Thập Niên 70: Sống Lại, Làm Giàu

Chương 25: Vận May Nghịch Thiên Của Triệu Văn Thao

Nam Phương Lệ Chi

04/07/2021

Dọc đường về nhà Triệu Văn Thao đều đang suy nghĩ về chuyện ở riêng.

Thực sự hắn đã có quyết tâm muốn ra ở riêng, không muốn vừa giúp anh chị dâu nuôi con lại vừa bị ghét bỏ.

Hắn cũng đã tính toán kĩ, vợ hắn và hắn một lòng, nếu hắn ra ở riêng thì chắc chắn vợ hắn sẽ đồng ý, cũng sẽ không cản chân hắn, như vậy chỉ còn lại cha mẹ hắn.

Hắn cũng biết cha mẹ hắn chẳng muốn chia nhà là vì hắn, bởi vì nếu như ở riêng về sau con hắn chẳng còn ai giúp đỡ, mà trước đó mấy đứa con cháu hắn đều được mọi người chung tay giúp trông nom mà lớn lên, mỗi lần hắn mang đồ ăn từ bên ngoài về cho dù nhiều hay ít thì mấy đứa con cháu này đều có phần.

Về sau ở riêng hắn sẽ không có ai hỗ trợ.

Bởi vì nếu theo quy định bên này, về sau ở riêng, con cái chung sống ăn uống với cha mẹ mình.

Nhưng mà Triệu Văn Thao tính toán muốn cha mẹ ở chung với mình, như vậy hắn có thể hiếu kính hai ông bà, hơn nữa hai ông bà hiện giờ cũng còn trẻ, cũng có thể giúp đỡ làm chút việc vặt hoặc trông nom đứa trẻ các thứ.

Một mình vợ yếu đuối đảm đương mọi thứ như vậy là không được, hắn còn lên kế hoạch làm việc lớn, đến lúc đó chắc chắn sẽ không rảnh.

Bởi vì hắn đã nhìn ra, sau này chắc chắn sẽ không hạn chế mọi người chăn nuôi súc vật nữa, không thấy mẹ vợ hắn đã nuôi nhiều gà đẻ trứng như vậy sao?

Trước kia ai dám làm như vậy, không chừng bị chỉ vào nói là đang đào góc tường của chủ nghĩa xã hội, là cái đuôi của chủ nghĩa tư bản*.



*Sau khi hoàn thành công cuộc cải tạo xã hội chủ nghĩa năm 1955-1956, kinh tế tiểu nông vẫn được coi là một điểm nóng của chủ nghĩa tư bản, nên họ phải cắt bỏ cái đuôi của chủ nghĩa tư bản này đi. Nông dân nuôi gà, trồng rau chợ bán, được coi là tư bản nên sẽ bị thu và phạt. 

Nhưng hiện tại đã khác, hắn nhìn thấy nhà cha mẹ vợ nhà mình nuôi nhiều gà trong nhà và sân sau như vậy, mà nhà người khác hắn không biết, nhưng cho dù không chứng kiến được thì hắn cũng nghe phong thanh được chút ít, tiếng kêu một con gà khác với tiếng kêu của một đàn gà như thế nào, ngay cả kẻ điếc cũng có thể nghe ra được.

Xa không nói, nói đến nhà người què trong thôn bọn họ kìa, người què này bảy tám năm trước mang tội trộm cắp, nhưng bởi vì khi đó khác với bây giờ, quan lại trực tiếp đến nhà.

Cái chân kia chính là bị tên quan kia kêu người đánh gãy, vốn người ngợm không tồi, dáng vẻ đâu ra đấy, nhưng bởi vì cái kia chân kia mà suýt chút nữa đã không lấy được vợ, cuối cùng phải cưới một quả phụ.

Mà hiện giờ trong nhà người què nuôi không ít gà, người trong thôn nói xấu anh ta sau lưng, nhưng mà cũng chỉ dám nói sau lưng, bởi vì không chỉ có trong nhà người què mà cả những người khác cũng nuôi nhiều.

Trước đó trong nhà họ vẫn bị quy định số lượng gà được nuôi, không cho phép vượt qua số lượng đó, nhưng hiện tại thì sao? Tất cả mọi người đều trộm nuôi nhiều hơn, nhưng vẫn hiểu lòng nhau không nói toạc ra mà thôi.

Ví dụ như mẹ hắn, năm nay đánh bạo nuôi nhiều thêm mấy con, nhưng cũng có tám con thôi. Lúc đẻ nhiều trứng lắm thì một ngày cũng chỉ có năm sáu quả, trong nhà nhiều người như vậy, từng này làm sao mà đủ ăn?

Nhưng mà cha mẹ mình bảo thủ cả đời, Triệu Văn Thao cũng không nói gì, hắn đúng là muốn ở riêng, không ở riêng nhiều chuyện không thể làm lắm.

Lúc Triệu Văn Thao đang nghĩ mãi về chuyện ở riêng, hàng xóm cũng đã nói chuyện hắn mang một con cá béo tốt qua mẹ vợ cho chị bốn của hắn nghe.

Chị bốn liền tức muốn nổ phổi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Sống Lại, Làm Giàu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook