Thập Niên 70: Tiểu Kiều Tức

Chương 22: Ép Gả Con Gái (1)

Thanh Tri Hứa

10/09/2023

Nhóm dịch: Phù Du

Không chỉ có Tiêu Văn Tĩnh cảm giác không thể tin được, bà mai cũng nghĩ như vậy.

Đương nhiên biểu tình của Tiêu Văn Thao là không thể tưởng tượng được nhất, hắn một lần lại một lần nói với bản thân là mình nghe lầm.

Cô ấy cự tuyệt mình?

Cha của hắn đường đường là xưởng trưởng xưởng quốc doanh, mình còn là chủ nhiệm Hội Cách Uỷ người người nịnh bợ.

Tuy rằng hắn chỉ là một chủ nhiệm, nhưng xưởng dệt bông lớn như vậy muốn để một người vào, chỉ cần là vào nhà máy làm việc, cho dù là lò nấu rượu cũng pahir cần hắn đóng dấu.

Không có hắn lên tiếng, cho dù là thiên vương lão tử cũng không dám tùy tiện xếp người vào.

Cho nên hắn từ trước đến nay đều là được nịnh nọt, đi đến chỗ nào mà không có người không thấp mi mắt kêu hắn một tiếng Tiêu chủ nhiệm.

Đừng nói là hắn ly hôn, còn chưa tới nửa ngày đã có người liền âm thầm qua nói với hắn, chỉ cần gật đầu đồng ý thì sẽ cũng chịu không danh không phận đi theo hắn.

Nếu không phải bà nội nói tính tình người nhà quê ổn trọng, còn biết làm việc, thì hắn cũng sẽ xuất hiện ở nông thôn đâu.

Hiện tại hắn không chỉ có tới, còn mang lễ vật và bà mai theo, huống hồ vừa rồi hắn cũng nói, chỉ cần nhà bọn họ gật đầu, lễ hỏi cũng không chỉ là cả thôn, yêu cầu lễ độc nhất cả trấn, để cô gả đi vẻ vang cũng được.

Không nghĩ tới vậy rồi mà cô còn không chịu?

Chúc Xuân Nhu nghe Tiêu Văn Tĩnh khinh thường nói xong, mặt mũi lập tức xanh mét, thanh âm lộ ra vài phần tàn khốc, “Con gái của tôi không kết hôn không sinh con, bằng cấp không thấp, thành phần nhà tôi cũng sạch sạch sẽ sẽ, coi thường một tên đàn ông kết hôn lần hai có cái gì lạ chứ.”



Nếu Tiêu Văn Thao hắn là loại người đứng đắn, có thanh danh tốt, cho dù mình sẽ không để con gái gả cho người kết hôn lần hai, nói chuyện ít nhất cũng sẽ khách khách khí khí.

Nhưng Tiêu Văn Thao hắn thì thôi đi, cũng chỉ có tấm da người bọc lên người, tuy rằng bọn họ không ở huyện thành, nhưng những chuyện Tiêu Văn Thao hắn làm con gái con rể có cái gì mà không biết.

Lúc hắn còn đi học đã từng sờ eo bạn học nữ người ta còn bị người ta báo cáo, cũng là do hắn có người cha tốt mới bóc qua chuyện này.

Sau này tuổi lớn chút thì thật không còn nghe nói dính tội lưu manh như vậy nữa, nhưng nghe nói có tác phong không đàng hoàng, cũng có quan hệ không đứng đắn với vài nữ nhân ở xưởng dệt bông, tuy rằng không có người thấy tận mắt, nhưng không có lửa sao có khói, nếu chuyện này không có thật thì sao lại bị người ta đồn như vậy?

Cho nên lúc Trương Thúy Anh vừa tới nhắc tới, bà không chỉ tức loại người này chà đạp con gái bà, giới thiệu tên kết hôn lần hai, kết hôn lần hai cũng thôi, còn là người có nhân phẩm cực kỳ kém nữa, người như vậy, bà thà rằng con gái không gả cũng không thể tìm người như vậy.

Tiêu Văn Thao còn chưa từng bị người đối mặt trực tiếp hạ thấp mình như vậy, tức đến đau não.

Bọn họ chướng mắt? Chuyện này đến lượt bọn họ nhìn trúng sao? Chỉ cần là Tiêu Văn Thao hắn thích, thì không ai có quyền cự tuyệt.

Tùy tiện tới xưởng dệt hỏi thăm một chút, Tiêu Văn Thao hắn có từng bị ai cự tuyệt không?

Vốn nghĩ bởi vì thích, cho nên cũng cho bọn họ đủ thể diện, cũng hạ cái cao quý của mình tới cửa, không chỉ có để người nhà này chính thức quen biết mình, cũng để Thẩm Uyển Chi quen mình.

Nếu bọn họ không cần cho mặt mũi, vậy cũng đừng trách hắn, lúc nào muốn một nữ nhân còn phải ăn nói khép nép như vậy.

