[Thập Niên 70] Quân Sủng, Từ Chối Về Nông Thôn Sau Khi Được Nam Nhân Cưng Chiều
Chương 22: Huề Nhau (2)
Mộc Mộc Tiểu Khả Ái
19/02/2024
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Dường như cô đã trở nên thu hút hơn trước.
Trong lòng Hà Đan nổi lên từng cơn chua chát, cô ta phải rất cố gắng để kiềm chế biểu cảm trên mặt mình không lộ ra vẻ ghen tị.
Trước đó cô ta đã biết Tề Hồng Đường rất xinh đẹp, xinh đẹp hơn tất cả nữ sinh trong lớp của bọn họ, nhưng dù cô có xinh đẹp đến đâu thì phần lớn vẻ đẹp đó đều bị khí chất và phong thái rụt rè của cô làm giảm bớt.
Không ngờ, chỉ mới qua cửa ải cuối năm không gặp, khi gặp lại thì Tề Hồng Đường đã giống như một viên ngọc được mài sáng, cả người tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Nhìn ánh mắt chăm chú không thôi của Mã Kiến Thiết, Hà Đan đưa tay nắm lấy cánh tay anh ta, ánh mắt nhìn về phía Tề Đường và Nhạc Kỷ Minh, hỏi: "Hồng Đường, người đồng chí này là bạn trai của cậu à?"
"Tớ và Kiến Thiết dự định sau khi tốt nghiệp sẽ kết hôn, lúc đó cậu nhất định phải đến uống rượu mừng nhé!"
Trong lòng Tề Đường im lặng trợn mắt, đột nhiên đưa tay khoác lấy tay người đàn ông, nhỏ giọng nói một câu: “Cho tôi mượn dùng một chút."
Nói xong quay về phía Hà Đan, hào phóng tự nhiên nói: "Hà Đan, bạn trai của tôi là quân nhân, sau khi tốt nghiệp tôi phải cùng anh ấy đến bộ đội theo quân, chỉ sợ không đi được!"
Hà Đan hơi nghẹn lại, sự ghen tị trong lòng không những không nguôi ngoai mà càng tăng lên, cô ta phải tốn rất nhiều công sức mới có thể cướp được Mã Kiến Thiết, thậm chí còn không tiếc mất đi sự trong sạch của bản thân.
Nhưng Tề Hồng Đường chỉ dựa vào khuôn mặt quyến rũ của cô mà chẳng bao lâu đã quen được một sĩ quan trẻ tuổi đẹp trai như vậy, đúng là tức chết cô ta.
Ai cũng biết, để có đủ điều kiện đi theo quân đội thì ít nhất phải là đại đội trưởng, người đàn ông trước mặt này trông chỉ mới ngoài hai mươi.
Người có thể trở thành đại đội trưởng ở độ tuổi này hoặc là phải có gia thế vững chắc hoặc là có quân công, dù là loại nào, sau này cũng sẽ có tương lai tươi sáng trong quân đội!
Nhìn thấy sự ghen tị trong mắt Hà Đan cuối cùng cũng không kiềm chế được nữa mà bộc phát ra, Tề Đường cảm thấy vô cùng khó chịu.
Phải biết rằng, lúc trước nguyên chủ đã âm thầm rơi nước mắt và đau lòng rất lâu vì hai kẻ cặn bã này.
Bây giờ nếu có thể khiến Hà Đan không vui thì cô sẽ rất vui vẻ.
Trong lòng Mã Kiến Thiết cũng có cảm xúc lẫn lộn, lúc đầu anh ta thực sự chỉ thích khuôn mặt của Tề Hồng Đường, thấy tính khí của cô thực sự nhàm chán mà Hà Đan lại theo đuổi sát sao, nên anh ta cũng quay lại cặp với Hà Đan.
Nhưng vào lúc này, nhìn thấy Tề Đường nhỏ nhắn dễ thương rúc vào lòng người đàn ông cao lớn oai hùng, thì thật sự rất xứng đôi.
