng Chương Trình ở chợ đen kết duyên, bắt đầu cũng không phải cái duyên lành gì, hai người có chút trạng thái đối địch, thuộc về loại tương ái tương sát.
Nói như vậy có lẽ cũng không đúng, là Chương Trình đơn phương tương ái tương sát, từ góc độ của hắn chính là từ đối lập đến thích, thậm chí về sau lưu luyến si mê.
Mà Vương Tiểu Mai thì, Lâm Ngọc Trúc giờ phút này muốn che mặt, pháo hôi trong pháo hôi, bởi vì yêu sâu đậm Chương Trình, ở nhà chung nhằm vào Lý Hướng vãn ở mọi mặt, về sau càng là cùng Lý Tự Lập dùng mưu kế để ngủ Chương Trình.
Sau khi chuyện thành còn tìm Lý Hướng Vãn khoe ra, Lý Hướng Vãn quay đầu đến trước mặt Chương Trình, chúc mừng hai người bọn họ bách niên hảo hợp, cứ như vậy, Chương Trình cho rằng Vương Tiểu Mai đã hủy hoại tình yêu của hắn.
Hai người về sau tuy rằng kết hôn, nhưng Chương Trình đối với Vương Tiểu Mai không đánh thì mắng, cuộc sống của Vương Tiểu Mai có thể nói là thê thê thảm thảm.
Lâm Ngọc Trúc hiện giờ hồi tưởng lại, khu bình luận lúc ấy là một mảnh trầm trồ khen ngợi.
Mắng Vương Tiểu Mai là bị trừng phạt đúng tội.
Lý Hướng Vãn đối với Chương Trình lúc sau chỉ có thể nói là xem như một người bạn bình thường, liên quan hai chữ lợi ích mà thôi.
Vì có sự tồn tại của Lý Hướng Bắc, gia thế của Chương Trình thật sự là không đáng nhắc tới, nội tâm ít nhiều có chút coi thường.
Chờ sau khi thi đại học rời khỏi thôn Thiện Thủy, liền không còn liên hệ nữa.
Mãi đến sau này, người này ở trong nguyên tác mới được nhắc tới trong chốc lát, chính là do một thanh niên trí thức ở cùng một công xã với Lý Hướng Vãn nhiều năm sau gặp lại, nhắc tới Vương Tiểu Mai.
Tên này không chịu nổi bạo lực gia đình, cùng với em trai Chương Trình cho hắn ăn một bao thuốc diệt chuột, tác giả truyện này một lần đã hoàn thành tam sát(*).
(*)Tam Sát là tổ hợp của ba Sát: Kiếp Sát, Tai Sát và Tuế Sát. Tuế Sát gây trở ngại cho các mối quan hệ, ngăn cản bước tiến tới thành công; Kiếp Sát gây mất mát tiền của và Tai Sát gây rủi ro, tai nạn. Phạm Tam Sát có thể khiến cho thanh danh, tiền bạc và các mối quan hệ bị hủy hoại.
Lý Hướng Vãn nghe nhất thời thổn thức không thôi.
Lâm Ngọc Trúc làm người đọc, ha hả, đọc truyện đọc lướt tới cuối, đối với truyện này mất đi kiên nhẫn, đọc nhanh như gió, vội vàng liếc qua, lúc ấy còn không nhớ rõ Vương Tiểu Mai là ai.
Hiện tại, Chu Nam biến mất, nam pháo hôi thượng vị, ngay cả nữ pháo hôi Vương Tiểu Mai cũng đã thay đổi.
Cốt truyện dường như trở nên mơ hồ hơn.
Mập Mạp cùng Thẩm Bác Quận ở đối diện nhìn hai nha đầu lẩm nhẩm lầm bầm, cũng không biết đang nói cái gì.
Hai người cũng đồng loạt nhìn Lý Hướng Vãn cùng Chương Trình.
Thẩm Bác Quận nhíu mày.
Lý Mập Mạp có chút kinh ngạc nói: “Ca, đây không phải...” đối tượng của ai kia sao, hắn phảng phất nhìn thấy trên đầu lão Lý một mảnh xanh rờn.
Chờ Lý Hướng Vãn cùng Chương Trình đi tới, sau khi ngồi xuống, Lý Hướng Vãn nhìn thấy Thẩm Bác Quận không quá kinh ngạc, cô đã sớm đoán được áo khoác quân đội của Lâm Ngọc Trúc là người này mang tới.
Cô đối với thân phận của Thẩm Bác Quận chỉ biết sơ sơ một chút, biết hắn cùng Lý Hướng Bắc quen biết, gia thế không tồi, trước khi bị tình thế ảnh hưởng, Thẩm gia trước tiên đem người đưa đến bên này, hình như bên này có chút nhân mạch, liền sắp xếp công việc.
Mà thời điểm Lý gia phản ứng lại, Lý Hướng Bắc chỉ có thể xuống nông thôn.
Lý Hướng Vãn trong lòng nghĩ người này hẳn là đối với Lâm Ngọc Trúc có chút tâm tư, bằng không sao lại biến đổi phương pháp theo đuổi con gái.
Còn ngốc nghếch muốn bán áo khoác..... cũng thật bó tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.