Thập Niên 70: Sống Cùng Vai Ác Ba Nhân Cách
Chương 15: Ra Ngoài Ban Đêm
Ngô Nãi Cha Già
05/11/2022
Nhân cách thứ ba của Nhan Dương là nhân cách chính của vai ác trong truyện gốc.
Anh hắc hóa thành công, trong chốc lát trở thành vai ác dựa vào nhân cách thứ ba hung ác nhất của mình.
Trong sách có một đoạn miêu tả về nhân cách thứ ba là: Không coi ai ra gì, tự cao như vua, không từ thủ đoạn nào vì để đạt được mục đích!
Nguyên nhân là do nhân cách thứ ba như thế, cho nên, nhân cách thứ nhất và nhân cách thứ hai sẽ áp chế nhân cách thứ ba, làm cho nhân cách thứ ba không thể xuất hiện thường xuyên.
Mà trong truyện gốc, phần sau này, thân thể sẽ bị nhân cách thứ ba bá chiếm hoàn toàn.
Cứ dựa theo điều này…..
Là do nguyên chủ Lâm Tiểu Nguyệt khinh nhục trong suốt một thời gian dài, đã kích thích rất sâu đến anh.
Cho nên, khi nhân cách thứ ba hoàn toàn bá chiếm cơ thể, thì nguyên chủ Lâm Tiểu Nguyệt cũng nhanh chóng bị giải quyết!
Ly hôn, tặng thêm một tên nô tài, đưa tiền bảo tên kia nhìn chằm chằm vào cô, bắt nạt cô….
Là một kiểu tra tấn thả đáng sợ dài đằng đẵng.
Lâm Tiểu Nguyệt không nghĩ đến, nhanh như thế mà cô đã gặp được nhân cách thứ ba rồi.
Cũng may, cô không làm việc ác.
Không sợ hừ!
“Anh…. Anh mặc như thế, để làm gì vậy?”
Lâm Tiểu Nguyệt hỏi anh.
Trời khuya khoắt, anh lại thay bộ quần áo làm bằng vải thô kia, mặc một bộ quần áo đen vào, giống như thích khách trong phim truyền hình vậy.
Lâm Tiểu Nguyệt phỏng đoán, không phải anh định đi ra ngoài đấy chứ?
“Anh muốn đi ra ngoài sao?”
Quả nhiên….
Lâm Tiểu Nguyệt lại hỏi: “Trời tối khuya, anh đi đâu?”
Nhan Dương nhặt một miếng vải đen từ trên chiếu lên, nhét vào trong túi vải của anh, “Em đừng xen vào, trước hừng đông tôi sẽ về.”
Trong truyện gốc có ghi, tuy rằng nhân cách thứ ba của Nhan Dương rất bạo lực, nhưng cũng khá nghĩa khí.
Giai đoạn trước không có nhiều suất diễn trên sân khấu lắm, ở phần hậu kỳ sau khi trở thành nhân cách chủ, thì đồng thời lại có thêm một đám người làm bạn trên đường với nhân cách thứ ba.
Đúng là dựa vào những người bạn làm quen trên đường đó, thì nhân cách thứ ba mới có thể trở thành nhân sĩ cảnh giới thành công.
Lâm Tiểu Nguyệt phỏng đoán, tối khuya khoắt như thế này rồi không phải anh định đi ra ngoài vì những người bạn ở trên đường đó đấy chứ?
Nhan Dương mở cửa sổ hướng đông của căn phòng ra, vịn khung cửa sổ, nhảy một cái rất linh hoạt, nửa thân mình lập tức chui ra ngoài.
“Này….”
Lâm Tiểu Nguyệt đi lên phía trước, hạ giọng, “Đã trễ thế này, anh đi ra ngoài một mình nhớ cẩn thận một chút.”
Cô cũng không ngăn trở anh, cứ để anh lang bạt.
Muốn hỏi lý do đúng không.
Đơn thuần là vì, vốn dĩ khi cô đọc sách, lập tức thích nhân cách phóng đãng không kiềm chế này!
“Vợ.”
Nhan Dương đã chui ra khỏi cửa sổ, bỗng nhiên quay đầu, đôi mắt ngăm đen nhìn thẳng vào cô, “Canh gác giúp anh, lúc về chắc chắn sẽ mang đồ tốt cho em.”
Trong nháy mắt, hai mắt của Lâm Tiểu Nguyệt lập tức sáng lên, “Được, em muốn ăn đồ ăn ngon.” Hai ngày nay cô quá thèm!
“Được rồi, em đi ngủ trước đi, tỉnh dậy thì sẽ có đồ ăn ngon.”
Nhan Dương mỉm cười môi nhếch lên tạo một đường cong, nụ cười khá không đứng đắn.
Đóng cửa sổ lại, anh nhảy ra ngoài.
Nhìn bóng dáng của anh biến mất ở cửa sổ, Lâm Tiểu Nguyệt thở dài một hơi.
Cô còn tưởng rằng, bởi vì nhân thiết của cô là một người vợ hư, cho nên nhân cách thứ ba của Nhan Dương sẽ đối xử với cô rất hung.
Nhưng mà không có ~
Bởi vậy có thể thấy được, ba nhân cách của Nhan Dương đều đối xử với cô rất hiền lành.
Nếu ba nhân cách của chồng cô đối xử với cô không tệ, thì cô hẳn phải hưởng thụ cuộc sống bây giờ cho thật tốt. Chỉ cần chú ý một chút, đừng để anh hắc hóa là được!
Đúng rồi.
Anh hắc hóa thành công, trong chốc lát trở thành vai ác dựa vào nhân cách thứ ba hung ác nhất của mình.
Trong sách có một đoạn miêu tả về nhân cách thứ ba là: Không coi ai ra gì, tự cao như vua, không từ thủ đoạn nào vì để đạt được mục đích!
Nguyên nhân là do nhân cách thứ ba như thế, cho nên, nhân cách thứ nhất và nhân cách thứ hai sẽ áp chế nhân cách thứ ba, làm cho nhân cách thứ ba không thể xuất hiện thường xuyên.
Mà trong truyện gốc, phần sau này, thân thể sẽ bị nhân cách thứ ba bá chiếm hoàn toàn.
Cứ dựa theo điều này…..
Là do nguyên chủ Lâm Tiểu Nguyệt khinh nhục trong suốt một thời gian dài, đã kích thích rất sâu đến anh.
Cho nên, khi nhân cách thứ ba hoàn toàn bá chiếm cơ thể, thì nguyên chủ Lâm Tiểu Nguyệt cũng nhanh chóng bị giải quyết!
Ly hôn, tặng thêm một tên nô tài, đưa tiền bảo tên kia nhìn chằm chằm vào cô, bắt nạt cô….
Là một kiểu tra tấn thả đáng sợ dài đằng đẵng.
Lâm Tiểu Nguyệt không nghĩ đến, nhanh như thế mà cô đã gặp được nhân cách thứ ba rồi.
Cũng may, cô không làm việc ác.
Không sợ hừ!
“Anh…. Anh mặc như thế, để làm gì vậy?”
Lâm Tiểu Nguyệt hỏi anh.
Trời khuya khoắt, anh lại thay bộ quần áo làm bằng vải thô kia, mặc một bộ quần áo đen vào, giống như thích khách trong phim truyền hình vậy.
Lâm Tiểu Nguyệt phỏng đoán, không phải anh định đi ra ngoài đấy chứ?
“Anh muốn đi ra ngoài sao?”
Quả nhiên….
Lâm Tiểu Nguyệt lại hỏi: “Trời tối khuya, anh đi đâu?”
Nhan Dương nhặt một miếng vải đen từ trên chiếu lên, nhét vào trong túi vải của anh, “Em đừng xen vào, trước hừng đông tôi sẽ về.”
Trong truyện gốc có ghi, tuy rằng nhân cách thứ ba của Nhan Dương rất bạo lực, nhưng cũng khá nghĩa khí.
Giai đoạn trước không có nhiều suất diễn trên sân khấu lắm, ở phần hậu kỳ sau khi trở thành nhân cách chủ, thì đồng thời lại có thêm một đám người làm bạn trên đường với nhân cách thứ ba.
Đúng là dựa vào những người bạn làm quen trên đường đó, thì nhân cách thứ ba mới có thể trở thành nhân sĩ cảnh giới thành công.
Lâm Tiểu Nguyệt phỏng đoán, tối khuya khoắt như thế này rồi không phải anh định đi ra ngoài vì những người bạn ở trên đường đó đấy chứ?
Nhan Dương mở cửa sổ hướng đông của căn phòng ra, vịn khung cửa sổ, nhảy một cái rất linh hoạt, nửa thân mình lập tức chui ra ngoài.
“Này….”
Lâm Tiểu Nguyệt đi lên phía trước, hạ giọng, “Đã trễ thế này, anh đi ra ngoài một mình nhớ cẩn thận một chút.”
Cô cũng không ngăn trở anh, cứ để anh lang bạt.
Muốn hỏi lý do đúng không.
Đơn thuần là vì, vốn dĩ khi cô đọc sách, lập tức thích nhân cách phóng đãng không kiềm chế này!
“Vợ.”
Nhan Dương đã chui ra khỏi cửa sổ, bỗng nhiên quay đầu, đôi mắt ngăm đen nhìn thẳng vào cô, “Canh gác giúp anh, lúc về chắc chắn sẽ mang đồ tốt cho em.”
Trong nháy mắt, hai mắt của Lâm Tiểu Nguyệt lập tức sáng lên, “Được, em muốn ăn đồ ăn ngon.” Hai ngày nay cô quá thèm!
“Được rồi, em đi ngủ trước đi, tỉnh dậy thì sẽ có đồ ăn ngon.”
Nhan Dương mỉm cười môi nhếch lên tạo một đường cong, nụ cười khá không đứng đắn.
Đóng cửa sổ lại, anh nhảy ra ngoài.
Nhìn bóng dáng của anh biến mất ở cửa sổ, Lâm Tiểu Nguyệt thở dài một hơi.
Cô còn tưởng rằng, bởi vì nhân thiết của cô là một người vợ hư, cho nên nhân cách thứ ba của Nhan Dương sẽ đối xử với cô rất hung.
Nhưng mà không có ~
Bởi vậy có thể thấy được, ba nhân cách của Nhan Dương đều đối xử với cô rất hiền lành.
Nếu ba nhân cách của chồng cô đối xử với cô không tệ, thì cô hẳn phải hưởng thụ cuộc sống bây giờ cho thật tốt. Chỉ cần chú ý một chút, đừng để anh hắc hóa là được!
Đúng rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.