[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng
Chương 50: Ngày Thứ Sáu Xuyên Không 6
Tử Y
02/04/2024
Đi đến cửa nhà, Thẩm Mỹ Vân đặt con gái xuống, nắm lấy tay cô bé.
Vừa muốn đẩy cửa đi vào.
Liền nghe thấy trong phòng truyền đến tiếng nói chuyện.
"Hoài Sơn, bên trên đã hạ lệnh xuống rồi, ông bị tạm thời cách chức rồi, ông có từng nghĩ tới, hai người bọn ông xảy ra chuyện thì Mỹ Vân và đứa nhỏ phải thế nào đây?"
"Chẳng lẽ các người không muốn đưa Mỹ Vân về nhà họ Thẩm, nhưng nếu không trở về nhà họ thẩm, ai có thể bảo vệ được con bé?"
Hai vợ chồng nhà họ Thẩm đều rơi vào tình cảnh ốc không mang nổi mình ốc lại còn mang cọc cho rêu.
“Về nhà họ Thẩm? Đâu có đơn giản vậy?” Trần Thu Hà cười lạnh.
Chị Thẩm không trả lời mà nhắc lại chuyện trước mắt: "Không cần biết đơn giản hay khó khăn, để Mỹ Vân theo tôi về nhà họ Thẩm, đây là đường ra duy nhất của hai người.”
Thẩm Hoài Sơn nhìn người chị dâu mà mình từng tôn kính, trong một đêm, song phương từ bà con thân thiết biến thành kẻ thù.
Chị Thẩm đã đến nhà họ nhiều lần nhưng lần nào cũng bị hai vợ chồng đuổi ra ngoài.
Duy chỉ có lần này, họ để chị Thẩm vào.
Hai bên đều ngầm hiểu nguyên nhân là gì.
Năm đó không thỏa hiệp vì con gái, bây giờ thì thỏa hiệp vì con gái.
Thẩm Hoài Sơn nhướng mi, bình tĩnh nói: "Đón Mỹ Vân về nhà họ Thẩm, mấy người có thể nuôi Mỹ Vân cả đời không?"
Ông ấy vừa dứt lời.
Chị Thẩm thay đổi sắc mặt, lắc đầu: "Hoài Sơn, anh cũng hơn bốn mươi rồi, sao còn giữ kiểu suy nghĩ này?”
"Trừ người làm cha mẹ, ai cam tâm tình nguyện nuôi một đứa con gái cả đời?"
Đây mới là lời nói thật trong lòng chị ta.
Thấy sắc mặt hai vợ chồng đều không vui, chị dâu Thẩm lại vội bổ sung: "Nhà họ Thẩm tôi tuy không nuôi đứa nhỏ Mỹ Vân này cả đời được, nhưng nhà họ Hứa nuôi được.”
“Đã tới tận nhà rồi, tôi nói thật với hai người vậy, lão đại nhà họ Hứa coi trọng Mỹ Vân.”
Sợ hai vợ chồng họ không biết nhà họ Hứa.
Chị Thẩm lại kiêu ngạo đắc ý phổ cập khoa học.
“Nhà họ Hứa, hai người biết nhà họ Hứa chứ? Là nhà họ Hứa ở Tây Thành đó, người ta nói Bắc Kinh đông phú tây quý, nhà họ Hứa ở Tây Thành, anh biết nhà họ quyền thế đến độ nào rồi đó.”
“Người nhà họ Hứa nhân phẩm đoan chính, thái độ cẩn trọng, không nói ý nói tứ gì cả mà chỉ đích danh muốn Mỹ Vân đi tham gia hội xem mắt ở Tây Thành.”
“Biết hội xem mắt ở Tây Thành không? Nghe nói là do nhà họ Quý đại danh đỉnh đỉnh tổ chức, không biết bao nhiêu người muốn tham gia.”
Con gái Thẩm Mỹ Quyên của chị ta cũng muốn được góp mặt.
