Chương 39: Bây Giờ Để Anh Bảo Vệ Em
Thanh Tri Hứa
14/09/2023
Nhóm dịch: Phù Du
Lục Vân Sâm phát hiện Thẩm Uyển Chi đúng thật là lương thiện, tới nước này rồi mà cô còn suy nghĩ cho mình nữa, đứng dậy đi đến cạnh cô, nói vô cùng kiên định, “Thẩm Uyển Chi đồng chí, Lục Vân Sâm anh không chỉ là đàn ông mà còn là quân nhân, quân nhân không chỉ có bảo vệ nguyên vẹn lãnh thổ quốc gia, còn có thể bảo đảm người dân an cư lạc nghiệp, bảo vệ quốc gia là tín ngưỡng chúng tôi khắc vào xương cốt, không sợ gian nan khốn khổ, không sợ đổ máu hy sinh, là tinh thần của chúng tôi.”
“Chẳng qua chỉ là một thằng hèn đều cáng chỉ biết bắt nạt con gái thôi, có thể dọa được người khác, nhưng tuyệt đối không dọa được Lục Vân Sâm anh, em yên tâm, anh sẽ để làm hắn xúc phạm tới em và người nhà của em đâu.” Nếu mà sợ hắn thì sao anh vừa mới nghe Lưu Đại Hữu nhắc tới đã lập tức sắp xếp xem mắt với cô được.
Cô chỉ nghĩ là anh tạm thời được sắp xếp tới xem mắt với cô, vẫn chưa biết anh là vì biết là cô nên mới đến.
Đại khái là Lục Vân Sâm nói quá khí thế, hoặc cũng có thể là quân trang trên người anh khiến người ta an tâm.
Thẩm Uyển Chi ngay thời khắc này lập tức có một loại cảm giác an tâm, chọn anh ấy đi!!
Lời đã nói tới vậy rồi, Lục Vân Sâm cảm thấy còn uyển chuyển nữa cũng không thích hợp.
Dù sao đã nói ra ý tưởng thật sự trong lòng rồi, nếu đã như vậy, anh liền đơn giản hỏi trực tiếp, “Thẩm Uyển Chi đồng chí, ấn tượng của em với anh thế nào?” Tuy anh nói có thể bảo vệ cô, nhưng anh vẫn muốn nghe cảm giác của cô đối với mình là thế nào.
“Khá tốt.”
Khá tốt tức là chấp nhận anh? Anh nghĩ là như vậy.
“Khá tốt chính là hài lòng với anh đứng không?” Lục Vân Sâm mang theo chút mong đợi hỏi.
“Ừm, rất hài lòng.” Thẩm Uyển Chi nhấp miệng, đầu gật nhỏ đến không thể phát hiện, trên mặt đỏ ửng cũng chưa rút đi, lại hỏi Lục Vân Sâm một câu, “Anh đối với em thì sao?” Cô không thể đơn phương hài lòng đứng không.
Lục Vân Sâm trịnh trọng nói, “Thẩm Uyển Chi, anh cực kỳ vừa lòng đối với em, muốn bảo vệ em cả đời, em có đồng ý để anh bảo vệ không?”
“……”
Thẩm Uyển Chi bị bộ đáng quá mức đứng đắn của anh làm cho sửng sốt một chút, cũng kiên định gật đầu, “Đồng ý.”
Ánh mắt hai người chạm nhau, rất ăn ý dời đi.
Nếu đã nói rõ, Lục Vân Sâm cảm thấy quan hệ hiện tại của bọn họ đã không giống trước, đề tài kế tiếp lập tức trực tiếp tiến triển mạnh mẽ.
“Thẩm Uyển Chi, em có chấp nhận tùy quân không? Nếu không thì vợ chồng phải tách ra, em tạm thời phải ở với ba mẹ anh ở tại thành Bắc Kinh, anh có thể mau lập công để được điều về, nhưng loại chuyện này không nhanh được, ngắn thì mấy năm, dài thì mười năm cũng có……” Tuy trước khi giới thiệu Lục Vân Sâm đã từng nói phải nhất định nói yêu cầu tùy quân với đối phương, nhưng chân chính gặp cô rồi, anh tức khắc một chút cũng không muốn ép cô lựa chọn, nhưng mà cũng phải để cô ở cạnh người thân mình chăm sóc thì mới yên tâm được.
