[Thập Niên 70] Quân Sủng, Từ Chối Về Nông Thôn Sau Khi Được Nam Nhân Cưng Chiều
Chương 15: Thập Niên 70 (2)
Mộc Mộc Tiểu Khả Ái
19/02/2024
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trước đây khi cô còn nhỏ, Tề Đường đã sống với ông ngoại rất nhiều năm, sau này khi lớn lên, cô đi học trong thành phố, nhưng vào những kỳ nghỉ hè và nghỉ đông thì cô cũng thường xuyên trở về, lâu ngày mưa dầm thấm đất nên cô cũng học được rất nhiều dược lý.
Làm một bác sĩ chính thức có lẽ chưa đủ, nhưng hầm dược thiện, nấu canh dưỡng sinh để điều dưỡng thân thể thì hoàn toàn không có vấn đề gì.
Trong nhà Tề Đường cũng có rất nhiều thảo dược trung y, nhưng vì nó không được cất trong không gian trữ vật, nên không thể phục chế vô hạn được.
Cô cũng không hề hối hận về điều này, ở hiện đại, không chỉ có nhiều dược liệu được trồng nhân tạo, mà còn trồng trong hoàn cảnh môi trường bị ô nhiễm quá mức do khai phá, nên sự phát triển của nhiều dược liệu cũng bị ảnh hưởng rất lớn.
Dược liệu trong không gian của cô có thể còn không có chất lượng tốt bằng dược liệu thuần thiên nhiên hoang dã ở thời đại này, chỉ cần có tiền và nguyên liệu, muốn có được dược liệu cũng không khó.
Thấy Tề Đường ngoan ngoãn và hiểu chuyện, Vương Thúy Nga cũng không nói nhiều, chỉ nói vài lời đã để cô đi ra ngoài.
Trở lại phòng mình, Tề Đường cầm chậu rửa mặt chuẩn bị đi ra ngoài tắm rửa, thì nghe thấy Tề Hồng Anh nói: "Hồng Đường, ngày mai tan làm chị có việc phải làm, em giúp chị nấu cơm chiều đi."
Giọng điệu ra lệnh khiến Tề Hồng Đường cảm thấy rất chán ghét, đồng thời cô cũng thấy buồn cười, nhìn đi, làm người tốt quen rồi, người khác cũng sẽ không cảm ơn bạn, mà chỉ coi đó là chuyện đương nhiên.
“Em không rảnh!”
Sau khi bỏ lại ba chữ đơn giản này, Tề Hồng Đường quay người đi ra khỏi phòng, mơ hồ còn nghe thấy giọng nói của Tề Hồng Hạnh từ phía sau: “Chị cả, chị có để ý thấy Tề Hồng Đường dạo này trở nên rất kỳ lạ không, không giống như trước nữa.”
Bước chân cô hơi khựng lại, liền nghe thấy Tề Hồng Anh đáp lại: “Em cũng cảm thấy nó có vấn đề sao?”
Mặc kệ đi, dù sao thì Tề Đường cũng lười nghe phần còn lại của cuộc trò chuyện, dù sao bảo cô nghe lời hai chị em này sai bảo giống như nguyên chủ thì nằm mơ có lẽ còn dễ hơn.
Từ nay trở đi mọi người nước sông không phạm nước giếng thì tốt, nếu hai người này dám có ý nghĩ xấu gì với cô, vậy thì cũng đừng trách cô không nương tay.
Cô bước ra khỏi nhà với chiếc chậu gỗ trên tay, đi bộ đến cuối hành lang bên phải, đó là nhà vệ sinh và nơi lấy nước ở tầng này.
Nước nóng sẽ được cung cấp từ 6h30 đến 7h30 sáng và từ 6h đến 8h tối, Tề Đường lấy nửa chậu nước nóng, bưng xuống bể bên cạnh, vặn vòi nước kiểu cũ ra, thứ mà chỉ có thể thấy trong phim truyền hình, tiếng nước rào rạt vang lên, chẳng mấy chốc nước nóng đã biến thành nước ấm.
Sau khi dựa vào tường và rửa chân cho sạch, Tề Đường lại đi vào nhà vệ sinh, rồi mới cầm theo chậu trở về.
Trước đây khi cô còn nhỏ, Tề Đường đã sống với ông ngoại rất nhiều năm, sau này khi lớn lên, cô đi học trong thành phố, nhưng vào những kỳ nghỉ hè và nghỉ đông thì cô cũng thường xuyên trở về, lâu ngày mưa dầm thấm đất nên cô cũng học được rất nhiều dược lý.
Làm một bác sĩ chính thức có lẽ chưa đủ, nhưng hầm dược thiện, nấu canh dưỡng sinh để điều dưỡng thân thể thì hoàn toàn không có vấn đề gì.
Trong nhà Tề Đường cũng có rất nhiều thảo dược trung y, nhưng vì nó không được cất trong không gian trữ vật, nên không thể phục chế vô hạn được.
Cô cũng không hề hối hận về điều này, ở hiện đại, không chỉ có nhiều dược liệu được trồng nhân tạo, mà còn trồng trong hoàn cảnh môi trường bị ô nhiễm quá mức do khai phá, nên sự phát triển của nhiều dược liệu cũng bị ảnh hưởng rất lớn.
Dược liệu trong không gian của cô có thể còn không có chất lượng tốt bằng dược liệu thuần thiên nhiên hoang dã ở thời đại này, chỉ cần có tiền và nguyên liệu, muốn có được dược liệu cũng không khó.
Thấy Tề Đường ngoan ngoãn và hiểu chuyện, Vương Thúy Nga cũng không nói nhiều, chỉ nói vài lời đã để cô đi ra ngoài.
Trở lại phòng mình, Tề Đường cầm chậu rửa mặt chuẩn bị đi ra ngoài tắm rửa, thì nghe thấy Tề Hồng Anh nói: "Hồng Đường, ngày mai tan làm chị có việc phải làm, em giúp chị nấu cơm chiều đi."
Giọng điệu ra lệnh khiến Tề Hồng Đường cảm thấy rất chán ghét, đồng thời cô cũng thấy buồn cười, nhìn đi, làm người tốt quen rồi, người khác cũng sẽ không cảm ơn bạn, mà chỉ coi đó là chuyện đương nhiên.
“Em không rảnh!”
Sau khi bỏ lại ba chữ đơn giản này, Tề Hồng Đường quay người đi ra khỏi phòng, mơ hồ còn nghe thấy giọng nói của Tề Hồng Hạnh từ phía sau: “Chị cả, chị có để ý thấy Tề Hồng Đường dạo này trở nên rất kỳ lạ không, không giống như trước nữa.”
Bước chân cô hơi khựng lại, liền nghe thấy Tề Hồng Anh đáp lại: “Em cũng cảm thấy nó có vấn đề sao?”
Mặc kệ đi, dù sao thì Tề Đường cũng lười nghe phần còn lại của cuộc trò chuyện, dù sao bảo cô nghe lời hai chị em này sai bảo giống như nguyên chủ thì nằm mơ có lẽ còn dễ hơn.
Từ nay trở đi mọi người nước sông không phạm nước giếng thì tốt, nếu hai người này dám có ý nghĩ xấu gì với cô, vậy thì cũng đừng trách cô không nương tay.
Cô bước ra khỏi nhà với chiếc chậu gỗ trên tay, đi bộ đến cuối hành lang bên phải, đó là nhà vệ sinh và nơi lấy nước ở tầng này.
Nước nóng sẽ được cung cấp từ 6h30 đến 7h30 sáng và từ 6h đến 8h tối, Tề Đường lấy nửa chậu nước nóng, bưng xuống bể bên cạnh, vặn vòi nước kiểu cũ ra, thứ mà chỉ có thể thấy trong phim truyền hình, tiếng nước rào rạt vang lên, chẳng mấy chốc nước nóng đã biến thành nước ấm.
Sau khi dựa vào tường và rửa chân cho sạch, Tề Đường lại đi vào nhà vệ sinh, rồi mới cầm theo chậu trở về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.