[Thập Niên 70] Trốn Hôn Sĩ Quan, Quân Tẩu Mang Thai Ba
Chương 33: Sống Không Cần Mặt Mũi Thiên Hạ Vô Địch 1
Đôi Kim Tích Ngọc
20/04/2024
Sau khi phản ứng lại, cô mỉm cười gật đầu: "Được, em đi đi, khi em quay lại chắc chắn sẽ có chỗ ngồi."
Ăn một bữa trên tàu ít nhất cũng phải ba bốn hào, nếu ăn ngon hơn thì sẽ càng đắt hơn, Vu Lộ Lộ chua chát nói: "Gia đình nào vậy, lại đi ăn ở toa ăn, đúng là coi mình là tiểu thư tư bản."
Khương Nghiên dừng động tác, quay sang nhìn Vu Lộ Lộ, lần này cô không nể nang gì nữa.
"Cô bị làm sao vậy? Tôi đi ăn cơm thì liên quan gì đến cô, nhà nước có thể mở toa ăn trên tàu, thì chứng tỏ là người dân chúng ta có tư cách ăn."
"Sao đến miệng cô lại thành chủ nghĩa tư bản rồi, theo cô nói như vậy, thì những người đi ăn ở toa ăn đều là chủ nghĩa tư bản, vậy thì cô bảo cảnh sát đường sắt đến bắt tôi đi?"
Khương Nghiên vừa dứt lời, cả toa tàu đều yên tĩnh lại, mọi người đều nhìn sang, xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Vu Lộ Lộ bị chặn họng, Triệu Xuân Hoa và Trịnh Tuệ cảm thấy rất mất mặt, lặng lẽ tránh xa Vu Lộ Lộ một chút, trong lòng đều cảm thấy Vu Lộ Lộ có vấn đề.
Biết rõ Khương Nghiên không dễ chọc, đã chịu thiệt mấy lần rồi, sao vẫn không biết rút kinh nghiệm, cứ phải dây dưa.
Vu Lộ Lộ cũng đỏ mặt, không ngờ Khương Nghiên lại nói to như vậy, cô ta không sợ mất mặt sao?
Này!
Khương Nghiên thực sự không sợ mất mặt, cô chính là người đã chiến đấu với những tên lưu manh, kẻ háo sắc, ba mẹ và ông bà của những đứa trẻ hư hỏng, da mặt cô đã dày hơn tường thành từ lâu rồi.
Câu nói cổ ngữ nói rất hay, cây không có vỏ chắc chắn sẽ chết, người không biết xấu hổ thì vô địch thiên hạ.
Nếu cần thiết, cô thực sự có thể không biết xấu hổ, phóng khoáng như vậy đấy.
Mắng xong, Khương Nghiên rời khỏi chỗ ngồi đi về phía toa ăn, dọc đường ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào cô.
Một số người thì thầm bàn tán.
"Cô gái này tính tình thật nóng nảy, như vậy thì còn gả được chồng không?"
"Chậc chậc chậc, tính tình cứng đầu như vậy, sau này nhà chồng chắc chắn sẽ phải chịu đựng, tính tình này của cô ta sẽ không đánh đàn ông chứ?"
"Quá đáng sợ, tôi không muốn có một người vợ như vậy."
"Nghĩ gì mà hay vậy, người như cậu thì người ta cũng không thèm nhìn đâu, sáng nay tôi nghe thấy rồi, chồng cô ta là sĩ quan."
"Cô gái này tuy tính tình hơi nóng nảy, nhưng tướng mạo lại rất đẹp, không trách được lại có thể gả tốt như vậy."
...
Rất nhanh, toa tàu lại trở nên náo nhiệt, mấy bà cô gần đó nhìn Vu Lộ Lộ và những người khác, cũng không nói thêm gì.
Nhưng chính ánh nhìn này đã khiến mấy cô gái da mặt mỏng như ngồi trên đống lửa.
Vu Lộ Lộ dứt khoát giả chết, dựa vào toa tàu ngủ, ai nói chuyện cũng không lên tiếng.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ăn một bữa trên tàu ít nhất cũng phải ba bốn hào, nếu ăn ngon hơn thì sẽ càng đắt hơn, Vu Lộ Lộ chua chát nói: "Gia đình nào vậy, lại đi ăn ở toa ăn, đúng là coi mình là tiểu thư tư bản."
Khương Nghiên dừng động tác, quay sang nhìn Vu Lộ Lộ, lần này cô không nể nang gì nữa.
"Cô bị làm sao vậy? Tôi đi ăn cơm thì liên quan gì đến cô, nhà nước có thể mở toa ăn trên tàu, thì chứng tỏ là người dân chúng ta có tư cách ăn."
"Sao đến miệng cô lại thành chủ nghĩa tư bản rồi, theo cô nói như vậy, thì những người đi ăn ở toa ăn đều là chủ nghĩa tư bản, vậy thì cô bảo cảnh sát đường sắt đến bắt tôi đi?"
Khương Nghiên vừa dứt lời, cả toa tàu đều yên tĩnh lại, mọi người đều nhìn sang, xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Vu Lộ Lộ bị chặn họng, Triệu Xuân Hoa và Trịnh Tuệ cảm thấy rất mất mặt, lặng lẽ tránh xa Vu Lộ Lộ một chút, trong lòng đều cảm thấy Vu Lộ Lộ có vấn đề.
Biết rõ Khương Nghiên không dễ chọc, đã chịu thiệt mấy lần rồi, sao vẫn không biết rút kinh nghiệm, cứ phải dây dưa.
Vu Lộ Lộ cũng đỏ mặt, không ngờ Khương Nghiên lại nói to như vậy, cô ta không sợ mất mặt sao?
Này!
Khương Nghiên thực sự không sợ mất mặt, cô chính là người đã chiến đấu với những tên lưu manh, kẻ háo sắc, ba mẹ và ông bà của những đứa trẻ hư hỏng, da mặt cô đã dày hơn tường thành từ lâu rồi.
Câu nói cổ ngữ nói rất hay, cây không có vỏ chắc chắn sẽ chết, người không biết xấu hổ thì vô địch thiên hạ.
Nếu cần thiết, cô thực sự có thể không biết xấu hổ, phóng khoáng như vậy đấy.
Mắng xong, Khương Nghiên rời khỏi chỗ ngồi đi về phía toa ăn, dọc đường ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào cô.
Một số người thì thầm bàn tán.
"Cô gái này tính tình thật nóng nảy, như vậy thì còn gả được chồng không?"
"Chậc chậc chậc, tính tình cứng đầu như vậy, sau này nhà chồng chắc chắn sẽ phải chịu đựng, tính tình này của cô ta sẽ không đánh đàn ông chứ?"
"Quá đáng sợ, tôi không muốn có một người vợ như vậy."
"Nghĩ gì mà hay vậy, người như cậu thì người ta cũng không thèm nhìn đâu, sáng nay tôi nghe thấy rồi, chồng cô ta là sĩ quan."
"Cô gái này tuy tính tình hơi nóng nảy, nhưng tướng mạo lại rất đẹp, không trách được lại có thể gả tốt như vậy."
...
Rất nhanh, toa tàu lại trở nên náo nhiệt, mấy bà cô gần đó nhìn Vu Lộ Lộ và những người khác, cũng không nói thêm gì.
Nhưng chính ánh nhìn này đã khiến mấy cô gái da mặt mỏng như ngồi trên đống lửa.
Vu Lộ Lộ dứt khoát giả chết, dựa vào toa tàu ngủ, ai nói chuyện cũng không lên tiếng.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.