“Em có thể tùy quân.” Lúc Thẩm Uyển Chi nói chuyện hai tay đều túm chặt, người độc thân hai đời, gần đây lập tức phải kết hôn, cô vẫn có chút khẩn trương, còn có chút thẹn thùng.
Nghe cô nói vậy, khóe miệng Lục Vân Sâm công lên một chút, hai trồng mắt thanh lãnh cũng cong cong theo, “Anh ở Xuyên Thành bên này không bao lâu, tháng sau phải về Tây Bắc, cho nên chuyện chúng ta kết hôn có lẽ phải lập tức sắp xếp ngày gần nhất, tuy thời gian gấp, sính lễ nên có thì chắc chắn sẽ không thiếu, nhưng mà ba mẹ anh không nhất định tới đây kịp, đến lúc đó chú thím anh sẽ đại diện ba mẹ anh, lễ hỏi cũng để bọn họ chuẩn bị giúp anh.”
Thẩm Uyển Chi trước khi tới đã biết, nhưng cũng không làm ra vẻ, gật gật đầu, “Được.”
“Thẩm Uyển Chi!”
“Dạ.”
“Anh có thể gọi em là Chi Chi không?” Vẫn luôn kêu Thẩm Uyển Chi, anh cảm thấy quá mức xa lạ, nếu đều đã nói kết hôn rồi thì quan hệ của hai người đã không giống trước nữa.
Cho nên muốn đổi cách gọi thân thiết một chút.
Thẩm Uyển Chi thấy vẻ mặt vừa rồi anh kêu mình ngưng trọng, còn tưởng anh muốn nói gì, kết quả chỉ là muốn đổi cách tên, gật gật đầu, “Đương nhiên có thể.” Nói xong còn nhịn không được cười một chút, anh còn đứng đắn ghê ta.
Lục Vân Sâm thấy cô cười, biểu cảm bất giác cũng mềm xuống hai phần, nhẹ giọng hỏi, “Vậy Chi Chi, em đồng ý làm bạn đời cách mạng với anh sao?”
“Dạ, đồng ý.” Mỗi lần anh hỏi đều quá mức nghiêm túc, làm cho Thẩm Uyển Chi lúc này cũng bất chấp thẹn thùng, chỉ coi như là đang trả lời vấn đề của thầy giáo.
“Chi Chi, kể từ bây giờ để anh bảo vệ em, em không cần lo lắng, mọi chuyện đều giao cho anh xử lý, tất cả đã có anh rồi.”
Có anh ở đây, không có ai có thể lại bắt nạt cô nữa.
Thẩm Uyển Chi nhìn Lục Vân Sâm, ở giữa mày anh có khí thế sạch sẽ chính nghĩa khiến người ta an tâm, sáng như nhật nguyệt, khí chất sạch sẽ đoan chính, lạnh thấu xương như tuyết trắng trên núi cao, như một luồng sáng xuất hiện xé rách hỗn độn.
Khiến người ta rất dễ sinh ra hảo cảm, có thể được anh che chở, là may mắn.
Chỉ là hai người đều có chút khẩn trương, biểu tình cả quá trình đều có chút cứng ngắt, cuộc nói chuyện càng đơn điệu nhạt nhẽo, nhưng chính là như vậy, bọn họ giống như mở ra cuộc sống mới.
Ba người đứng ở cửa đứng, cũng lộ ra nụ cười vừa lòng.
Thẩm Bảo Trân nghe lời Lục Vân Sâm vừa nói, cảm động muốn khóc, cô là cô gái được cha mẹ cưng chiều nuôi lớn, sau khi gả chồng lại được chồng che chở, cha mẹ chồng cũng dễ ở chung.
Đừng nói chuyện của Tiêu Văn Thao doạ em gái sợ, tới cô cũng sợ nữa là, chỉ là thân phận chịu trách nhiệm làm chị, cô ấy không dám biểu hiện ra ngoài.
Cô ấy cũng từng gặp cô gái thanh danh bị bẩn sống khó khăn biết bao nhiêu, cứ nhìn hôm qua đưa em gái lên trên trấn, lúc ai cũng không chịu tin tưởng bọn họ, cô ấy thật sự tức đến tay chân đều đang phát run, đặc biệt là người ta đi ra chỉ chỉ trỏ trỏ ở sau lưng em gái, cái này so với cắt thịt cô ấy còn khó chịu hơn.
May mắn mà, may mắn trận mưa Lục Vân Sâm này xuất hiện đúng lúc, có anh che chở em gái, Tiêu Văn Thao cũng đừng hòng bắt nạt em gái.
Lúc này Tần Mỹ Liên nghe tiếng trong phòng, cũng coi như phối hợp, gõ cửa trước, mới đẩy cửa ra.
Vào cửa, đầu tiên liền cho cháu trai một ánh mắt tán thưởng, xem ra anh chị dâu lo lắng cũng dư thừa rồi, duyên phận tới thì cái gì cũng không ngăn được.
Hơn nữa đứa nhỏ Thẩm Uyển Chi này bà thiệt tình thích, tri thư đạt lý, lớn lên ngoan ngoan ngoãn ngoãn.
Cô gái tốt như vậy thiếu chút nữa đã bị thứ cặn bã làm hỏng, may mắn mà có cả gia che chở, bằng không thì không biết đã ra sao đâu.
Đều là làm mẹ người ta, đồng cảm như bản thân mình cũng bị.
Sau khi mấy người vào nhà, Tần Mỹ Liên phát hiện hai người ở trước mặt bọn họ ngược lại càng cứng ngắc hơn, muốn để hai đứa nhỏ ở chung nhiều một chút, liền đề nghị, “Vân Sâm, nếu không thì con đưa Chi Chi ra ngoài đi dạo đi, cảnh ở cửa sông phía trước rất đẹp đó.”
Tần Mỹ Liên nói xong, Lục Vân Sâm quay đầu nhìn Thẩm Uyển Chi, ánh mắt trưng cầu ý kiến của cô.
Thẩm Uyển Chi lại nhìn về phía chị hai.
Lục Vân Sâm phát hiện Thẩm Uyển Chi đúng thật là lương thiện, tới nước này rồi mà cô còn suy nghĩ cho mình nữa, đứng dậy đi đến cạnh cô, nói vô cùng kiên định, “Thẩm Uyển Chi đồng chí, Lục Vân Sâm anh không chỉ là đàn ông mà còn là quân nhân, quân nhân không chỉ có bảo vệ nguyên vẹn lãnh thổ quốc gia, còn có thể bảo đảm người dân an cư lạc nghiệp, bảo vệ quốc gia là tín ngưỡng chúng tôi khắc vào xương cốt, không sợ gian nan khốn khổ, không sợ đổ máu hy sinh, là tinh thần của chúng tôi.”
“Chẳng qua chỉ là một thằng hèn đều cáng chỉ biết bắt nạt con gái thôi, có thể dọa được người khác, nhưng tuyệt đối không dọa được Lục Vân Sâm anh, em yên tâm, anh sẽ để làm hắn xúc phạm tới em và người nhà của em đâu.” Nếu mà sợ hắn thì sao anh vừa mới nghe Lưu Đại Hữu nhắc tới đã lập tức sắp xếp xem mắt với cô được.
Cô chỉ nghĩ là anh tạm thời được sắp xếp tới xem mắt với cô, vẫn chưa biết anh là vì biết là cô nên mới đến.
Đại khái là Lục Vân Sâm nói quá khí thế, hoặc cũng có thể là quân trang trên người anh khiến người ta an tâm.
Thẩm Uyển Chi ngay thời khắc này lập tức có một loại cảm giác an tâm, chọn anh ấy đi!!
Lời đã nói tới vậy rồi, Lục Vân Sâm cảm thấy còn uyển chuyển nữa cũng không thích hợp.
Dù sao đã nói ra ý tưởng thật sự trong lòng rồi, nếu đã như vậy, anh liền đơn giản hỏi trực tiếp, “Thẩm Uyển Chi đồng chí, ấn tượng của em với anh thế nào?” Tuy anh nói có thể bảo vệ cô, nhưng anh vẫn muốn nghe cảm giác của cô đối với mình là thế nào.
“Khá tốt.”
Khá tốt tức là chấp nhận anh? Anh nghĩ là như vậy.
“Khá tốt chính là hài lòng với anh đứng không?” Lục Vân Sâm mang theo chút mong đợi hỏi.
“Ừm, rất hài lòng.” Thẩm Uyển Chi nhấp miệng, đầu gật nhỏ đến không thể phát hiện, trên mặt đỏ ửng cũng chưa rút đi, lại hỏi Lục Vân Sâm một câu, “Anh đối với em thì sao?” Cô không thể đơn phương hài lòng đứng không.
Lục Vân Sâm trịnh trọng nói, “Thẩm Uyển Chi, anh cực kỳ vừa lòng đối với em, muốn bảo vệ em cả đời, em có đồng ý để anh bảo vệ không?”
“……”
Thẩm Uyển Chi bị bộ đáng quá mức đứng đắn của anh làm cho sửng sốt một chút, cũng kiên định gật đầu, “Đồng ý.”
Ánh mắt hai người chạm nhau, rất ăn ý dời đi.
Nếu đã nói rõ, Lục Vân Sâm cảm thấy quan hệ hiện tại của bọn họ đã không giống trước, đề tài kế tiếp lập tức trực tiếp tiến triển mạnh mẽ.
“Thẩm Uyển Chi, em có chấp nhận tùy quân không? Nếu không thì vợ chồng phải tách ra, em tạm thời phải ở với ba mẹ anh ở tại thành Bắc Kinh, anh có thể mau lập công để được điều về, nhưng loại chuyện này không nhanh được, ngắn thì mấy năm, dài thì mười năm cũng có……” Tuy trước khi giới thiệu Lục Vân Sâm đã từng nói phải nhất định nói yêu cầu tùy quân với đối phương, nhưng chân chính gặp cô rồi, anh tức khắc một chút cũng không muốn ép cô lựa chọn, nhưng mà cũng phải để cô ở cạnh người thân mình chăm sóc thì mới yên tâm được.
“Em có thể tùy quân.” Lúc Thẩm Uyển Chi nói chuyện hai tay đều túm chặt, người độc thân hai đời, gần đây lập tức phải kết hôn, cô vẫn có chút khẩn trương, còn có chút thẹn thùng.
Nghe cô nói vậy, khóe miệng Lục Vân Sâm công lên một chút, hai trồng mắt thanh lãnh cũng cong cong theo, “Anh ở Xuyên Thành bên này không bao lâu, tháng sau phải về Tây Bắc, cho nên chuyện chúng ta kết hôn có lẽ phải lập tức sắp xếp ngày gần nhất, tuy thời gian gấp, sính lễ nên có thì chắc chắn sẽ không thiếu, nhưng mà ba mẹ anh không nhất định tới đây kịp, đến lúc đó chú thím anh sẽ đại diện ba mẹ anh, lễ hỏi cũng để bọn họ chuẩn bị giúp anh.”
Thẩm Uyển Chi trước khi tới đã biết, nhưng cũng không làm ra vẻ, gật gật đầu, “Được.”
“Thẩm Uyển Chi!”
“Dạ.”
“Anh có thể gọi em là Chi Chi không?” Vẫn luôn kêu Thẩm Uyển Chi, anh cảm thấy quá mức xa lạ, nếu đều đã nói kết hôn rồi thì quan hệ của hai người đã không giống trước nữa.
Cho nên muốn đổi cách gọi thân thiết một chút.
Thẩm Uyển Chi thấy vẻ mặt vừa rồi anh kêu mình ngưng trọng, còn tưởng anh muốn nói gì, kết quả chỉ là muốn đổi cách tên, gật gật đầu, “Đương nhiên có thể.” Nói xong còn nhịn không được cười một chút, anh còn đứng đắn ghê ta.
Lục Vân Sâm thấy cô cười, biểu cảm bất giác cũng mềm xuống hai phần, nhẹ giọng hỏi, “Vậy Chi Chi, em đồng ý làm bạn đời cách mạng với anh sao?”
“Dạ, đồng ý.” Mỗi lần anh hỏi đều quá mức nghiêm túc, làm cho Thẩm Uyển Chi lúc này cũng bất chấp thẹn thùng, chỉ coi như là đang trả lời vấn đề của thầy giáo.
“Chi Chi, kể từ bây giờ để anh bảo vệ em, em không cần lo lắng, mọi chuyện đều giao cho anh xử lý, tất cả đã có anh rồi.”
Có anh ở đây, không có ai có thể lại bắt nạt cô nữa.
Thẩm Uyển Chi nhìn Lục Vân Sâm, ở giữa mày anh có khí thế sạch sẽ chính nghĩa khiến người ta an tâm, sáng như nhật nguyệt, khí chất sạch sẽ đoan chính, lạnh thấu xương như tuyết trắng trên núi cao, như một luồng sáng xuất hiện xé rách hỗn độn.
Khiến người ta rất dễ sinh ra hảo cảm, có thể được anh che chở, là may mắn.
Chỉ là hai người đều có chút khẩn trương, biểu tình cả quá trình đều có chút cứng ngắt, cuộc nói chuyện càng đơn điệu nhạt nhẽo, nhưng chính là như vậy, bọn họ giống như mở ra cuộc sống mới.
Ba người đứng ở cửa đứng, cũng lộ ra nụ cười vừa lòng.
Thẩm Bảo Trân nghe lời Lục Vân Sâm vừa nói, cảm động muốn khóc, cô là cô gái được cha mẹ cưng chiều nuôi lớn, sau khi gả chồng lại được chồng che chở, cha mẹ chồng cũng dễ ở chung.
Đừng nói chuyện của Tiêu Văn Thao doạ em gái sợ, tới cô cũng sợ nữa là, chỉ là thân phận chịu trách nhiệm làm chị, cô ấy không dám biểu hiện ra ngoài.
Cô ấy cũng từng gặp cô gái thanh danh bị bẩn sống khó khăn biết bao nhiêu, cứ nhìn hôm qua đưa em gái lên trên trấn, lúc ai cũng không chịu tin tưởng bọn họ, cô ấy thật sự tức đến tay chân đều đang phát run, đặc biệt là người ta đi ra chỉ chỉ trỏ trỏ ở sau lưng em gái, cái này so với cắt thịt cô ấy còn khó chịu hơn.
May mắn mà, may mắn trận mưa Lục Vân Sâm này xuất hiện đúng lúc, có anh che chở em gái, Tiêu Văn Thao cũng đừng hòng bắt nạt em gái.
Lúc này Tần Mỹ Liên nghe tiếng trong phòng, cũng coi như phối hợp, gõ cửa trước, mới đẩy cửa ra.
Vào cửa, đầu tiên liền cho cháu trai một ánh mắt tán thưởng, xem ra anh chị dâu lo lắng cũng dư thừa rồi, duyên phận tới thì cái gì cũng không ngăn được.
Hơn nữa đứa nhỏ Thẩm Uyển Chi này bà thiệt tình thích, tri thư đạt lý, lớn lên ngoan ngoan ngoãn ngoãn.
Cô gái tốt như vậy thiếu chút nữa đã bị thứ cặn bã làm hỏng, may mắn mà có cả gia che chở, bằng không thì không biết đã ra sao đâu.
Đều là làm mẹ người ta, đồng cảm như bản thân mình cũng bị.
Sau khi mấy người vào nhà, Tần Mỹ Liên phát hiện hai người ở trước mặt bọn họ ngược lại càng cứng ngắc hơn, muốn để hai đứa nhỏ ở chung nhiều một chút, liền đề nghị, “Vân Sâm, nếu không thì con đưa Chi Chi ra ngoài đi dạo đi, cảnh ở cửa sông phía trước rất đẹp đó.”
Tần Mỹ Liên nói xong, Lục Vân Sâm quay đầu nhìn Thẩm Uyển Chi, ánh mắt trưng cầu ý kiến của cô.
Thẩm Uyển Chi lại nhìn về phía chị hai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.