Thập Niên 70: Sống Lại, Làm Giàu
Chương 44: Gặp Lại Thái Đồ Tể (2)
Nam Phương Lệ Chi
04/07/2021
"Anh hai, các anh nhìn xem, em đi tiếp đón anh Tứ Hổ!" Triệu Văn Thao vội vàng nói.
Anh hai Triệu lên tiếng đồng ý, Triệu Văn Thao liền đi tới đám người bên kia.
"Văn Thao!" Thái đồ tể, cũng chính là Thái Tứ Hổ hôm nay cũng lại đây giúp đỡ đội thu nhận cống hiến lương thực, annh ta nhìn thấy Văn Thao, vui vẻ đến chào hỏi.
"Ồ, quen nhau à?" Người bên cạnh lại hỏi.
"Đây là người mà lần trước tôi nói, thấy việc nghĩa hăng hái, cậu em Triệu Văn Thao!" Thái Tứ Hổ nói với người trong thôn bên cạnh mình.
Như vậy là biết, sau khi chị Thái thoát hiểm quay về nói không ít lần về chuyện này, người bên kia ai cũng biết.
Khi nói chuyện Triệu Văn Thao đã qua đây.
"Anh Tứ Hổ, đã lâu không gặp, không ngờ hôm nay lại gặp nhau ở đây, chị dâu với mấy cháu có khỏe không?" Triệu Văn Thao cười nói.
Trong lòng nghĩ thật đúng là duyên phận, bởi vì hắn còn muốn ngày nào đó đi qua chào hỏi một chút, Thái Tứ Hổ làm nghề giết heo, quan hệ với đám đồ tể bên kia chắc chắn không tệ, khi chia nhà, nếu vợ hắn mang thai lại muốn ăn thịt, vậy thì không phải có nơi để đi sao?
Triệu Văn Thao có dáng vẻ tốt, lại cao lớn, tuấn tú rạng rỡ, khi nào trên mặt cũng có nụ cười sảng khoái, cùng với bởi vì vụ mùa thu hoạch mà bị nắng phơi đen một chút, nụ cười càng thêm tỏa nắng.
Thái Tứ Hổ cũng là rất vui vẻ khi giao tiếp cùng với hắn, cảm thấy được người này có nghĩa khí cũng có dũng khí!
"Đều khỏe đều khỏe, hôm nay chị dâu cậu cũng lại đây, chẳng qua đang mua đồ cúng này nọ cho Thổ Địa bên kia. Chú Triệu và thím Triệu cũng tốt cả chứ?" Thái Tứ Hổ cười nói.
"Đều khỏe cả, ăn uống tốt lắm." Triệu Văn Thao cười: "Nhưng mà gần đây bận quá, bằng không tôi đều phải đi qua bên kia một chút, chỉ sợ anh Tứ Hổ không ở nhà."
"Gần đây tôi trực đêm, ban ngày đều ở nhà, cậu cứ việc đến." Thái Tứ Hổ nói.
Triệu Văn Thao cười kêu được, sau đó bắt đầu nói với anh ta chuyện thu hoạch năm nay.
Thực sự mà nói, năm nay bởi vì ông trời thương xót, mưa thuận gió hoà, là một vụ mùa thu hoạch không tồi.
"Tôi nghe nói năm nay chuẩn bị ban bố chính sách mới." Nói xong vụ thu hoạch, Thái Tứ Hổ nhỏ giọng nói.
Triệu Văn Thao nghe vậy liền cũng nhỏ giọng hỏi: "Anh Tứ Hổ nghe được tin gì à?"
"Nghe nói là muốn thả cửa cho thị trường tự lưu thông, nhưng mà cụ thể thế nào thì tôi cũng không rõ ràng, chỉ là nghe người ta nói ra một câu." Thái Tứ Hổ thấp giọng nói.
Triệu Văn Thao sáng mắt lên, nhìn anh ta nói: "Anh Tứ Hổ, hôm nào tôi mang bình rượu đến nhà anh, hai ta cùng nhau uống một chén?"
"Được." Thái Tứ Hổ cười cười, bởi vì gần đây anh ta cũng muốn tìm người hợp tác, chỉ là mãi mà không có người thích hợp, vợ anh ta cũng đã nói tìm Văn Thao thử xem xem? Anh ta cũng có chút do dự, tuy rằng nhân phẩm của Văn Thao là không cần phải nói, nhưng rốt cuộc không được gọi là quá thân quen.
Nhưng mà hôm nay nếu gặp, thì đã là duyên phận, anh ta cũng đang định hỏi xem Văn Thao có làm hay không!
Nhưng hiện tại nơi này không phải nơi để nói chuyện, không nơi nào bàn chuyện tốt hơn ở nhà anh ta cả.
"Nhưng mà cậu không cần mang theo cái gì cả, trong nhà đều có, cậu đến là được!" Thái Tứ Hổ nói.
Triệu Văn Thao cũng không phải là cái đầu lạnh, tuy rằng Thái Tứ Hổ là thật tâm thật lòng nói, nhưng hắn cũng không thể mang người không đến chứ?
Hơn nữa trong lòng Triệu Văn Thao như đang muốn bùng cháy, quốc gia có thể để mặc thị trường tự lưu thông? !
Nếu là như vậy, thì hắn phải đi chuẩn bị mới được!
Nói tạm biệt với Thái Tứ Hổ, Triệu Văn Thao trở lại xếp hàng với anh hai mình, đương nhiên đám người cha Triệu cũng ở đó.
Sắp xếp đã lâu lúc này mới đến phiên bọn họ, bị người thu mua chọn lựa lấy, thật vất vả lúc này mới giao lương thực nộp thuế, giờ cũng không còn sớm.