“Một khi đã vậy thì không có gì để nói, đưa tin tức nhà gái cho nhà họ Tiêu chúng tôi chính là người nhà họ Thẩm các người, chúng tôi bây giờ lập tức tới Hội Cách Uỷ một chuyến, nói chuyện bí thư chi bộ thôn Đại Yển lấy con gái để lừa hôn, đến lúc đó tôi muốn xem thử ông còn có thể tiếp tục làm bí thư chi bộ hay không?” Đừng nói là bí thư chi bộ, đến lúc đó tùy tiện gán hai cái tội danh không đàng hoàng, xem bọn họ chạy kiểu gì.

Hắn thật sự muốn xem thử người nhà này sẽ tới cửa cầu mình cưới con gái họ như thế nào.

Tiêu Văn Thao thu hồi bộ mặt giả vờ lễ phép khiêm tốn, khôi phục bộ dáng độc như rắn rết ban đầu.

Thẩm Uyển Chi nghe Tiêu Văn Thao nói không biết xấu hổ như vậy, ghê tởm không chịu được, căn bản trong cốt truyện gốc hắn chướng mắt nguyên chủ, ngay cả kết hôn cũng không tình nguyện, sau đó thái độ vất vả lắm mới hòa hoãn, ở bên ngoài đồng ý thừa nhận thân phận vợ của cô ấy, nhưng về đến nhà thì thường xuyên dùng ngôn ngữ để bạo lực nguyên chủ.



Cho nên cô cho rằng chỉ cần mình cố tình tránh cốt truyện, thì có thể an an ổn ổn sống tốt cuộc sống của mình.

Vốn dĩ sinh hoạt ở cái niên đại này đã khổ, kiếm tiền khó như vậy, thật vất vả có tình thân của người một nhà, cô đã rất thỏa mãn, không nhất định phải đi theo cái gọi là sinh hoạt của nam chủ, loại nữ chủ khổ vì tình này cô cũng không cần làm.

Nhưng không nghĩ tới Tiêu Văn Thao vẫn có thể nhảy ra như cũ, hơn nữa căn cứ trong sách viết thì Tiêu Văn Thao thật không phải thứ tốt, đến thời điểm kinh tế mở ra về sau, rất nhiều xưởng quốc doanh gặp phải cải biên, xưởng dệt bông lúc đó đã bắt đầu thiếu hụt.

Tiêu Văn Thao cũng thấy được cơ hội xuống biển kinh doanh, liền dùng chút thủ đoạn ở xưởng quốc doanh xưởng lúc cải biên vớt được không ít tiền, đem tiền tới vùng duyên hải, dựa vào hắn tính kế ác độc không tới mấy năm đã kiếm được rất nhiều tiền.

Phương diện pháp luật ở niên đại này còn chưa đủ hoàn thiện, đầu óc linh hoạt kiếm tiền bằng tâm tàn nhẫn đều nhanh hơn so với người bình thường.

Cho nên chờ hắn từ vùng duyên hải về quê, đầu tiên liền xây vài toà xưởng, chớp mắt liền biến thành thương nhân thành đạt.

Tính cả nguyên chủ cũng đều được người ta coi trọng hàng đầu, còn nói đời này cô ấy có vận may tốt, một cô gái nông thôn có vận may lớn, tốt nghiệp chưa từng làm việc một ngày đã gả cho Tiêu Văn Thao.

Sau khi kết hôn cũng không cần làm việc, chỉ cần ở nhà chăm sóc cả nhà thì chồng đã kiếm cho cô ấy gia sản bạc triệu.

Cô không thể phán xét lựa chọn sinh hoạt của nguyên chủ, nhưng Thẩm Uyển Chi thì một ngày cũng không muốn sống loại cuộc sống này.

Huống hồ có một lần hắn lại dùng ngôn ngữ bạo lực nguyên chủ, nguyên chủ gọi điện thoại cho anh út mình kể khổ, anh út lái xe cả đêm lái xe đi tìm cô ấy, kết quả bởi vì mệt nhọc, lái xe xảy ra tai nạn xe cộ, người không còn.

Cha mẹ trong một đêm già đi rất nhiều, không bao lâu liền lần lượt chết bệnh, loại ngày lành dùng mạng người thân để đổi này ai mà muốn sống chứ.

Nhưng rõ ràng cô đã tránh đi cốt truyện, không nghĩ tới Tiêu Văn Thao còn đổi một loại tư thái dán lên, Thẩm Uyển Chi không biết cái này có phải gọi là cốt truyện không thể chống đối hay không nữa.

Nhưng loại người này làm sao cô có thể sẽ ở bên nhau với hắn chứ, cho nên nghe thấy hắn dùng lời uy hiếp, vừa ghê tởm vừa nghẹn khuất.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Tiểu Kiều Tức

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook