[Thập Niên 70] Quân Hôn Ngọt Mật, Mang Nhãi Con Nghiên Cứu Khoa Học
Chương 31: Cùng Nhau Ra Sông Làm Việc
Thanh Tửu Hoan
13/05/2024
Giang Thanh Nguyệt không muốn bỏ cuộc, lập tức hỏi: "Làm việc trên sông toàn là đàn ông đi à, không có phụ nữ sao?"
"Không phải, có cả nam cả nữ."
“Thế là được rồi, những người phụ nữ khác làm được thì tôi cũng làm được.”
Chu Chính Đình chợt hối hận vì đã nói với cô nhiều chuyện như vậy, nếu ngày mai đi theo lại không làm được việc, không biết cô có làm chuyện gì quá đáng không.
Lập tức lên tiếng cảnh cáo: "Tùy cô, muốn đi thì đi, đến lúc đó nếu không làm được thì đừng có khóc nhè".
Giang Thanh Nguyệt ngay lập tức hứa hẹn: "Anh đừng lo lắng, đến lúc đó mà phải xấu hổ thì cũng chỉ là bản thân tôi thôi, sẽ không liên lụy đến anh đâu."
...
Vì đi làm việc trên sông, Giang Thanh Nguyệt đi ngủ sớm, còn dậy sớm.
Sáng nay không chỉ phải làm bữa sáng mà còn phải làm lương khô cho bữa trưa.
Nhìn vào vài nguyên liệu lác đác ở nhà, Giang Thanh Nguyệt quyết định làm bánh ngô cho bữa sáng và bữa trưa.
Bánh ngô nhào xong được chiên khô với một ít dầu, dù cho khi ăn có bị nguội không có cảm giác béo ngậy.
Còn có một chút hương vị ngọt ngào.
Khi Chu Chính Đình thức dậy, anh nhìn thấy cô đang bận làm bánh ngô trước bếp lò ở ngoài phòng.
Ngọn đèn dầu mờ mờ phản chiếu ngọn lửa trong lò, thật ấm áp.
Tiếng dầu trong nồi và hương thơm thoang thoảng tỏa ra cũng khiến người ta cảm thấy dễ chịu.
Chu Chính Đình mặc thêm áo khoác rồi đi lấy nước.
Khi nước được lấy về, Giang Thanh Nguyệt đang bận rộn với công việc của mình.
Cô chỉ vào con gà rừng được ướp bằng muối trong chậu rồi bàn bạc với anh: “Hai ngày nay ngày nào cũng ăn gà nên tôi thấy hơi ngán rồi, tôi đã ướp con này rồi, anh giúp tôi treo nó dưới mái hiên phơi khô đi nhé, đợi đến mùa đông không có thức ăn thì mình ăn sau."
Chu Chính Đình không phản đối, đồng ý rồi giúp treo gà lên.
Giang Thanh Nguyệt nhân cơ hội đặt bánh ngô mới làm lên bàn, kêu lớn: "Sáng nay tôi không có thời gian nấu cháo, tôi pha cho anh một bát sữa mạch nha để uống với bánh ngô nhé?"
"Được."
Chu Chính Đình vừa mới rửa tay xong ngồi xuống, nhìn thấy cô chỉ làm thêm một bát sữa mạch nha, cuối cùng không nhịn được hỏi: “Cô không thích uống thứ này à?”
Giang Thanh Nguyệt ngượng ngùng cười nói: "Tôi chưa từng uống bao giờ, thích hay không cũng không nói rõ được. Anh thích thì cứ giữ lại cho mình uống đi."
Chu Chính Đình mím môi, bưng bát lên đổ hai thìa sữa mạch nha vào.
"Vậy nếm thử xem."
Vì anh đã chủ động cho mình thử, Giang Thanh Nguyệt cảm thấy nếu từ chối lần nữa thì trông như đang làm kiêu.
Bèn cầm bát lên uống thử một ngụm.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Không phải, có cả nam cả nữ."
“Thế là được rồi, những người phụ nữ khác làm được thì tôi cũng làm được.”
Chu Chính Đình chợt hối hận vì đã nói với cô nhiều chuyện như vậy, nếu ngày mai đi theo lại không làm được việc, không biết cô có làm chuyện gì quá đáng không.
Lập tức lên tiếng cảnh cáo: "Tùy cô, muốn đi thì đi, đến lúc đó nếu không làm được thì đừng có khóc nhè".
Giang Thanh Nguyệt ngay lập tức hứa hẹn: "Anh đừng lo lắng, đến lúc đó mà phải xấu hổ thì cũng chỉ là bản thân tôi thôi, sẽ không liên lụy đến anh đâu."
...
Vì đi làm việc trên sông, Giang Thanh Nguyệt đi ngủ sớm, còn dậy sớm.
Sáng nay không chỉ phải làm bữa sáng mà còn phải làm lương khô cho bữa trưa.
Nhìn vào vài nguyên liệu lác đác ở nhà, Giang Thanh Nguyệt quyết định làm bánh ngô cho bữa sáng và bữa trưa.
Bánh ngô nhào xong được chiên khô với một ít dầu, dù cho khi ăn có bị nguội không có cảm giác béo ngậy.
Còn có một chút hương vị ngọt ngào.
Khi Chu Chính Đình thức dậy, anh nhìn thấy cô đang bận làm bánh ngô trước bếp lò ở ngoài phòng.
Ngọn đèn dầu mờ mờ phản chiếu ngọn lửa trong lò, thật ấm áp.
Tiếng dầu trong nồi và hương thơm thoang thoảng tỏa ra cũng khiến người ta cảm thấy dễ chịu.
Chu Chính Đình mặc thêm áo khoác rồi đi lấy nước.
Khi nước được lấy về, Giang Thanh Nguyệt đang bận rộn với công việc của mình.
Cô chỉ vào con gà rừng được ướp bằng muối trong chậu rồi bàn bạc với anh: “Hai ngày nay ngày nào cũng ăn gà nên tôi thấy hơi ngán rồi, tôi đã ướp con này rồi, anh giúp tôi treo nó dưới mái hiên phơi khô đi nhé, đợi đến mùa đông không có thức ăn thì mình ăn sau."
Chu Chính Đình không phản đối, đồng ý rồi giúp treo gà lên.
Giang Thanh Nguyệt nhân cơ hội đặt bánh ngô mới làm lên bàn, kêu lớn: "Sáng nay tôi không có thời gian nấu cháo, tôi pha cho anh một bát sữa mạch nha để uống với bánh ngô nhé?"
"Được."
Chu Chính Đình vừa mới rửa tay xong ngồi xuống, nhìn thấy cô chỉ làm thêm một bát sữa mạch nha, cuối cùng không nhịn được hỏi: “Cô không thích uống thứ này à?”
Giang Thanh Nguyệt ngượng ngùng cười nói: "Tôi chưa từng uống bao giờ, thích hay không cũng không nói rõ được. Anh thích thì cứ giữ lại cho mình uống đi."
Chu Chính Đình mím môi, bưng bát lên đổ hai thìa sữa mạch nha vào.
"Vậy nếm thử xem."
Vì anh đã chủ động cho mình thử, Giang Thanh Nguyệt cảm thấy nếu từ chối lần nữa thì trông như đang làm kiêu.
Bèn cầm bát lên uống thử một ngụm.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.