Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Như Hoa
Chương 34: Hai Anh Lính!
Hoán Nhược Quân
11/09/2022
Nhóm dịch: Bánh Bao
Không thể lập tức đáp ứng quá nhiều, nếu làm vậy thì sau này chia nhau sẽ vô cùng phiền toái.
Vu Lỗi vốn tưởng rằng cũng không có chuyện gì với mình, vừa nghe Tô Tương Ngọc chia đồ vậy mà còn nghĩ đến mình, lập tức tay liền vỗ đùi: “Ý kiến này tôi đồng ý, Diệp Công à, cậu cũng đồng ý đi, chúng ta cứ như vậy làm, dù sao những viên đá vôi cũng không đáng giá, kéo thêm mấy thùng đến cho chúng ta dùng, nhỡ đâu chuyện này thành thì sao?”
Nhìn vào chiếc mũ nỉ rách và đôi giày cao su bị hỏng trên chân của Diệp Hướng Đông, hoàn cảnh gia đình anh cũng không giàu có.
Nghèo đói là động lực của tất cả mọi thứ, cũng là hy vọng của Tô Tương Ngọc.
“Vậy thì làm đi, Vu Lỗi, cùng tôi đi khiêng vôi.” Diệp Hướng Đông dậm chân tuyết, đột nhiên ngửi một chút, tiến lại gần nhìn Tô Tương Ngọc: “Bánh bao, còn là thịt heo nhân hành.”
Anh vậy mà ngửi thấy mùi bánh bao.
“Không đúng nha Diệp Công, vì sao tớ phải đi theo cậu khiêng vôi chứ, mấy thứ này không phải để Tô Tương Ngọc chịu trách nhiệm à?” Vu Lỗi thật sự muốn phản kháng.
Dù sao vùng biên thành này, thanh niên trí thức cũng không phân biệt nam nữ, nhất là đồng chí nữ vì chứng minh mình là nửa bầu trời, mà bọn họ càng nên ra sức nhiều hơn đồng chí nam mới đúng.
Trong một thời gian dài, thanh niên trí thức nam đều tự hào làm ít hơn đồng chí nữ.
“Nếu cô ấy thật sự có thể làm cho gà đẻ trứng vào mùa đông, thì cô ấy chính là chuyên gia của chúng ta, chuyên gia cũng không thể đi khiêng vôi, nhỡ đâu ngã một cái đụng một cái, đụng bị thương thì làm sao bây giờ, cậu sẽ cho gà ăn sao?” Diệp Hướng Đông nói.
Còn biết tôn trọng các chuyên gia?
Tô Tương Ngọc cảm thấy, mình khởi đầu không tồi, ít nhất có hai anh lính dưới trướng.
Khi cả hai đi, cô bắt đầu trêu chọc hệ thống của mình một lần nữa.
Nếu bồn tắm không đưa tới được, vậy thì cho một cái chậu rửa lớn cũng được, cô không ngại dùng bồn rửa lớn để tắm.
“Lưu ý rằng số dư phần thưởng của ký chủ không đủ, không thể mua chậu rửa, vui lòng thử sau khi nhiệm vụ có tiến triển theo từng giai đoạn.” Vẫn là câu nói lạnh như băng kia.
Không thể lập tức đáp ứng quá nhiều, nếu làm vậy thì sau này chia nhau sẽ vô cùng phiền toái.
Vu Lỗi vốn tưởng rằng cũng không có chuyện gì với mình, vừa nghe Tô Tương Ngọc chia đồ vậy mà còn nghĩ đến mình, lập tức tay liền vỗ đùi: “Ý kiến này tôi đồng ý, Diệp Công à, cậu cũng đồng ý đi, chúng ta cứ như vậy làm, dù sao những viên đá vôi cũng không đáng giá, kéo thêm mấy thùng đến cho chúng ta dùng, nhỡ đâu chuyện này thành thì sao?”
Nhìn vào chiếc mũ nỉ rách và đôi giày cao su bị hỏng trên chân của Diệp Hướng Đông, hoàn cảnh gia đình anh cũng không giàu có.
Nghèo đói là động lực của tất cả mọi thứ, cũng là hy vọng của Tô Tương Ngọc.
“Vậy thì làm đi, Vu Lỗi, cùng tôi đi khiêng vôi.” Diệp Hướng Đông dậm chân tuyết, đột nhiên ngửi một chút, tiến lại gần nhìn Tô Tương Ngọc: “Bánh bao, còn là thịt heo nhân hành.”
Anh vậy mà ngửi thấy mùi bánh bao.
“Không đúng nha Diệp Công, vì sao tớ phải đi theo cậu khiêng vôi chứ, mấy thứ này không phải để Tô Tương Ngọc chịu trách nhiệm à?” Vu Lỗi thật sự muốn phản kháng.
Dù sao vùng biên thành này, thanh niên trí thức cũng không phân biệt nam nữ, nhất là đồng chí nữ vì chứng minh mình là nửa bầu trời, mà bọn họ càng nên ra sức nhiều hơn đồng chí nam mới đúng.
Trong một thời gian dài, thanh niên trí thức nam đều tự hào làm ít hơn đồng chí nữ.
“Nếu cô ấy thật sự có thể làm cho gà đẻ trứng vào mùa đông, thì cô ấy chính là chuyên gia của chúng ta, chuyên gia cũng không thể đi khiêng vôi, nhỡ đâu ngã một cái đụng một cái, đụng bị thương thì làm sao bây giờ, cậu sẽ cho gà ăn sao?” Diệp Hướng Đông nói.
Còn biết tôn trọng các chuyên gia?
Tô Tương Ngọc cảm thấy, mình khởi đầu không tồi, ít nhất có hai anh lính dưới trướng.
Khi cả hai đi, cô bắt đầu trêu chọc hệ thống của mình một lần nữa.
Nếu bồn tắm không đưa tới được, vậy thì cho một cái chậu rửa lớn cũng được, cô không ngại dùng bồn rửa lớn để tắm.
“Lưu ý rằng số dư phần thưởng của ký chủ không đủ, không thể mua chậu rửa, vui lòng thử sau khi nhiệm vụ có tiến triển theo từng giai đoạn.” Vẫn là câu nói lạnh như băng kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.