Thập Niên 70: Tái Sinh Thành Cô Vợ Nhỏ Sắc Sảo Làm Giàu Cho Thôn

Chương 7:

Đào Tam Nguyệt

23/05/2024

Nói xong, cô thong thả vác túi bột rời đi.

Chu Thời Huân nhìn theo bóng lưng rời đi của Thịnh An Ninh, vừa rồi mấy chiêu đánh tên trộm rất thành thạo, còn có thể chính xác tìm được vị trí huyệt đản trung và tháo khớp tay một cách gọn gàng, phải rất hiểu cấu tạo cơ thể con người và làm nhiều lần mới có thể làm được như vậy.

Nhưng anh biết Thịnh An Ninh trước đây hoàn toàn không thể có những kỹ năng này.

Cát Đại Tráng đứng bên cạnh cũng ngạc nhiên, vừa rồi người phụ nữ hung hãn đó thật sự là vợ đội trưởng sao? Bình thường ở khu gia đình cô hay hung dữ vô lý, không ngờ còn có võ nghệ như vậy, không nhịn được thấy thương cảm cho Chu Thời Huân.

Anh ấy gãi cằm: “Đội trưởng, chúng ta có nên đưa chị dâu một đoạn không?”

Nghĩ lại vừa rồi nếu không phải Chu Thời Huân đá viên đá trúng chân tên trộm, Thịnh An Ninh cũng không dễ dàng đuổi kịp hắn ta, cho nên anh ấy đoán rằng Chu Thời Huân chắc chắn cũng muốn giúp Thịnh An Ninh.

Nếu có thể làm hòa quan hệ hai vợ chồng, sau này cuộc sống cũng dễ chịu hơn.

Chu Thời Huân thu lại ánh mắt: “Không cần, chúng ta còn phải đến Cục Nông nghiệp một chuyến, không cần quan tâm đến cô ấy.”



Thịnh An Ninh vác mười cân bột mì về nhà, trên đường đi cô suy nghĩ rất nhiều, sau khi kết hôn, hộ khẩu của cô đã chuyển đến đây, cũng không biết vì sao nhà mẹ đẻ lại vội vàng gả cô đi, còn nhanh chóng chuyển hộ khẩu.

Nói ra nhà chủ cũ có điều kiện không tệ, bố mẹ đều có việc làm, anh trai chị gái cũng đã đi làm, tại sao lại mong muốn gả cô càng xa càng tốt chứ?



Thịnh An Ninh không có ký ức về phần này của chủ cũ, không biết là nguyên chủ cố tình quên hay cô ấy cũng không biết nữa?

Vì vậy cô phải nghĩ cách kiếm tiền, sau khi ly hôn với Chu Thời Huân, cô muốn lên thành phố mua nhà để có hộ khẩu.

Nhưng làm sao kiếm tiền?

Thịnh An Ninh xuất thân từ gia đình y học, nhưng mẹ và anh trai lại kinh doanh, vì vậy cô cũng không thiếu đầu óc kinh doanh, chỉ là không biết thời đại này phù hợp với loại kinh doanh gì.

Khi rẽ vào khu gia đình, cô đột nhiên lóe lên một ý tưởng, nếu không được thì cô cũng có thể làm một bác sĩ chân đất.

Dù sao lúc này làm bác sĩ cũng không cần yêu cầu giấy phép hành nghề, nhiều phòng khám nhỏ đều là bác sĩ lang băm, có mấy ai học chính quy đâu.

So sánh lại, cô vẫn có ưu thế rất lớn.

Nhưng hình như cũng không được, nếu cô chữa bệnh cho người ta, Chu Thời Huân chắc chắn sẽ nghi ngờ.

Thịnh An Ninh suy nghĩ đến mức tóc tai rối bời mà vẫn không nghĩ ra được cách nào tốt, đành quyết định trước tiên giải quyết bữa tối rồi tính tiếp.

Đi tới đi lui một vòng, lại đấu với tên trộm một trận, Thịnh An Ninh mệt mỏi bước vào nhà, thay quần áo rồi nằm nghỉ một lúc trên giường, sau đó mới xắn tay áo lên làm bột.

Thịnh An Ninh không phải cô gái yếu đuối, bình thường cô rất thích tự tay nấu ăn, hơn nữa còn nấu rất ngon, ngay cả mẹ cô cũng rất thích món cô làm.

Nghĩ đến mẹ, Thịnh An Ninh thấy mũi cay cay, ai mà ngờ được cô công chúa nhỏ nhà họ Thịnh lại đối mặt với vấn đề ăn không đủ no ở thập niên 70 này?



Không biết ở thế giới ban đầu, liệu cô đã chết chưa, chắc gia đình cô đau lòng lắm.

Cô dụi mắt, kìm nén nỗi nhớ nhà, bắt đầu nhào bột.

Khi Chu Thời Huân về, Thịnh An Ninh đã nướng xong một đĩa bánh mỡ heo, trừ hai cái đầu tiên do không khống chế được lửa nên bị cháy, những cái còn lại đều vàng ruộm, bóng bẩy, nhìn thôi đã muốn ăn rồi.

Thấy Chu Thời Huân vào nhà, Thịnh An Ninh nở nụ cười rạng rỡ với anh: “Anh về rồi à, bánh vừa nướng xong, anh mau rửa tay rồi ăn đi.”

Chu Thời Huân nuốt khan một cái, không quen với cảnh về nhà mà trong nhà đầy mùi thức ăn thơm phức, trước đây mỗi ngày anh về đều là bếp núc lạnh tanh, còn phải tự tay nhóm lửa nấu cơm, cơm xong Thịnh An Ninh mới ra lấy một bát rồi lại vào phòng đóng sập cửa.

Thịnh An Ninh lật cái bánh cuối cùng trong chảo: “Em có bỏ hành, mỡ heo và muối vào, rất ngon, không cần xào rau cũng được.”

Cô vừa nhìn thấy, trong hũ men chỉ còn lại chút ít mỡ heo, trưa nay cô còn ngớ ngẩn dùng dầu sạch để châm lửa, nên nếu xào rau nữa thì quá xa xỉ.

Dù sao bây giờ trong nhà chỉ có Chu Thời Huân đi làm có lương, cô vẫn nên tiết kiệm.

Chu Thời Huân gật đầu, đi rửa tay, rồi giúp bưng đĩa bánh mỡ heo ra bàn ăn nhỏ, nghĩ một chút rồi lấy từ trong tủ ra một hộp sắt và một cái bát không.

Anh múc hai thìa bột vàng nhạt từ hộp sắt, đổ nước sôi vào khuấy đều, lập tức tỏa ra mùi sữa thơm ngọt, rất dễ chịu.

Thịnh An Ninh vụng về đậy nắp lò, rửa tay rồi ngồi xuống, nhìn bát nước màu vàng nhạt Chu Thời Huân vừa khuấy, không nhịn được hít hà, mùi thơm ngọt ngào làm cô thấy tâm trạng tốt hẳn lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Tái Sinh Thành Cô Vợ Nhỏ Sắc Sảo Làm Giàu Cho Thôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook