[Thập Niên 70] Tiến Sĩ Đại Lão Đoàn Sủng Hàng Ngày
Chương 20: Tin Vui (3)
Hạ Nhật Lương Phong
10/08/2023
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đợi khi Lăng Cẩn hoàn toàn tỉnh táo lại, mới buông Lăng Nguyệt xuống, sau đó đến bàn sách viết kế hoạch học tập. Lăng Thụy đang cùng các bạn nhỏ cùng nhau bắt cá bắt ếch vui vẻ đột nhiên cảm thấy cả người lạnh lẽo, hắt hơi một cái thật to.
Sau đó Lăng Cẩn càng thêm nỗ lực học tập, sách y học và kiến thức cao trung cả hai cái đều phải chú ý.
Và Lăng Thụy cũng trải qua cuộc sống học tập khổ cực lầm than, anh cả yêu cầu cậu bé ở trường học phải lắng tai nghe giảng, trở về còn có thêm bài tập, a a a, quả là ma quỷ. Nhưng mà cậu bé cũng không dám phản kháng, bởi vì ba mẹ ông bà nội tuyệt đối chỉ nghe anh cả, phản kháng nhất định không có quả ngọt ăn, an ủi duy nhất chính là em gái. Em gái thật ngoan nha, mỗi ngày đều cùng mình học tập, mình học mệt còn chủ động ôm hôn, quả thực chính là em gái thần tiên, chữa khỏi lòng của mình bị sách vở giày vò.
Ôi, anh hai đáng thương cũng không biết, mỗi ngày Lăng Nguyệt vốn đều cùng anh cả đọc sách. Cậu bé chỉ là thuận tiện, thấy bộ dáng cậu bé bị anh cả quản đáng thương, mới ôm hôn nhẹ cậu bé một cái.
Cuối tháng mười, ruộng lúa trong đại đội Lăng gia lần nữa trở nên vàng óng ánh, mắt thường có thể thấy được sẽ là một mùa bội thu.
Tháng mười một, thu hoạch hoàn tất lúa nước, đại đội thống kê, cộng thêm lúa mùa hè, năm nay mỗi người có thể được chia lương thức nhiều hơn 40% năm ngoái. Sau khi phơi thóc, thu vào nhà kho, sau đó nộp thuế lương thực xong, Lăng Hằng Nghị lại triệu tập mọi người bắt đầu chia lương thực.
Khi lương thực vững chắc được chia vào tay mình, người trong đại đội đều cười tươi như hoa. Cùng ngày hôm đó đại đội đẩy lừa đi xay suýt nữa mệt đổ vỡ, rất nhiều người đi xay gạo, xa xỉ hấp cơm.
Sau khi làm xong vụ thu hoạch thu, còn một chuyện vui bất ngờ, giá cả nấm cô tăng lên, thậm chí bây giờ giao dịch chợ đêm ở thị trấn cũng không thể nào xía vào.
Lăng Vệ Gia và anh em tốt của anh ấy cảm thấy đó là thời cơ tốt, chuẩn bị làm một chuyến lớn.
Sau khi chia xong lương thực, trong ruộng không còn nhiều công việc. Người của đại đội Lăng gia lại bắt đầu lên núi Thanh Long tha hồ tìm các loại nấm mọc hoang, giá trạm thu mua cao kích thích tính tích cực mọi người.
Lăng Vệ Gia và mấy anh em thầm đến chợ đêm tiến hành giao dịch thu vào không ít. Có lẽ bởi vì lương thực bội thu, có lẽ bởi vì chính sách tốt của trung ương ảnh hưởng, giao dịch tư nhân tăng nhanh rõ ràng, hàng hóa ở chợ đêm cũng đa dạng loại hơn, ăn, mặc, dùng, đều có đủ loại. Lăng Vệ Gia còn đổi được một bộ trang phục dân tộc thiểu số và trang sức bạc thích hợp cho con gái nhà mình mặc, lúc bộ quần áo này ngay ngắn trên người con gái, đáng yêu đến Lăng Vệ Gia run rẩy trái tim, về phần con trai không có, này, tiểu tử thối, có mặc là được.
Lăn qua lăn lại ở chợ đêm, hiển nhiên kiếm được nhiều thứ tốt hơn trạm thu mua. Mới vừa bắt đầu mấy người còn cẩn thận một chút, mỗi lần mang theo hàng cũng không nhiều, đến sau khi phát hiện vốn không ai quản, thì lớn gan hơn nhiều, thu nhập mỗi ngày khi đã trừ chi phí, mỗi người đều có thể chia hơn mười tệ. Phải biết rằng hàng năm đại đội chia hoa hồng, làm việc lão luyện đầy công điểm một năm cũng chỉ chia sáu bảy mươi tệ, người như Lăng Vệ Gia là kiểu không đặc biệt tích cực làm việc, một năm thì chia bốn năm mươi.
Đợi khi Lăng Cẩn hoàn toàn tỉnh táo lại, mới buông Lăng Nguyệt xuống, sau đó đến bàn sách viết kế hoạch học tập. Lăng Thụy đang cùng các bạn nhỏ cùng nhau bắt cá bắt ếch vui vẻ đột nhiên cảm thấy cả người lạnh lẽo, hắt hơi một cái thật to.
Sau đó Lăng Cẩn càng thêm nỗ lực học tập, sách y học và kiến thức cao trung cả hai cái đều phải chú ý.
Và Lăng Thụy cũng trải qua cuộc sống học tập khổ cực lầm than, anh cả yêu cầu cậu bé ở trường học phải lắng tai nghe giảng, trở về còn có thêm bài tập, a a a, quả là ma quỷ. Nhưng mà cậu bé cũng không dám phản kháng, bởi vì ba mẹ ông bà nội tuyệt đối chỉ nghe anh cả, phản kháng nhất định không có quả ngọt ăn, an ủi duy nhất chính là em gái. Em gái thật ngoan nha, mỗi ngày đều cùng mình học tập, mình học mệt còn chủ động ôm hôn, quả thực chính là em gái thần tiên, chữa khỏi lòng của mình bị sách vở giày vò.
Ôi, anh hai đáng thương cũng không biết, mỗi ngày Lăng Nguyệt vốn đều cùng anh cả đọc sách. Cậu bé chỉ là thuận tiện, thấy bộ dáng cậu bé bị anh cả quản đáng thương, mới ôm hôn nhẹ cậu bé một cái.
Cuối tháng mười, ruộng lúa trong đại đội Lăng gia lần nữa trở nên vàng óng ánh, mắt thường có thể thấy được sẽ là một mùa bội thu.
Tháng mười một, thu hoạch hoàn tất lúa nước, đại đội thống kê, cộng thêm lúa mùa hè, năm nay mỗi người có thể được chia lương thức nhiều hơn 40% năm ngoái. Sau khi phơi thóc, thu vào nhà kho, sau đó nộp thuế lương thực xong, Lăng Hằng Nghị lại triệu tập mọi người bắt đầu chia lương thực.
Khi lương thực vững chắc được chia vào tay mình, người trong đại đội đều cười tươi như hoa. Cùng ngày hôm đó đại đội đẩy lừa đi xay suýt nữa mệt đổ vỡ, rất nhiều người đi xay gạo, xa xỉ hấp cơm.
Sau khi làm xong vụ thu hoạch thu, còn một chuyện vui bất ngờ, giá cả nấm cô tăng lên, thậm chí bây giờ giao dịch chợ đêm ở thị trấn cũng không thể nào xía vào.
Lăng Vệ Gia và anh em tốt của anh ấy cảm thấy đó là thời cơ tốt, chuẩn bị làm một chuyến lớn.
Sau khi chia xong lương thực, trong ruộng không còn nhiều công việc. Người của đại đội Lăng gia lại bắt đầu lên núi Thanh Long tha hồ tìm các loại nấm mọc hoang, giá trạm thu mua cao kích thích tính tích cực mọi người.
Lăng Vệ Gia và mấy anh em thầm đến chợ đêm tiến hành giao dịch thu vào không ít. Có lẽ bởi vì lương thực bội thu, có lẽ bởi vì chính sách tốt của trung ương ảnh hưởng, giao dịch tư nhân tăng nhanh rõ ràng, hàng hóa ở chợ đêm cũng đa dạng loại hơn, ăn, mặc, dùng, đều có đủ loại. Lăng Vệ Gia còn đổi được một bộ trang phục dân tộc thiểu số và trang sức bạc thích hợp cho con gái nhà mình mặc, lúc bộ quần áo này ngay ngắn trên người con gái, đáng yêu đến Lăng Vệ Gia run rẩy trái tim, về phần con trai không có, này, tiểu tử thối, có mặc là được.
Lăn qua lăn lại ở chợ đêm, hiển nhiên kiếm được nhiều thứ tốt hơn trạm thu mua. Mới vừa bắt đầu mấy người còn cẩn thận một chút, mỗi lần mang theo hàng cũng không nhiều, đến sau khi phát hiện vốn không ai quản, thì lớn gan hơn nhiều, thu nhập mỗi ngày khi đã trừ chi phí, mỗi người đều có thể chia hơn mười tệ. Phải biết rằng hàng năm đại đội chia hoa hồng, làm việc lão luyện đầy công điểm một năm cũng chỉ chia sáu bảy mươi tệ, người như Lăng Vệ Gia là kiểu không đặc biệt tích cực làm việc, một năm thì chia bốn năm mươi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.