Thập Niên 70: Tôi Mang Thai Ba Bảo Bối
Chương 12: Đến hợp tác xã cung ứng và tiếp thị
Vi Lương Lưu Li
25/05/2024
Trước kia Lưu Li chính là nhân viên bán hàng của hợp tác xã cung ứng và tiếp thị, đi vào hợp tác xã cung ứng và tiếp thị như là đi về nhà vậy.
Đồng nghiệp cũ Trương Khiết và Lưu Hương nhìn thấy Lưu Li tới thì đều cười chào hỏi cô…
“Tiểu Li, cô ở cữ xong rồi hả? Đây là chồng mới cưới của cô à?”
Tuổi Trương Khiết xấp xỉ Lưu Li, cũng là năm trước kết hôn, đến giờ còn chưa có con, biết Lưu Li sinh ba đứa con trai thì cũng vui cho cô.
“Đúng vậy, đây là chồng mới cưới tôi, Tiêu Chiến, đây là Trương Khiết, đây là chị Hương.” Lưu Li giới thiệu.
Đã lâu không gặp Lưu Li, vậy là Trương Khiết lôi kéo cô nói không ngừng, nói một tin cực thú vị của hợp tác xã cung ứng và tiếp thị khoảng thời gian trước. Lúc trước, hồi Lưu Li còn ở hợp tác xã cung ứng và tiếp thị thì cũng đã có một cô gái tên Hướng Phương, cũng cùng tuổi Lưu Li và Trương Khiết, cộng thêm Lưu Hương tạo thành một tổ bốn người, ba người trong tổ khác đều chung sống không tệ. Mới đầu cũng rất bao dung Hướng Phương, chỉ là Hướng Phương cho rằng chủ nhiệm của hợp tác xã cung ứng và tiếp thị là cậu của cô ta, cho nên đối xử với người khác đều là thái độ tỏ ra hơn người, dần dà không còn ai bằng lòng để ý đến cô ta. Với cô ta, mọi người cũng chỉ còn nể tình mặt ngoài…
“Mấy ngày trước Hướng Phương đang đi làm ở hợp tác xã cung ứng và tiếp thị thì có một người phụ nữ trung niên dẫn theo mấy người đi vào, sau đó thấy Hướng Phương là lập tức đánh người, đánh cho Hướng Phương mặt mũi bầm dập, tóc cũng dứt mất cả một đống, lúc đấy không một ai dám tiến lên cản.”
“Nghe nói bọn họ đánh nhau là vì Hướng Phương làm tiểu tam của chồng người ta, cho nên người ta tìm đến cửa, còn người đàn ông kia trông rất già, cái bụng cứ như là đang mang thai mấy tháng rồi vậy, trên đầu còn bị hói cả một vùng, trông chả ra làm sao, vóc người còn chưa đến 1m7, cô nói xem Hướng Phương trẻ tuổi xinh đẹp, hoàn cảnh gia đình cũng không kém, sao lại nghĩ không thoáng mà tìm một người như vậy nhỉ. Còn có bà vợ, thật là không hiểu được, sao lại luẩn quẩn trong lòng như thế chứ...”
“Cô không ở đây, không nhìn thấy tình cảnh ngày đó, quá là hỗn loạn luôn, hợp tác xã cung ứng và tiếp thị bị đập rất nhiều đồ, chủ nhiệm cũng đi ra, vừa thấy là cháu gái ngoại của mình bị đánh thì bước đến ngăn cản, nhưng vừa thấy là vợ của đại chủ nhiệm thì lập tức rúc ở một bên chẳng dám đi ra, chậc chậc chậc… Tình cảnh kia đúng là chuyện khó quên trong đời mà.” Chị Hương cũng ở cạnh bổ sung chuyện lớn ngày đó giúp Trương Khiết.
Chuyện như vậy ở thời kỳ này là một vấn đề rất nghiêm trọng, cho nên ngày hôm sau đại chủ nhiệm kia đã bị điều tra, mà Hướng Phương ở hợp tác xã cung ứng và tiếp thị cũng đã bị nhốt lại.
Cho nên mấy ngày nay Hướng Phương đều không đến đi làm.