"Đi thôi, về hết đi, ngày mai đều mang phiếu ghi tên tới, chúng tôi sẽ chia lương thực!" Đại đội trưởng thét to một câu.
Mọi người đương nhiên vô cùng vui vẻ.
Anh hai Triệu lên tiếng đồng ý, Triệu Văn Thao liền đi tới đám người bên kia.
"Văn Thao!" Thái đồ tể, cũng chính là Thái Tứ Hổ hôm nay cũng lại đây giúp đỡ đội thu nhận cống hiến lương thực, annh ta nhìn thấy Văn Thao, vui vẻ đến chào hỏi.
"Ồ, quen nhau à?" Người bên cạnh lại hỏi.
"Đây là người mà lần trước tôi nói, thấy việc nghĩa hăng hái, cậu em Triệu Văn Thao!" Thái Tứ Hổ nói với người trong thôn bên cạnh mình.
Như vậy là biết, sau khi chị Thái thoát hiểm quay về nói không ít lần về chuyện này, người bên kia ai cũng biết.
Khi nói chuyện Triệu Văn Thao đã qua đây.
"Anh Tứ Hổ, đã lâu không gặp, không ngờ hôm nay lại gặp nhau ở đây, chị dâu với mấy cháu có khỏe không?" Triệu Văn Thao cười nói.
Trong lòng nghĩ thật đúng là duyên phận, bởi vì hắn còn muốn ngày nào đó đi qua chào hỏi một chút, Thái Tứ Hổ làm nghề giết heo, quan hệ với đám đồ tể bên kia chắc chắn không tệ, khi chia nhà, nếu vợ hắn mang thai lại muốn ăn thịt, vậy thì không phải có nơi để đi sao?
Triệu Văn Thao có dáng vẻ tốt, lại cao lớn, tuấn tú rạng rỡ, khi nào trên mặt cũng có nụ cười sảng khoái, cùng với bởi vì vụ mùa thu hoạch mà bị nắng phơi đen một chút, nụ cười càng thêm tỏa nắng.
Thái Tứ Hổ cũng là rất vui vẻ khi giao tiếp cùng với hắn, cảm thấy được người này có nghĩa khí cũng có dũng khí!
"Đều khỏe đều khỏe, hôm nay chị dâu cậu cũng lại đây, chẳng qua đang mua đồ cúng này nọ cho Thổ Địa bên kia. Chú Triệu và thím Triệu cũng tốt cả chứ?" Thái Tứ Hổ cười nói.
"Đều khỏe cả, ăn uống tốt lắm." Triệu Văn Thao cười: "Nhưng mà gần đây bận quá, bằng không tôi đều phải đi qua bên kia một chút, chỉ sợ anh Tứ Hổ không ở nhà."
"Gần đây tôi trực đêm, ban ngày đều ở nhà, cậu cứ việc đến." Thái Tứ Hổ nói.
Triệu Văn Thao cười kêu được, sau đó bắt đầu nói với anh ta chuyện thu hoạch năm nay.
Thực sự mà nói, năm nay bởi vì ông trời thương xót, mưa thuận gió hoà, là một vụ mùa thu hoạch không tồi.
"Tôi nghe nói năm nay chuẩn bị ban bố chính sách mới." Nói xong vụ thu hoạch, Thái Tứ Hổ nhỏ giọng nói.
Triệu Văn Thao nghe vậy liền cũng nhỏ giọng hỏi: "Anh Tứ Hổ nghe được tin gì à?"
"Nghe nói là muốn thả cửa cho thị trường tự lưu thông, nhưng mà cụ thể thế nào thì tôi cũng không rõ ràng, chỉ là nghe người ta nói ra một câu." Thái Tứ Hổ thấp giọng nói.
Triệu Văn Thao sáng mắt lên, nhìn anh ta nói: "Anh Tứ Hổ, hôm nào tôi mang bình rượu đến nhà anh, hai ta cùng nhau uống một chén?"
"Được." Thái Tứ Hổ cười cười, bởi vì gần đây anh ta cũng muốn tìm người hợp tác, chỉ là mãi mà không có người thích hợp, vợ anh ta cũng đã nói tìm Văn Thao thử xem xem? Anh ta cũng có chút do dự, tuy rằng nhân phẩm của Văn Thao là không cần phải nói, nhưng rốt cuộc không được gọi là quá thân quen.
Nhưng mà hôm nay nếu gặp, thì đã là duyên phận, anh ta cũng đang định hỏi xem Văn Thao có làm hay không!
Nhưng hiện tại nơi này không phải nơi để nói chuyện, không nơi nào bàn chuyện tốt hơn ở nhà anh ta cả.
"Nhưng mà cậu không cần mang theo cái gì cả, trong nhà đều có, cậu đến là được!" Thái Tứ Hổ nói.
Triệu Văn Thao cũng không phải là cái đầu lạnh, tuy rằng Thái Tứ Hổ là thật tâm thật lòng nói, nhưng hắn cũng không thể mang người không đến chứ?
Hơn nữa trong lòng Triệu Văn Thao như đang muốn bùng cháy, quốc gia có thể để mặc thị trường tự lưu thông? !
Nếu là như vậy, thì hắn phải đi chuẩn bị mới được!
Nói tạm biệt với Thái Tứ Hổ, Triệu Văn Thao trở lại xếp hàng với anh hai mình, đương nhiên đám người cha Triệu cũng ở đó.
Sắp xếp đã lâu lúc này mới đến phiên bọn họ, bị người thu mua chọn lựa lấy, thật vất vả lúc này mới giao lương thực nộp thuế, giờ cũng không còn sớm.
"Đi thôi, về hết đi, ngày mai đều mang phiếu ghi tên tới, chúng tôi sẽ chia lương thực!" Đại đội trưởng thét to một câu.
Mọi người đương nhiên vô cùng vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.