Nếu người đàn ông đứng cạnh Tề Đường là anh ta, haiz, rốt cuộc thì nói gì nữa cũng đã muộn rồi!
Dường như cô đã trở nên thu hút hơn trước.
Trong lòng Hà Đan nổi lên từng cơn chua chát, cô ta phải rất cố gắng để kiềm chế biểu cảm trên mặt mình không lộ ra vẻ ghen tị.
Trước đó cô ta đã biết Tề Hồng Đường rất xinh đẹp, xinh đẹp hơn tất cả nữ sinh trong lớp của bọn họ, nhưng dù cô có xinh đẹp đến đâu thì phần lớn vẻ đẹp đó đều bị khí chất và phong thái rụt rè của cô làm giảm bớt.
Không ngờ, chỉ mới qua cửa ải cuối năm không gặp, khi gặp lại thì Tề Hồng Đường đã giống như một viên ngọc được mài sáng, cả người tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Nhìn ánh mắt chăm chú không thôi của Mã Kiến Thiết, Hà Đan đưa tay nắm lấy cánh tay anh ta, ánh mắt nhìn về phía Tề Đường và Nhạc Kỷ Minh, hỏi: "Hồng Đường, người đồng chí này là bạn trai của cậu à?"
"Tớ và Kiến Thiết dự định sau khi tốt nghiệp sẽ kết hôn, lúc đó cậu nhất định phải đến uống rượu mừng nhé!"
Trong lòng Tề Đường im lặng trợn mắt, đột nhiên đưa tay khoác lấy tay người đàn ông, nhỏ giọng nói một câu: “Cho tôi mượn dùng một chút."
Nói xong quay về phía Hà Đan, hào phóng tự nhiên nói: "Hà Đan, bạn trai của tôi là quân nhân, sau khi tốt nghiệp tôi phải cùng anh ấy đến bộ đội theo quân, chỉ sợ không đi được!"
Hà Đan hơi nghẹn lại, sự ghen tị trong lòng không những không nguôi ngoai mà càng tăng lên, cô ta phải tốn rất nhiều công sức mới có thể cướp được Mã Kiến Thiết, thậm chí còn không tiếc mất đi sự trong sạch của bản thân.
Nhưng Tề Hồng Đường chỉ dựa vào khuôn mặt quyến rũ của cô mà chẳng bao lâu đã quen được một sĩ quan trẻ tuổi đẹp trai như vậy, đúng là tức chết cô ta.
Ai cũng biết, để có đủ điều kiện đi theo quân đội thì ít nhất phải là đại đội trưởng, người đàn ông trước mặt này trông chỉ mới ngoài hai mươi.
Người có thể trở thành đại đội trưởng ở độ tuổi này hoặc là phải có gia thế vững chắc hoặc là có quân công, dù là loại nào, sau này cũng sẽ có tương lai tươi sáng trong quân đội!
Nhìn thấy sự ghen tị trong mắt Hà Đan cuối cùng cũng không kiềm chế được nữa mà bộc phát ra, Tề Đường cảm thấy vô cùng khó chịu.
Phải biết rằng, lúc trước nguyên chủ đã âm thầm rơi nước mắt và đau lòng rất lâu vì hai kẻ cặn bã này.
Bây giờ nếu có thể khiến Hà Đan không vui thì cô sẽ rất vui vẻ.
Trong lòng Mã Kiến Thiết cũng có cảm xúc lẫn lộn, lúc đầu anh ta thực sự chỉ thích khuôn mặt của Tề Hồng Đường, thấy tính khí của cô thực sự nhàm chán mà Hà Đan lại theo đuổi sát sao, nên anh ta cũng quay lại cặp với Hà Đan.
Nhưng vào lúc này, nhìn thấy Tề Đường nhỏ nhắn dễ thương rúc vào lòng người đàn ông cao lớn oai hùng, thì thật sự rất xứng đôi.
Nếu người đàn ông đứng cạnh Tề Đường là anh ta, haiz, rốt cuộc thì nói gì nữa cũng đã muộn rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.