[Thập Niên 70] Thiên Tài Nghiên Cứu Khoa Học Mang Theo Không Gian Trọng Sinh
Chương 10: Nguyên Chủ
Dưa Đích Dưa Tây
02/11/2024
Mẹ của nguyên chủ tên là Ngũ Thu Lan, là mỹ nhân nổi tiếng của thôn Ngũ Gia ở bên cạnh. Sau khi gặp cha nguyên chủ, hai người có cảm tình với nhau.
May mắn thay, cuối cùng hai người có duyên và thành đôi, dưới sự tác hợp của bà mai đã kết thành vợ chồng.
Sau khi kết hôn, hai người sinh được hai con trai, chính là anh cả Thẩm Tri Đông và anh hai Thẩm Tri Thu của nguyên chủ.
Hai vợ chồng mong muốn có một cô con gái để yêu thương, dù sao nhà họ Thẩm ba đời toàn sinh con trai.
Nhưng trời không chiều lòng người, sau khi sinh anh hai Thẩm Tri Thu, Ngũ Thu Lan vì làm việc quá vất vả mà bị tổn thương cơ thể, mãi đến gần ba mươi tuổi mới mang thai trở lại.
Tuy nhiên, vào thời đại đó, ba mươi tuổi đã được xem là sản phụ cao tuổi rồi.
Cuối cùng hai vợ chồng cũng đạt được mong muốn, sinh hạ một cô con gái đáng yêu, chính là nguyên chủ Thẩm Tri Hạ.
Vì nguyên chủ là cô con gái duy nhất của nhà họ Thẩm, lại là bảo bối mà mẹ cô sinh ra khi đã ba mươi tuổi, vì vậy cô được yêu thương hết mực trong nhà, cha của cô càng coi cô như báu vật.
Trẻ con trong thôn về cơ bản từ ba bốn tuổi đã phải đeo sọt tre ra ngoài cắt cỏ heo rồi mang về thôn đổi công điểm.
Nhưng nguyên chủ cho đến khi tốt nghiệp trung học cũng chỉ đơn giản làm một ít việc nhà, hầu như không phải làm bất cứ công việc nặng nhọc nào.
Trong thời đại thiếu thốn vật tư và trọng nam khinh nữ này, cuộc sống của nguyên chủ có thể nói là điều mà những cô gái trong thôn luôn luôn ao ước.
Nguyên chủ có làn da trắng trẻo, dáng người cao ráo, lại là cô gái nông thôn tốt nghiệp trung học, đến tuổi mười bảy mười tám, đáng lý ra cửa nhà đã phải bị các bà mai đạp nát rồi, nhưng cô lại cố tình tự làm khổ mình!
Cô nghĩ rằng mình đã học xong trung học, không thể cứ thế mà lấy một anh nông dân nhà quê sống hết đời được.
Thế là cô từ chối tất cả những người do các bà mai giới thiệu, một lòng mơ tưởng rằng một ngày nào đó sẽ lấy được người thành phố để sống cuộc đời ăn lương thực hàng hóa, trở thành người thành phố.
Theo lý mà nói trong môi trường nông thôn, cơ hội gặp gỡ người thành phố là rất nhỏ.
Nhưng cố tình là trời lại “ưu ái” cho cô, việc làm ở thành phố bão hòa, dân số tăng nhanh, đối với những người thành phố không có việc làm, đặc biệt là các sinh viên vừa tốt nghiệp, con đường duy nhất là xuống nông thôn làm thanh niên trí thức.
Trong số những thanh niên trí thức được phân về thôn Vân Bình, nguyên chủ lập tức chú ý đến “đối tượng cặn bã” Tống Vũ - người đã đẩy cô vào hố lửa. Trông anh ta khá nhã nhặn, trên sống mũi đeo kính gọng bạc.
May mắn thay, cuối cùng hai người có duyên và thành đôi, dưới sự tác hợp của bà mai đã kết thành vợ chồng.
Sau khi kết hôn, hai người sinh được hai con trai, chính là anh cả Thẩm Tri Đông và anh hai Thẩm Tri Thu của nguyên chủ.
Hai vợ chồng mong muốn có một cô con gái để yêu thương, dù sao nhà họ Thẩm ba đời toàn sinh con trai.
Nhưng trời không chiều lòng người, sau khi sinh anh hai Thẩm Tri Thu, Ngũ Thu Lan vì làm việc quá vất vả mà bị tổn thương cơ thể, mãi đến gần ba mươi tuổi mới mang thai trở lại.
Tuy nhiên, vào thời đại đó, ba mươi tuổi đã được xem là sản phụ cao tuổi rồi.
Cuối cùng hai vợ chồng cũng đạt được mong muốn, sinh hạ một cô con gái đáng yêu, chính là nguyên chủ Thẩm Tri Hạ.
Vì nguyên chủ là cô con gái duy nhất của nhà họ Thẩm, lại là bảo bối mà mẹ cô sinh ra khi đã ba mươi tuổi, vì vậy cô được yêu thương hết mực trong nhà, cha của cô càng coi cô như báu vật.
Trẻ con trong thôn về cơ bản từ ba bốn tuổi đã phải đeo sọt tre ra ngoài cắt cỏ heo rồi mang về thôn đổi công điểm.
Nhưng nguyên chủ cho đến khi tốt nghiệp trung học cũng chỉ đơn giản làm một ít việc nhà, hầu như không phải làm bất cứ công việc nặng nhọc nào.
Trong thời đại thiếu thốn vật tư và trọng nam khinh nữ này, cuộc sống của nguyên chủ có thể nói là điều mà những cô gái trong thôn luôn luôn ao ước.
Nguyên chủ có làn da trắng trẻo, dáng người cao ráo, lại là cô gái nông thôn tốt nghiệp trung học, đến tuổi mười bảy mười tám, đáng lý ra cửa nhà đã phải bị các bà mai đạp nát rồi, nhưng cô lại cố tình tự làm khổ mình!
Cô nghĩ rằng mình đã học xong trung học, không thể cứ thế mà lấy một anh nông dân nhà quê sống hết đời được.
Thế là cô từ chối tất cả những người do các bà mai giới thiệu, một lòng mơ tưởng rằng một ngày nào đó sẽ lấy được người thành phố để sống cuộc đời ăn lương thực hàng hóa, trở thành người thành phố.
Theo lý mà nói trong môi trường nông thôn, cơ hội gặp gỡ người thành phố là rất nhỏ.
Nhưng cố tình là trời lại “ưu ái” cho cô, việc làm ở thành phố bão hòa, dân số tăng nhanh, đối với những người thành phố không có việc làm, đặc biệt là các sinh viên vừa tốt nghiệp, con đường duy nhất là xuống nông thôn làm thanh niên trí thức.
Trong số những thanh niên trí thức được phân về thôn Vân Bình, nguyên chủ lập tức chú ý đến “đối tượng cặn bã” Tống Vũ - người đã đẩy cô vào hố lửa. Trông anh ta khá nhã nhặn, trên sống mũi đeo kính gọng bạc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.