Đang lúc ba người ngồi với nhau trò chuyện hăng say thì chị họ Triệu Hâm đi làm thay Lưu Li cũng đã đến, cũng tham vào đội ngũ hóng chuyện. Triệu Hâm vì sáng nay con có hơi sốt nên phải dẫn con đến bệnh viện tiêm, sau đó thấy con hạ sốt thì mới để cho mẹ chồng trông rồi đi làm. Vốn dĩ Triệu hâm không có công việc, đàn ông trong nhà cô ấy làm thợ mộc cho người ở trấn trên kiếm sống, lúc trước bố chồng còn sống thì trong nhà có hai người làm nghề mộc, điều kiện sinh hoạt cũng không tệ, nhưng sau khi bố chồng qua đời vì bệnh thì trong nhà càng ngày càng kém, trong nhà chỉ còn một người đi làm rồi có thêm ba đứa trẻ nên lại càng khó, trước khi Lưu Li lấy chồng cũng có quan hệ rất tốt với chị họ, cho nên người đầu tiên cô nghĩ đến chính là chị họ Triệu Hâm, như vậy cô ấy còn có thể trợ giúp trong nhà một chút …
Tiêu Chiến ở cạnh đó không có chuyện gì làm, ngồi cùng với mấy người phụ nữ nói chuyện phiếm thì cũng không hay, vậy là anh bèn đi dạo khắp nơi mua quà đến nhà cha mẹ vợ.
Mua cho mẹ vợ hai hộp sữa mạch nha, hai hộp bánh đậu xanh, còn mua cho cha vợ hai bình rượu Mao Đài* và hai hộp thuốc lá Đại Tiền Môn đến từ Hải Thị, sau đó lại mua hai gói kẹo sữa thỏ trắng cho bọn nhỏ trong nhà, thêm 1 kg thịt ba chỉ và hai con gà quay.
*Rượu Mao Đài là rượu chưng cất từ cao lương lên men. Rượu này có đặc trưng là trong vắt, không màu, có mùi thơm đặc trưng và có độ cồn cao
Khi thấy Tiêu Chiến cầm đầy tay nhiều thứ tốt như vậy quay lại, mấy người đều ngơ ngác mà nhìn anh, làm cho Tiêu Chiến suýt thì trụi sạch cả lông, luống cuống mà nhìn Lưu Li, dùng ánh mắt dò hỏi: “Làm sao vậy?”
Mọi người thấy anh mua đồ thì đều trực tiếp chép miệng, điều kiện sinh hoạt được phết đấy, họ cũng đều vui cho Lưu Li.
“Tiểu Li, chồng cô đối xử với cô tốt thật đấy, trông mua nhiều đồ tốt lấy lòng cha mẹ vợ thế này, đúng là đặt cô ở đầu quả tim mà.” Trương Khiết trêu ghẹo.
“Nào có, đừng nói linh tinh.” Lưu Li bị trêu ghẹo thì mặt đỏ hết cả lên.
“Vợ à, anh thấy bên kia có chiếc đồng hồ không tệ rất hợp với em, chúng ta qua đó xem chút đi, rồi mua mấy bộ quần áo mới.”
Trong tiếng trêu ghẹo của mọi người, cuối cùng Lưu Li vẫn tạm biệt đồng nghiệp, đi đến quầy đồng hồ ngắm đồng hồ, Lưu Li thấy giá cả của đồng hồ mà có chút luyến tiếc…
Cuối cùng Lưu Li vẫn mua đồng hồ dưới sự cứng rắn của Tiêu Chiến, tiêu phí 240 đồng mua một chiếc đồng hồ Hoa Mai. Tầm này, trên thị trấn thường hay mua đồng hồ Thượng Hải 120 đồng, giá cả của đồng hồ Hoa Mai này có hơi cao, nhưng người có thể có một chiếc đồng hồ Hoa Mai đều rất kiêu ngạo, người khác cũng càng thêm hâm mộ…
Tiêu Chiến lại lôi kéo Lưu Li đến quầy bán quần áo mua hai bộ quần áo, nếu không phải Lưu Li kéo đi thì không biết bao giờ hai người bọn họ mới có thể ra khỏi hợp tác xã cung ứng và tiếp thị...
Lưu Li ra khỏi hợp tác xã cung ứng và tiếp thị trong tiếng hâm mộ, chúc phúc của người khác.
Nhìn túi lớn túi nhỏ, nhiều đồ như vậy, Lưu Li cũng có hơi đau lòng, đây chính là thời đại một hào một quả trứng gà đấy. Chỗ bày phải tiêu mất hơn 300 nhỉ, không phải Tiêu Chiến tiền hết tiền rồi đấy chứ.
