[Thập Niên 70] Quân Hôn Ngọt Mật, Mang Nhãi Con Nghiên Cứu Khoa Học
Chương 18: Từ Vợ Chồng Trở Thành Bạn Cùng Phòng
Thanh Tửu Hoan
13/05/2024
Bánh bao hấp chín, khoai tây cắt nhỏ đều như con chì, thậm chí cháo trắng còn thơm ngào ngạt.
Nhìn thấy anh ngơ ngác, Giang Thanh Nguyệt cho rằng anh đang tiếc đồ ăn, nên đành lên tiếng giải thích: "Đến tối nhà tôi mới có thể giao đồ ăn cho tôi được, cho nên những món này đành làm bằng đồ ăn của anh trước, đến khi đồ ăn của nhà tôi được giao đến tôi sẽ trả lại cho anh."
Chu Chính Đình mím môi, cũng không giải thích gì thêm.
Anh với lấy chiếc bánh bao hấp, cắn một miếng, quả nhiên mềm mềm đúng như trong tưởng tượng.
Rõ ràng là khoai tây mà mình không cần, nhưng không ngờ sau khi qua tay nghề xào nấu của cô, chúng lại trở nên chua chua cay cay ngon miệng.
Chu Chính Đình ăn một lần năm cái bánh bao, khi nhìn thấy trên đĩa chỉ còn lại hai cái, anh mới vội vã dừng tay lại.
Sau đó anh cầm bát cháo trong tay lên ăn hết.
Giang Thanh Nguyệt ăn hai cái bánh bao và một bát cháo đã no nên cô đẩy hai cái bánh bao còn lại vào tay anh: “Anh cứ ăn hết đi, ngày mai lại làm cái mới.”
Chu Chính Đình thấy cô không có vẻ gì là giả vờ nên cũng không từ chối, nhưng anh vẫn rất ngạc nhiên, sức ăn của cô chỉ có ngần này thôi sao?
Dù buổi sáng ăn ít thì cũng thôi, nhưng không ngờ buổi trưa cũng chỉ ăn có ngần này.
Anh chợt nghi ngờ, một người như vậy sao có thể bị đồn là kẻ lười biếng hết ăn lại nằm?
Nghĩ tới sau đó phải viết thỏa thuận, Giang Thanh Nguyệt lại nói: "Anh có giấy bút không?"
Chu Chính Đình không đáp lại mà nhét nửa chiếc bánh bao còn lại vào miệng, sau đó lau tay rồi mở tủ đựng đồ ở đằng khác.
Giang Thanh Nguyệt không có hứng thú nhìn trộm đồ của người khác, nên nhân lúc anh lấy đồ ra, cô dọn dẹp bát đĩa mang vào phòng bếp.
Sau đó mới quay lại: "Để tôi viết trước. Sau khi viết xong tôi sẽ cho anh xem. Nếu không được thì tôi sẽ sửa lại."
Mặc dù Chu Chính Đình lo lắng Giang Thanh Nguyệt sẽ lừa bịp gì đó trên bản thỏa thuận nhưng ăn của người ta nên phải chấp nhận.
Nhưng nếu suy nghĩ kỹ thì cô nhiều lắm cũng chỉ tốt nghiệp cấp hai, mà bản thân anh đã tốt nghiệp cấp ba.
Về điểm này, cô không thể lừa dối mình được.
Vì thế lập tức cảm thấy yên tâm để cô viết.
Giang Thanh Nguyệt nhận lấy tờ giấy, ngồi xuống chiếc bàn thấp mới được dọn dẹp, cầm bút viết thỏa thuận.
Thứ nhất, hai bên hứa sẽ hoàn tất thủ tục ly hôn trong vòng một năm, không trì hoãn hay hối hận vì bất kỳ lý do gì.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nhìn thấy anh ngơ ngác, Giang Thanh Nguyệt cho rằng anh đang tiếc đồ ăn, nên đành lên tiếng giải thích: "Đến tối nhà tôi mới có thể giao đồ ăn cho tôi được, cho nên những món này đành làm bằng đồ ăn của anh trước, đến khi đồ ăn của nhà tôi được giao đến tôi sẽ trả lại cho anh."
Chu Chính Đình mím môi, cũng không giải thích gì thêm.
Anh với lấy chiếc bánh bao hấp, cắn một miếng, quả nhiên mềm mềm đúng như trong tưởng tượng.
Rõ ràng là khoai tây mà mình không cần, nhưng không ngờ sau khi qua tay nghề xào nấu của cô, chúng lại trở nên chua chua cay cay ngon miệng.
Chu Chính Đình ăn một lần năm cái bánh bao, khi nhìn thấy trên đĩa chỉ còn lại hai cái, anh mới vội vã dừng tay lại.
Sau đó anh cầm bát cháo trong tay lên ăn hết.
Giang Thanh Nguyệt ăn hai cái bánh bao và một bát cháo đã no nên cô đẩy hai cái bánh bao còn lại vào tay anh: “Anh cứ ăn hết đi, ngày mai lại làm cái mới.”
Chu Chính Đình thấy cô không có vẻ gì là giả vờ nên cũng không từ chối, nhưng anh vẫn rất ngạc nhiên, sức ăn của cô chỉ có ngần này thôi sao?
Dù buổi sáng ăn ít thì cũng thôi, nhưng không ngờ buổi trưa cũng chỉ ăn có ngần này.
Anh chợt nghi ngờ, một người như vậy sao có thể bị đồn là kẻ lười biếng hết ăn lại nằm?
Nghĩ tới sau đó phải viết thỏa thuận, Giang Thanh Nguyệt lại nói: "Anh có giấy bút không?"
Chu Chính Đình không đáp lại mà nhét nửa chiếc bánh bao còn lại vào miệng, sau đó lau tay rồi mở tủ đựng đồ ở đằng khác.
Giang Thanh Nguyệt không có hứng thú nhìn trộm đồ của người khác, nên nhân lúc anh lấy đồ ra, cô dọn dẹp bát đĩa mang vào phòng bếp.
Sau đó mới quay lại: "Để tôi viết trước. Sau khi viết xong tôi sẽ cho anh xem. Nếu không được thì tôi sẽ sửa lại."
Mặc dù Chu Chính Đình lo lắng Giang Thanh Nguyệt sẽ lừa bịp gì đó trên bản thỏa thuận nhưng ăn của người ta nên phải chấp nhận.
Nhưng nếu suy nghĩ kỹ thì cô nhiều lắm cũng chỉ tốt nghiệp cấp hai, mà bản thân anh đã tốt nghiệp cấp ba.
Về điểm này, cô không thể lừa dối mình được.
Vì thế lập tức cảm thấy yên tâm để cô viết.
Giang Thanh Nguyệt nhận lấy tờ giấy, ngồi xuống chiếc bàn thấp mới được dọn dẹp, cầm bút viết thỏa thuận.
Thứ nhất, hai bên hứa sẽ hoàn tất thủ tục ly hôn trong vòng một năm, không trì hoãn hay hối hận vì bất kỳ lý do gì.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.