Tiếc là dòng dõi nhà họ Thẩm vẫn chưa đủ tầm.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Vừa muốn đẩy cửa đi vào.
Liền nghe thấy trong phòng truyền đến tiếng nói chuyện.
"Hoài Sơn, bên trên đã hạ lệnh xuống rồi, ông bị tạm thời cách chức rồi, ông có từng nghĩ tới, hai người bọn ông xảy ra chuyện thì Mỹ Vân và đứa nhỏ phải thế nào đây?"
"Chẳng lẽ các người không muốn đưa Mỹ Vân về nhà họ Thẩm, nhưng nếu không trở về nhà họ thẩm, ai có thể bảo vệ được con bé?"
Hai vợ chồng nhà họ Thẩm đều rơi vào tình cảnh ốc không mang nổi mình ốc lại còn mang cọc cho rêu.
“Về nhà họ Thẩm? Đâu có đơn giản vậy?” Trần Thu Hà cười lạnh.
Chị Thẩm không trả lời mà nhắc lại chuyện trước mắt: "Không cần biết đơn giản hay khó khăn, để Mỹ Vân theo tôi về nhà họ Thẩm, đây là đường ra duy nhất của hai người.”
Thẩm Hoài Sơn nhìn người chị dâu mà mình từng tôn kính, trong một đêm, song phương từ bà con thân thiết biến thành kẻ thù.
Chị Thẩm đã đến nhà họ nhiều lần nhưng lần nào cũng bị hai vợ chồng đuổi ra ngoài.
Duy chỉ có lần này, họ để chị Thẩm vào.
Hai bên đều ngầm hiểu nguyên nhân là gì.
Năm đó không thỏa hiệp vì con gái, bây giờ thì thỏa hiệp vì con gái.
Thẩm Hoài Sơn nhướng mi, bình tĩnh nói: "Đón Mỹ Vân về nhà họ Thẩm, mấy người có thể nuôi Mỹ Vân cả đời không?"
Ông ấy vừa dứt lời.
Chị Thẩm thay đổi sắc mặt, lắc đầu: "Hoài Sơn, anh cũng hơn bốn mươi rồi, sao còn giữ kiểu suy nghĩ này?”
"Trừ người làm cha mẹ, ai cam tâm tình nguyện nuôi một đứa con gái cả đời?"
Đây mới là lời nói thật trong lòng chị ta.
Thấy sắc mặt hai vợ chồng đều không vui, chị dâu Thẩm lại vội bổ sung: "Nhà họ Thẩm tôi tuy không nuôi đứa nhỏ Mỹ Vân này cả đời được, nhưng nhà họ Hứa nuôi được.”
“Đã tới tận nhà rồi, tôi nói thật với hai người vậy, lão đại nhà họ Hứa coi trọng Mỹ Vân.”
Sợ hai vợ chồng họ không biết nhà họ Hứa.
Chị Thẩm lại kiêu ngạo đắc ý phổ cập khoa học.
“Nhà họ Hứa, hai người biết nhà họ Hứa chứ? Là nhà họ Hứa ở Tây Thành đó, người ta nói Bắc Kinh đông phú tây quý, nhà họ Hứa ở Tây Thành, anh biết nhà họ quyền thế đến độ nào rồi đó.”
“Người nhà họ Hứa nhân phẩm đoan chính, thái độ cẩn trọng, không nói ý nói tứ gì cả mà chỉ đích danh muốn Mỹ Vân đi tham gia hội xem mắt ở Tây Thành.”
“Biết hội xem mắt ở Tây Thành không? Nghe nói là do nhà họ Quý đại danh đỉnh đỉnh tổ chức, không biết bao nhiêu người muốn tham gia.”
Con gái Thẩm Mỹ Quyên của chị ta cũng muốn được góp mặt.
Tiếc là dòng dõi nhà họ Thẩm vẫn chưa đủ tầm.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.