Nghĩ rằng mua thì cũng mua rồi, về nhà rồi hỏi lại anh xem…
Đồng nghiệp cũ Trương Khiết và Lưu Hương nhìn thấy Lưu Li tới thì đều cười chào hỏi cô…
“Tiểu Li, cô ở cữ xong rồi hả? Đây là chồng mới cưới của cô à?”
Tuổi Trương Khiết xấp xỉ Lưu Li, cũng là năm trước kết hôn, đến giờ còn chưa có con, biết Lưu Li sinh ba đứa con trai thì cũng vui cho cô.
“Đúng vậy, đây là chồng mới cưới tôi, Tiêu Chiến, đây là Trương Khiết, đây là chị Hương.” Lưu Li giới thiệu.
Đã lâu không gặp Lưu Li, vậy là Trương Khiết lôi kéo cô nói không ngừng, nói một tin cực thú vị của hợp tác xã cung ứng và tiếp thị khoảng thời gian trước. Lúc trước, hồi Lưu Li còn ở hợp tác xã cung ứng và tiếp thị thì cũng đã có một cô gái tên Hướng Phương, cũng cùng tuổi Lưu Li và Trương Khiết, cộng thêm Lưu Hương tạo thành một tổ bốn người, ba người trong tổ khác đều chung sống không tệ. Mới đầu cũng rất bao dung Hướng Phương, chỉ là Hướng Phương cho rằng chủ nhiệm của hợp tác xã cung ứng và tiếp thị là cậu của cô ta, cho nên đối xử với người khác đều là thái độ tỏ ra hơn người, dần dà không còn ai bằng lòng để ý đến cô ta. Với cô ta, mọi người cũng chỉ còn nể tình mặt ngoài…
“Mấy ngày trước Hướng Phương đang đi làm ở hợp tác xã cung ứng và tiếp thị thì có một người phụ nữ trung niên dẫn theo mấy người đi vào, sau đó thấy Hướng Phương là lập tức đánh người, đánh cho Hướng Phương mặt mũi bầm dập, tóc cũng dứt mất cả một đống, lúc đấy không một ai dám tiến lên cản.”
“Nghe nói bọn họ đánh nhau là vì Hướng Phương làm tiểu tam của chồng người ta, cho nên người ta tìm đến cửa, còn người đàn ông kia trông rất già, cái bụng cứ như là đang mang thai mấy tháng rồi vậy, trên đầu còn bị hói cả một vùng, trông chả ra làm sao, vóc người còn chưa đến 1m7, cô nói xem Hướng Phương trẻ tuổi xinh đẹp, hoàn cảnh gia đình cũng không kém, sao lại nghĩ không thoáng mà tìm một người như vậy nhỉ. Còn có bà vợ, thật là không hiểu được, sao lại luẩn quẩn trong lòng như thế chứ...”
“Cô không ở đây, không nhìn thấy tình cảnh ngày đó, quá là hỗn loạn luôn, hợp tác xã cung ứng và tiếp thị bị đập rất nhiều đồ, chủ nhiệm cũng đi ra, vừa thấy là cháu gái ngoại của mình bị đánh thì bước đến ngăn cản, nhưng vừa thấy là vợ của đại chủ nhiệm thì lập tức rúc ở một bên chẳng dám đi ra, chậc chậc chậc… Tình cảnh kia đúng là chuyện khó quên trong đời mà.” Chị Hương cũng ở cạnh bổ sung chuyện lớn ngày đó giúp Trương Khiết.
Chuyện như vậy ở thời kỳ này là một vấn đề rất nghiêm trọng, cho nên ngày hôm sau đại chủ nhiệm kia đã bị điều tra, mà Hướng Phương ở hợp tác xã cung ứng và tiếp thị cũng đã bị nhốt lại.
Cho nên mấy ngày nay Hướng Phương đều không đến đi làm.
