Thập Niên 70 Sau Khi Trọng Sinh Hoa Khôi Cầu Sinh Nơi Biển Đảo
Chương 25:
Hóa Tuyết Chưởng
23/10/2022
Chuyện này Cố Linh sở dĩ có thể khẳng định như vậy, cũng là vì đời trước sau khi cô đã gả ra ngoài, cô có nghe nói , Trần Đại Trụ đến tìm Tôn Tú Lan. Lần đó hai người này cãi nhau rất lớn, hơn nữa còn gây sự đánh nhau một hồi. Nhưng sau đó, Trần Đại Trụ uống quá nhiều rượu trắng, vì vậy mà đã đi đời nhà ma. Tôn Tú Lan cùng Cố Trường Kiện vẫn tức giận rất lâu.
Vụ việc của Trần Đại Trụ và Tôn Tú Lan cụ thể vì cái gì lại gây chuyện với nhau như vậy thì khôn gai nói cho Cố Linh. Một đời này sống lại, Cố Linh đại khái cũng đã đoán ra được.
Trần Đại Trụ nhận điện thoại, nghe xong những gì Cố Linh nói, hắn ta cũng tỉnh rượu vài phần. Tôn Tú Lan lấy cớ ly hôn với hắn là vì cô ta muốn đến thành phố làm bảo mẩu.Tôn Tú Lan còn nói với hắn, người ta khi thấy cô ta đã ly hôn mà vẫn còn mang theo con gái, sẽ thương tiếc cô ta, sẽ trả lương cho cô ta nhiều hơn. Hơn nữa, Tôn Tú Lan còn đồng ý, hàng tháng sẽ gửi tiền trợ cấp cho hắn, cho nên Tôn Đại Trụ mới đồng ý ly hôn.
Hai người ly hôn đã mười một năm, Tôn Tú Lan vẫn đều đặn hàng tháng gửi tiền về cho Trần Đại Trụ. Rồi cứ nửa năm, Tôn Tú Lan lại trở về một lần an ủi Trần Đại Trụ. Cho nên, Trần Đại Trụ không truy cứu gì hết, mọi thứ đều nghe theo Tôn Tú Lan.
Hiện giờ, Trần Đại Trụ nghe được những lời Cố Linh nói, hắn gắt gao nắm chặt điện thoại, hô to: “Cô đánh rắm! Không có khả năng! Tú Lan là người nhát gan, việc gì cô ấy cũng nghe theo lão tử, cô ấy không có khả năng dám làm như vậy đối với lão tử!”
Cố Linh khinh miệt, cười: “Vậy thì sáng mai, ông tới thành phố, gặp mặt chất vấn Tôn Tú Lan xem, bà ta hiện tại đang ở số 07 hẻm Trường An.”
Cố Linh nói xong, bang một tiếng treo điện thoại. Trần Đại Trụ nhìn chằm chằm vào điện thoại nửa ngày. Ông ta chính là đang tức giận đến mức thở hổn hển. Trần Đại Trụ hận không thể lập tức bay đến thành phố, bóp cổ Tôn Tú Lan để hỏi cho ra nhẽ!
Sau khi cúp điện thoại, Cố Linh tại một tiệm nhỏ ven đường mua được bút chì cùng giấy viết thư. Cô dùng tay trái, viết một bức thư cử báo.
Ở đời trước, khi Cố Linh đã là con dâu của Dư gia, Cố Trường Kiện bị phanh phui ra việc làm sai lầm trong công tác. Lúc đó Tôn Tú Lan đã lén đến tìm Dư Minh Hâm, vận dụng quan hệ của Dư gia để giúp cho Cố Trường Kiện thoát khỏi vụ án này.
Nhưng lúc này đây, Cố Linh muốn đại nghĩa diệt thân, vì vậy cô sẽ cử báo, tuyệt đối không nuông chiều.! .
Làm xong mấy việc này, Cố Linh cũng lười về nhà ăn tối, dù sao Tôn Tú Lan có để phần đồ ăn cho cô thì cũng chẳng có thứ gì tốt. Vì vậy, Cố Linh dứt khoát tiêu tiền ăn một chén hoành thánh ở bên ngoài. Sau khi ăn đến thoải mái, dễ chịu, Cố Linh mới bắt đầu đi về nhà.
Cố Linh mới vừa về đến sân, liền nhìn thấy Cố Trường Kiện cùng Tôn Tú Lan không biết đi đâu, hai người này bây giờ cũng mới trở về.
Tôn Tú Lan đang thì thầm trong miệng: “Anh Kiện, cô giáo của tiểu Bân tại sao lại không thu lễ, rõ ràng Á Á có nghe thấy người lớn của mấy học sinh khác có nói, bọn họ đều tặng lễ cho thầy, vì vậy hai chúng ta mới cố ý đi một chuyến này.”
Vụ việc của Trần Đại Trụ và Tôn Tú Lan cụ thể vì cái gì lại gây chuyện với nhau như vậy thì khôn gai nói cho Cố Linh. Một đời này sống lại, Cố Linh đại khái cũng đã đoán ra được.
Trần Đại Trụ nhận điện thoại, nghe xong những gì Cố Linh nói, hắn ta cũng tỉnh rượu vài phần. Tôn Tú Lan lấy cớ ly hôn với hắn là vì cô ta muốn đến thành phố làm bảo mẩu.Tôn Tú Lan còn nói với hắn, người ta khi thấy cô ta đã ly hôn mà vẫn còn mang theo con gái, sẽ thương tiếc cô ta, sẽ trả lương cho cô ta nhiều hơn. Hơn nữa, Tôn Tú Lan còn đồng ý, hàng tháng sẽ gửi tiền trợ cấp cho hắn, cho nên Tôn Đại Trụ mới đồng ý ly hôn.
Hai người ly hôn đã mười một năm, Tôn Tú Lan vẫn đều đặn hàng tháng gửi tiền về cho Trần Đại Trụ. Rồi cứ nửa năm, Tôn Tú Lan lại trở về một lần an ủi Trần Đại Trụ. Cho nên, Trần Đại Trụ không truy cứu gì hết, mọi thứ đều nghe theo Tôn Tú Lan.
Hiện giờ, Trần Đại Trụ nghe được những lời Cố Linh nói, hắn gắt gao nắm chặt điện thoại, hô to: “Cô đánh rắm! Không có khả năng! Tú Lan là người nhát gan, việc gì cô ấy cũng nghe theo lão tử, cô ấy không có khả năng dám làm như vậy đối với lão tử!”
Cố Linh khinh miệt, cười: “Vậy thì sáng mai, ông tới thành phố, gặp mặt chất vấn Tôn Tú Lan xem, bà ta hiện tại đang ở số 07 hẻm Trường An.”
Cố Linh nói xong, bang một tiếng treo điện thoại. Trần Đại Trụ nhìn chằm chằm vào điện thoại nửa ngày. Ông ta chính là đang tức giận đến mức thở hổn hển. Trần Đại Trụ hận không thể lập tức bay đến thành phố, bóp cổ Tôn Tú Lan để hỏi cho ra nhẽ!
Sau khi cúp điện thoại, Cố Linh tại một tiệm nhỏ ven đường mua được bút chì cùng giấy viết thư. Cô dùng tay trái, viết một bức thư cử báo.
Ở đời trước, khi Cố Linh đã là con dâu của Dư gia, Cố Trường Kiện bị phanh phui ra việc làm sai lầm trong công tác. Lúc đó Tôn Tú Lan đã lén đến tìm Dư Minh Hâm, vận dụng quan hệ của Dư gia để giúp cho Cố Trường Kiện thoát khỏi vụ án này.
Nhưng lúc này đây, Cố Linh muốn đại nghĩa diệt thân, vì vậy cô sẽ cử báo, tuyệt đối không nuông chiều.! .
Làm xong mấy việc này, Cố Linh cũng lười về nhà ăn tối, dù sao Tôn Tú Lan có để phần đồ ăn cho cô thì cũng chẳng có thứ gì tốt. Vì vậy, Cố Linh dứt khoát tiêu tiền ăn một chén hoành thánh ở bên ngoài. Sau khi ăn đến thoải mái, dễ chịu, Cố Linh mới bắt đầu đi về nhà.
Cố Linh mới vừa về đến sân, liền nhìn thấy Cố Trường Kiện cùng Tôn Tú Lan không biết đi đâu, hai người này bây giờ cũng mới trở về.
Tôn Tú Lan đang thì thầm trong miệng: “Anh Kiện, cô giáo của tiểu Bân tại sao lại không thu lễ, rõ ràng Á Á có nghe thấy người lớn của mấy học sinh khác có nói, bọn họ đều tặng lễ cho thầy, vì vậy hai chúng ta mới cố ý đi một chuyến này.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.