Thập Niên 70: Sau Khi Sống Lại Ta Dọn Sạch Kho Của Kẻ Thù Về Quê
Chương 40:
Lục Nguyệt Vô Hoa
20/02/2024
Hứa Lâm cúi đầu suy nghĩ một lát, lập tức quay người, từ đại sảnh đi vào phía Đông phòng. Dù sao cũng đến rồi, nào có chuyện lại tay không rời đi như vậy, đúng không? ╮(╯▽╰)╭
Hơn nữa, là do những kẻ đó chủ động chọc cô mà, Hứa Lâm không thể nào để bản thân khó chịu được.
Cô bước vào Đông phòng, suy nghĩ khẽ chuyển, chiếc xe đạp biến mất, giá thuốc lá biến mất, giá rượu biến mất, tủ cũng biến mất.
Chỉ trong thời gian ngắn, cô đã thu dọn xong mọi thứ trong nhà.
Hứa Lâm nhìn quanh, phát hiện đất trong góc có chút khác thường, cô lập tức đào lên, lấy được một hộp gấm. Hứa Lâm mở nó ra, bên trong là hai cây nhân sâm 200 năm.
Tốt lắm, lại là đồ tốt nữa. Khà khà, lần này trẫm phát tài rồi!
Hứa Lâm vui vẻ thu nó không gian, lại nhìn xung quanh một lần nữa, sau khi không phát hiện gì bất thường thì rời khỏi.
Chẳng bao lâu sau, cô đã đến Tây phòng. Nếu cô đã xác định ra tay, vậy thì thu sạch hết đi, từ thực phẩm ở Tây phòng cho đến đồ đạc ở sân sau đã nhanh chóng được cô thu hết toàn bộ. Cô lại nghĩ đến nơi đám người kia đến, bèn lập tức qua đó.
Điều khiến Hứa Lâm kinh ngạc là Đông phòng không có ai cả. Cô tò mò bước vào, lục lọi một lúc thì tìm được vài trăm tệ, một chiếc đồng hồ đeo tay, đào được một cái bình bên trong chứa đầy cá hoa vàng nhỏ.
Sau khi Hứa Lâm lật tung Đông phòng, cô không chỉ tìm được vài ngàn tệ, hai bình cá hoa vàng nhỏ mà còn tìm thấy lối vào một căn phòng bí mật.
Không có gì ngạc nhiên, đám người kia chắc chắn là xuống dưới căn phòng bí mật rồi.
Hứa Lâm gan lớn tài cao, cẩn thận sờ soạng, thầm nghĩ cho dù cô đánh không lại bọn chúng thì vẫn có thể trốn vào không gian. Chỉ là cô muốn biết tại sao chỗ này lại có một căn phòng bí mật, nó có thể gây ra chuyện xấu gì hay không?
Cô đi dọc theo hành lang tối tăm về phía trước, càng đi sâu hơn, đôi mày nhỏ của Hứa Lâm nhíu lại.
"Anh Hổ, việc này có đáng tin cậy không? " Đây là giọng nói của gã đàn ông xấu xí.
Hứa Lâm dừng bước, nhìn quanh, âm thanh phát ra từ căn phòng gần lối vào hành lang, cũng là con đường duy nhất Hứa Lâm phải đi nếu muốn vào sâu hơn. Vì vậy cô dừng lại và tiếp tục lắng nghe.
"Đừng lo lắng, cái này đáng tin cậy, là do một người anh em tốt của tôi giới thiệu, chỉ cần giao hàng qua là được, những chuyện còn lại chúng ta không cần quan tâm.” Anh Hổ nói xong, gõ gõ bàn: "Giao dịch này rất quan trọng, hy vọng các cậu có thể cố gắng làm việc. Nếu ai ở thời điểm quan trọng này làm tôi lật xe, thì đừng trách sao tôi tàn nhẫn đấy nhé.”
"Anh Hổ yên tâm, chúng em nhất định sẽ làm việc chăm chỉ." Gã đàn ông xấu xí lập tức dẫn đầu tỏ thái độ của mình, những người khác cũng đồng tình.
Sau khi bày tỏ lòng trung thành, gã đàn ông xấu xỉ đổi chủ đề, hỏi:"Anh Hổ, đã tìm ra nguyên nhân lần này đội Liên Hợp bất ngờ tấn công chúng ta chưa?"
"Thông tin bên đó đưa ra là có người báo cáo…" Nhắc tới việc này, sắc mặt anh Hổ lập tức sầm xuống: "Nếu tôi đoán đúng thì đó chính là đám sói khốn chó má kia."
"Chết tiệt, nếu mấy tên đó không cướp được việc kinh doanh của chúng ta thì sẽ dùng thủ đoạn mờ ám nào đó. Thật là hèn hạ. "
Hơn nữa, là do những kẻ đó chủ động chọc cô mà, Hứa Lâm không thể nào để bản thân khó chịu được.
Cô bước vào Đông phòng, suy nghĩ khẽ chuyển, chiếc xe đạp biến mất, giá thuốc lá biến mất, giá rượu biến mất, tủ cũng biến mất.
Chỉ trong thời gian ngắn, cô đã thu dọn xong mọi thứ trong nhà.
Hứa Lâm nhìn quanh, phát hiện đất trong góc có chút khác thường, cô lập tức đào lên, lấy được một hộp gấm. Hứa Lâm mở nó ra, bên trong là hai cây nhân sâm 200 năm.
Tốt lắm, lại là đồ tốt nữa. Khà khà, lần này trẫm phát tài rồi!
Hứa Lâm vui vẻ thu nó không gian, lại nhìn xung quanh một lần nữa, sau khi không phát hiện gì bất thường thì rời khỏi.
Chẳng bao lâu sau, cô đã đến Tây phòng. Nếu cô đã xác định ra tay, vậy thì thu sạch hết đi, từ thực phẩm ở Tây phòng cho đến đồ đạc ở sân sau đã nhanh chóng được cô thu hết toàn bộ. Cô lại nghĩ đến nơi đám người kia đến, bèn lập tức qua đó.
Điều khiến Hứa Lâm kinh ngạc là Đông phòng không có ai cả. Cô tò mò bước vào, lục lọi một lúc thì tìm được vài trăm tệ, một chiếc đồng hồ đeo tay, đào được một cái bình bên trong chứa đầy cá hoa vàng nhỏ.
Sau khi Hứa Lâm lật tung Đông phòng, cô không chỉ tìm được vài ngàn tệ, hai bình cá hoa vàng nhỏ mà còn tìm thấy lối vào một căn phòng bí mật.
Không có gì ngạc nhiên, đám người kia chắc chắn là xuống dưới căn phòng bí mật rồi.
Hứa Lâm gan lớn tài cao, cẩn thận sờ soạng, thầm nghĩ cho dù cô đánh không lại bọn chúng thì vẫn có thể trốn vào không gian. Chỉ là cô muốn biết tại sao chỗ này lại có một căn phòng bí mật, nó có thể gây ra chuyện xấu gì hay không?
Cô đi dọc theo hành lang tối tăm về phía trước, càng đi sâu hơn, đôi mày nhỏ của Hứa Lâm nhíu lại.
"Anh Hổ, việc này có đáng tin cậy không? " Đây là giọng nói của gã đàn ông xấu xí.
Hứa Lâm dừng bước, nhìn quanh, âm thanh phát ra từ căn phòng gần lối vào hành lang, cũng là con đường duy nhất Hứa Lâm phải đi nếu muốn vào sâu hơn. Vì vậy cô dừng lại và tiếp tục lắng nghe.
"Đừng lo lắng, cái này đáng tin cậy, là do một người anh em tốt của tôi giới thiệu, chỉ cần giao hàng qua là được, những chuyện còn lại chúng ta không cần quan tâm.” Anh Hổ nói xong, gõ gõ bàn: "Giao dịch này rất quan trọng, hy vọng các cậu có thể cố gắng làm việc. Nếu ai ở thời điểm quan trọng này làm tôi lật xe, thì đừng trách sao tôi tàn nhẫn đấy nhé.”
"Anh Hổ yên tâm, chúng em nhất định sẽ làm việc chăm chỉ." Gã đàn ông xấu xí lập tức dẫn đầu tỏ thái độ của mình, những người khác cũng đồng tình.
Sau khi bày tỏ lòng trung thành, gã đàn ông xấu xỉ đổi chủ đề, hỏi:"Anh Hổ, đã tìm ra nguyên nhân lần này đội Liên Hợp bất ngờ tấn công chúng ta chưa?"
"Thông tin bên đó đưa ra là có người báo cáo…" Nhắc tới việc này, sắc mặt anh Hổ lập tức sầm xuống: "Nếu tôi đoán đúng thì đó chính là đám sói khốn chó má kia."
"Chết tiệt, nếu mấy tên đó không cướp được việc kinh doanh của chúng ta thì sẽ dùng thủ đoạn mờ ám nào đó. Thật là hèn hạ. "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.