Đang lúc ba người ngồi với nhau trò chuyện hăng say thì chị họ Triệu Hâm đi làm thay Lưu Li cũng đã đến, cũng tham vào đội ngũ hóng chuyện. Triệu Hâm vì sáng nay con có hơi sốt nên phải dẫn con đến bệnh viện tiêm, sau đó thấy con hạ sốt thì mới để cho mẹ chồng trông rồi đi làm. Vốn dĩ Triệu hâm không có công việc, đàn ông trong nhà cô ấy làm thợ mộc cho người ở trấn trên kiếm sống, lúc trước bố chồng còn sống thì trong nhà có hai người làm nghề mộc, điều kiện sinh hoạt cũng không tệ, nhưng sau khi bố chồng qua đời vì bệnh thì trong nhà càng ngày càng kém, trong nhà chỉ còn một người đi làm rồi có thêm ba đứa trẻ nên lại càng khó, trước khi Lưu Li lấy chồng cũng có quan hệ rất tốt với chị họ, cho nên người đầu tiên cô nghĩ đến chính là chị họ Triệu Hâm, như vậy cô ấy còn có thể trợ giúp trong nhà một chút …
Tiêu Chiến ở cạnh đó không có chuyện gì làm, ngồi cùng với mấy người phụ nữ nói chuyện phiếm thì cũng không hay, vậy là anh bèn đi dạo khắp nơi mua quà đến nhà cha mẹ vợ.
Mua cho mẹ vợ hai hộp sữa mạch nha, hai hộp bánh đậu xanh, còn mua cho cha vợ hai bình rượu Mao Đài* và hai hộp thuốc lá Đại Tiền Môn đến từ Hải Thị, sau đó lại mua hai gói kẹo sữa thỏ trắng cho bọn nhỏ trong nhà, thêm 1 kg thịt ba chỉ và hai con gà quay.
*Rượu Mao Đài là rượu chưng cất từ cao lương lên men. Rượu này có đặc trưng là trong vắt, không màu, có mùi thơm đặc trưng và có độ cồn cao
Khi thấy Tiêu Chiến cầm đầy tay nhiều thứ tốt như vậy quay lại, mấy người đều ngơ ngác mà nhìn anh, làm cho Tiêu Chiến suýt thì trụi sạch cả lông, luống cuống mà nhìn Lưu Li, dùng ánh mắt dò hỏi: “Làm sao vậy?”
Mọi người thấy anh mua đồ thì đều trực tiếp chép miệng, điều kiện sinh hoạt được phết đấy, họ cũng đều vui cho Lưu Li.
“Tiểu Li, chồng cô đối xử với cô tốt thật đấy, trông mua nhiều đồ tốt lấy lòng cha mẹ vợ thế này, đúng là đặt cô ở đầu quả tim mà.” Trương Khiết trêu ghẹo.
“Nào có, đừng nói linh tinh.” Lưu Li bị trêu ghẹo thì mặt đỏ hết cả lên.
“Vợ à, anh thấy bên kia có chiếc đồng hồ không tệ rất hợp với em, chúng ta qua đó xem chút đi, rồi mua mấy bộ quần áo mới.”
Trong tiếng trêu ghẹo của mọi người, cuối cùng Lưu Li vẫn tạm biệt đồng nghiệp, đi đến quầy đồng hồ ngắm đồng hồ, Lưu Li thấy giá cả của đồng hồ mà có chút luyến tiếc…
Cuối cùng Lưu Li vẫn mua đồng hồ dưới sự cứng rắn của Tiêu Chiến, tiêu phí 240 đồng mua một chiếc đồng hồ Hoa Mai. Tầm này, trên thị trấn thường hay mua đồng hồ Thượng Hải 120 đồng, giá cả của đồng hồ Hoa Mai này có hơi cao, nhưng người có thể có một chiếc đồng hồ Hoa Mai đều rất kiêu ngạo, người khác cũng càng thêm hâm mộ…
Tiêu Chiến lại lôi kéo Lưu Li đến quầy bán quần áo mua hai bộ quần áo, nếu không phải Lưu Li kéo đi thì không biết bao giờ hai người bọn họ mới có thể ra khỏi hợp tác xã cung ứng và tiếp thị...
Lưu Li ra khỏi hợp tác xã cung ứng và tiếp thị trong tiếng hâm mộ, chúc phúc của người khác.
Nhìn túi lớn túi nhỏ, nhiều đồ như vậy, Lưu Li cũng có hơi đau lòng, đây chính là thời đại một hào một quả trứng gà đấy. Chỗ bày phải tiêu mất hơn 300 nhỉ, không phải Tiêu Chiến tiền hết tiền rồi đấy chứ.
Nghĩ rằng mua thì cũng mua rồi, về nhà rồi hỏi lại anh xem…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.