Thập Niên 70: Ta Mang Vô Hạn Vật Tư Xuyên Không

Chương 33:

Tiểu Bất Phàm

29/11/2024

Nhớ ngày trước, tôi mới về đây theo chồng cũng chẳng có gì ngoài cái giường với tủ quần áo, toàn phải mượn đồ cũ của người ta.

Mấy năm gần đây điều kiện bộ đội tốt hơn nhiều, nhà cửa đầy đủ tiện nghi, chứ hồi đó cực lắm.

Đại muội này, em đến đúng lúc rồi, giờ điều kiện tốt hơn trước nhiều."

Sau khoảng mười phút, xe tới.

Hai người cùng lên xe, chọn chỗ ngồi chung.

Xe lăn bánh một lúc, Hoàng chị dâu lại thắc mắc: "Lạ nhỉ, sao không thấy em gái của phó doanh trưởng Bạch với cô bạn sáng nay đi chung vào nội thành đâu nhỉ? Không kịp xe thì làm sao?"

Hạ Đồng liếc quanh xe, quả nhiên không thấy hai người kia.

Nhưng cô cũng chẳng mấy bận tâm, chỉ nghĩ họ là người trưởng thành, chắc biết lo liệu.

Xe dừng ở điểm cuối, Hạ Đồng xách đồ bước xuống, vừa nhìn quanh đã thấy một bóng dáng quen thuộc đứng đợi.

Khuôn mặt cô rạng rỡ, không kiềm được nụ cười: "Chu Tấn Bắc! Sao anh lại ở đây?"

Anh bước tới, đón lấy đồ từ tay cô: "Tới đón em."

"Anh thật tốt."

Hạ Đồng hạnh phúc reo lên.

Đúng lúc đó, tiếng của Hoàng chị dâu vang lên: "Ôi dào, Chu doanh trưởng thật biết thương vợ.

Mới một ngày không gặp đã vội vàng chạy đi đón, hai người tình cảm quá làm người ta ganh tị."

Hai người đỏ mặt, chỉ cúi đầu gật nhẹ.

Chu Tấn Bắc lễ phép chào: "Chào chị dâu."



Thấy họ ngượng ngùng, Hoàng chị dâu cũng không nói thêm, để mặc hai vợ chồng rời đi.

Về đến nhà, vừa đóng cửa lại, Chu Tấn Bắc bất ngờ bế bổng Hạ Đồng lên: "Vợ ơi, đi thành phố vui không?"

Hạ Đồng ôm lấy anh, dụi đầu vào vai anh: "Chẳng vui gì cả, mệt muốn chết.

Hôm nay em còn gặp chuyện ở tiệm cơm quốc doanh, để em kể cho anh nghe."

Cô ríu rít kể lại những gì xảy ra, tất nhiên cố tình lược bỏ chuyện mình bán lương thực.

Chu Tấn Bắc trêu đùa: "Vợ anh đúng là người gan dạ và mạnh mẽ quá đi."

Hạ Đồng hãnh diện đáp: "Đương nhiên rồi.

Vợ anh là một thanh niên trẻ trung tràn đầy nhiệt huyết, dù đôi khi nó hơi giấu kỹ chút thôi."

Anh cười phá lên: "Đúng, đúng.

Vợ anh là số một, chẳng ai bằng."

Cô tò mò hỏi: "Mà sao hôm nay anh tan sớm vậy? Bình thường giờ này vẫn đang huấn luyện mà."

Anh cười dịu dàng: "Từ lúc em ra khỏi nhà là anh đã nhớ rồi, huấn luyện mà cứ phân tâm.

Thế là tranh thủ kết thúc sớm để đi đón em.

Mấy cậu lính dưới quyền anh mừng lắm, vì anh cho nghỉ sớm luôn.

Gần đây tâm trạng anh tốt, nên cũng dễ tính với họ."

Hạ Đồng nhéo má Chu Tấn Bắc, trêu: "Anh sao mà không có chí khí gì hết vậy? Để người ta biết lại cười cho đấy."

Chu Tấn Bắc đáp ngay, chẳng chút ngại ngần: "Cười gì chứ? Họ phải ghen tị mới đúng, ai bảo anh có cô vợ tốt thế này, họ làm gì có."

Hạ Đồng bật cười, ghé sát lại thì thầm: "Theo anh thì em là tốt nhất, vì anh lúc nào cũng coi em như bảo bối."



Nói xong, cô hôn nhẹ lên khóe môi anh.

Tối hôm đó, Chu Tấn Bắc vào bếp nấu bữa tối đơn giản với hai tô mì sợi và hai quả trứng chiên.

Với Hạ Đồng, được ở bên người mình yêu, mọi thứ đều trở nên ngọt ngào.

Dù bữa ăn đơn sơ, trong mắt hai người lại chẳng khác gì sơn hào hải vị.

Sau bữa tối, Chu Tấn Bắc đun nước nóng, cả hai cùng rửa ráy sạch sẽ rồi ôm nhau ngủ.

Hạ Đồng, mệt mỏi sau cả ngày dài, chỉ kịp thủ thỉ đôi câu với chồng rồi thiếp đi.

Cô ngủ một giấc thật sâu, đến khi ánh nắng len qua cửa sổ mới từ từ tỉnh lại.

Nhìn thấy trên bàn bữa sáng Chu Tấn Bắc mang từ nhà ăn về, khóe môi cô bất giác nở nụ cười.

Cảm giác được người yêu thương quả thật ấm áp.

Bữa sáng đã hơi nguội, cô liền đun lại trên bếp lò rồi mới ngồi xuống ăn.

Sau khi ăn xong, cô quyết định làm chút bột, tính chiên bánh nhân cho bữa trưa.

Nghĩ đến những chiếc bánh vàng ươm, nhân đầy đặn, cô đã thấy thèm.

Còn chút thời gian trước bữa trưa, Hạ Đồng dọn dẹp nhà cửa gọn gàng.

Sau đó, cô lôi mấy quyển tiểu thuyết lấy từ trạm thu mua ngày hôm qua ra đọc.

Đó là những cuốn tiểu thuyết lãng mạn của nước ngoài, loại sách bị xem là cấm kỵ trong thời buổi này, vì bị coi là "làm hỏng tư tưởng".

Cô nghĩ chắc người già ở trạm thu mua thấy hai cái bánh hạt đào mà mắt nhắm mắt mở để cô mang sách về.

So với những truyện ngôn tình hiện đại mà cô từng đọc, những quyển này kém phần hấp dẫn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Ta Mang Vô Hạn Vật Tư Xuyên Không

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook