Thập Niên 70: Trở Thành Học Bá
Chương 16:
Hồ Đồ
12/06/2022
Cuối cùng vẫn là ông Lâm đưa ra quyết định, cho vợ lão tam ở nhà nửa ngày để dạy học, dư lại nửa ngày bắt buộc phải làm việc.
Lưu Thắng Nam cười híp đôi mắt.
Đại sự đã định, mọi người tiếp tục ăn cơm. Bất quá trừ cả nhà Lâm Quốc An, những người khác đều có chút nuốt không trôi.
Bọn họ chưa có nghĩ thông suốt, Vãn Sinh như thế nào liền có khả năng này.
Cho dù tổ tiên hiển linh, cũng không nên rơi vào tam phòng. Hai vợ chồng nhà đó quả thực làm mất mặt thể diện tổ tiên.
Buổi tối mọi người đều trở lại trong phòng, mỗi người đều có tâm sự riêng.
Hai vợ chồng Lâm Quốc Đống đều là người cần mẫn, từ trước tới nay đặc biệt khinh thường hai vợ chồng lão tam. Hiện tại con trai lão tam đi học, trong nhà lại phải bỏ tiền. Hơn nữa đứa nhỏ này không làm việc , công điểm sẽ bị ít đi. Thật ra hắn có thể hỗ trợ một chút, nhưng tóm lại sự việc lần này khiến cho gánh nặng trong nhà tăng thêm. Không phải là con mình, trong lòng có chút không thoải mái.
Lý Xuân Hà nhìn đứa con nhà mình, trong lòng liền cảm thấy nghẹn khuất. “Nếu không chúng ta cũng cho Thu Sinh đi học?”
Lâm Quốc Đống nói, “Nó đã mười ba tuổi ruồi, qua mấy năm đều có thể cưới vợ, sao có thể đi học?”
“……”
Lâm Quốc Đống nói, “Cẩn thận nghĩ lại, đứa nhỏ Vãn Sinh này có chút giống lão tam, về sau có thể không có tiền đồ gì. Hiện tại biết đọc sách, liền để hắn đi học, chờ sau này học xong, nói không chừng giống như lão tứ, kiếm được công việc nhẹ nhàng, sẽ không liên luỵ người trong nhà.”
Người thành thật ý tưởng rất đơn giản, tưởng tượng như vậy, Lý Xuân Cúc trong lòng nhiều ít cũng dễ chịu.
Mặt khác, Lâm Quốc Cường cùng Trương Thu Yến đều nhìn hai thằng con nhà mình. Tuổi của tụi nó không lớn, nếu như muốn đi học thì vẫn chưa muộn.
Trương Thu Yến nói, “Chúng ta có cần cho tụi nhỏ đi học. Không thể để lão tam chiếm tiện nghi trong nhà được.”
Lâm Quốc Cường lắc đầu, “Ba mẹ có khả năng không đồng ý, vừa nãy đã đồng ý cho Vãn Sinh đi học, hiện tại tới phiên chúng ta khẳng định không được. Hơn nữa Đông Sinh và Hạ Sinh cũng không thông minh như Vãn Sinh.”
“Thì làm sao, đều là con cháu nhà họ Lâm, cũng không đến mức kém quá nhiều.”
Lâm Quốc Cường nói, “Nếu không…… em đi hỏi một chút, bọn họ dạy con như thế nào.” Nghĩ đến muốn đi thỉnh giáo hai vợ chồng lão tam, trong lòng không hiểu sao cảm thấy có chút mất mặt.
Trương Thu Yến cảm thấy không cam lòng, “Để em tìm cơ hội hỏi một chút vợ lão tam.”
Tam phòng bên này, cả nhà Lâm Vãn đều rất vui.
Lâm Vãn là vì có thể đi học mà cao hứng, Lưu Thắng Nam cao hứng là vì chính mình lại có thể nghỉ ngơi thêm vài ngày, còn Lâm Quốc An thì nghĩ đến về sau mỗi ngày đón đưa con đi học, cuộc sống sinh hoạt vô cùng chờ mong.
Một nhà ba người lăn qua lộn lại ngủ không được. Vẫn là Lâm Quốc An thúc giục nói, “Ngủ ngủ, ngày mai còn phải làm việc.”
Lâm Vãn lúc này mới nhớ ra, ba hắn vẫn luôn ồn ào muốn đổi sang một công việc nhẹ nhàng, hôm nay sao không cùng ông bà nói.
Chẳng lẽ thất vọng rồi? Không thể nào…… Ba hắn không phải là người như vậy.
Lưu Thắng Nam cười híp đôi mắt.
Đại sự đã định, mọi người tiếp tục ăn cơm. Bất quá trừ cả nhà Lâm Quốc An, những người khác đều có chút nuốt không trôi.
Bọn họ chưa có nghĩ thông suốt, Vãn Sinh như thế nào liền có khả năng này.
Cho dù tổ tiên hiển linh, cũng không nên rơi vào tam phòng. Hai vợ chồng nhà đó quả thực làm mất mặt thể diện tổ tiên.
Buổi tối mọi người đều trở lại trong phòng, mỗi người đều có tâm sự riêng.
Hai vợ chồng Lâm Quốc Đống đều là người cần mẫn, từ trước tới nay đặc biệt khinh thường hai vợ chồng lão tam. Hiện tại con trai lão tam đi học, trong nhà lại phải bỏ tiền. Hơn nữa đứa nhỏ này không làm việc , công điểm sẽ bị ít đi. Thật ra hắn có thể hỗ trợ một chút, nhưng tóm lại sự việc lần này khiến cho gánh nặng trong nhà tăng thêm. Không phải là con mình, trong lòng có chút không thoải mái.
Lý Xuân Hà nhìn đứa con nhà mình, trong lòng liền cảm thấy nghẹn khuất. “Nếu không chúng ta cũng cho Thu Sinh đi học?”
Lâm Quốc Đống nói, “Nó đã mười ba tuổi ruồi, qua mấy năm đều có thể cưới vợ, sao có thể đi học?”
“……”
Lâm Quốc Đống nói, “Cẩn thận nghĩ lại, đứa nhỏ Vãn Sinh này có chút giống lão tam, về sau có thể không có tiền đồ gì. Hiện tại biết đọc sách, liền để hắn đi học, chờ sau này học xong, nói không chừng giống như lão tứ, kiếm được công việc nhẹ nhàng, sẽ không liên luỵ người trong nhà.”
Người thành thật ý tưởng rất đơn giản, tưởng tượng như vậy, Lý Xuân Cúc trong lòng nhiều ít cũng dễ chịu.
Mặt khác, Lâm Quốc Cường cùng Trương Thu Yến đều nhìn hai thằng con nhà mình. Tuổi của tụi nó không lớn, nếu như muốn đi học thì vẫn chưa muộn.
Trương Thu Yến nói, “Chúng ta có cần cho tụi nhỏ đi học. Không thể để lão tam chiếm tiện nghi trong nhà được.”
Lâm Quốc Cường lắc đầu, “Ba mẹ có khả năng không đồng ý, vừa nãy đã đồng ý cho Vãn Sinh đi học, hiện tại tới phiên chúng ta khẳng định không được. Hơn nữa Đông Sinh và Hạ Sinh cũng không thông minh như Vãn Sinh.”
“Thì làm sao, đều là con cháu nhà họ Lâm, cũng không đến mức kém quá nhiều.”
Lâm Quốc Cường nói, “Nếu không…… em đi hỏi một chút, bọn họ dạy con như thế nào.” Nghĩ đến muốn đi thỉnh giáo hai vợ chồng lão tam, trong lòng không hiểu sao cảm thấy có chút mất mặt.
Trương Thu Yến cảm thấy không cam lòng, “Để em tìm cơ hội hỏi một chút vợ lão tam.”
Tam phòng bên này, cả nhà Lâm Vãn đều rất vui.
Lâm Vãn là vì có thể đi học mà cao hứng, Lưu Thắng Nam cao hứng là vì chính mình lại có thể nghỉ ngơi thêm vài ngày, còn Lâm Quốc An thì nghĩ đến về sau mỗi ngày đón đưa con đi học, cuộc sống sinh hoạt vô cùng chờ mong.
Một nhà ba người lăn qua lộn lại ngủ không được. Vẫn là Lâm Quốc An thúc giục nói, “Ngủ ngủ, ngày mai còn phải làm việc.”
Lâm Vãn lúc này mới nhớ ra, ba hắn vẫn luôn ồn ào muốn đổi sang một công việc nhẹ nhàng, hôm nay sao không cùng ông bà nói.
Chẳng lẽ thất vọng rồi? Không thể nào…… Ba hắn không phải là người như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.