[Thập Niên 70] Trọng Sinh Gả Cho Đại Lão, Kiều Nữ Liên Tục Sinh Con
Chương 1: Xuyên Không Ư? Không Cần Thiết Đâu! 1
Mễ Đoàn Khai Hoa
20/12/2024
"Bà ơi, Tứ Nha sốt hai ngày rồi, cứ mê man nói nhảm, xem chừng không ổn rồi, hay là đưa đến trạm xá xem sao?"
"Xem cái gì? Đến trạm xá không tốn tiền à? Một con bé lỗ vốn, đáng gì phải tốn tiền? Qua khỏi thì là mệnh nó lớn, không qua khỏi thì là nó mệnh bạc!"
"Bà ơi, nhưng Tứ Nha..."
"Nhưng cái gì? Từ bao giờ trong nhà này tới lượt chúng mày lên tiếng? Còn không mau cút đi làm việc! Nếu đến muộn bị trừ công điểm, xem bà có lột da chúng mày không..."
...
Cái lạnh, cùng với cơn đau nhức từ tận xương tủy khiến người ta run rẩy không ngừng.
Hứa Ninh Ngôn mê man bất tỉnh, chỉ cảm thấy người nóng như lửa đốt, cổ họng khô khốc như sắp bốc cháy.
Nghe thấy những lời nói bên ngoài, đầu óc Hứa Ninh Ngôn bỗng chốc tỉnh táo, một cơn đau dữ dội ập đến, trước mắt tối sầm rồi ngất đi.
Đến khi từ từ tỉnh lại, cô mới buộc phải chấp nhận một sự thật.
Cô, Hứa Ninh Ngôn, đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết sủng ngọt thời đại mà trước đây cô từng đọc lướt qua.
Chỉ tiếc, thân phận của cô không phải là nữ chính được cưng chiều trong truyện, mà là nữ phụ pháo hôi Hứa Tứ Nha.
Nữ chính được cưng chiều là em gái ruột của Hứa Tứ Nha, Hứa Trân Châu.
Hứa Trân Châu là con gái út của nhà họ Hứa ở đại đội Đoàn Kết, nông thôn miền Trung tỉnh Kinh. Giống như tên gọi của mình, cô là bảo bối của nhà họ Hứa, được nuông chiều từ bé đến lớn, chưa từng phải chịu khổ.
Đến năm mười tám, mười chín tuổi, sau khi vô tình cứu một người đàn ông tên là Lục Khải, cuộc sống của cô càng như được trải hoa hồng.
Lục Khải chính là nam chính trong truyện, là kỹ thuật viên có tiếng tăm ở nhà máy cơ khí thành phố, vốn là người lãnh đạm, nhưng lại phải lòng Hứa Trân Châu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Sau khi vết thương lành, không lâu sau anh đã chủ động đến nhà cầu hôn Hứa Trân Châu.
Gia thế Lục Khải không tầm thường, nhưng cha mẹ anh lại rất hiểu chuyện, không hề coi thường Hứa Trân Châu vì cô là người nhà quê, ngược lại còn rất yêu thương cô vì ơn cứu mạng.
Sau khi hai người kết hôn, cả nhà họ Lục đều nâng niu Hứa Trân Châu như bảo bối, đối với nhà họ Hứa cũng rất quan tâm chăm sóc.
Sau này, Lục Khải nắm bắt cơ hội xuống biển kinh doanh, trở thành người giàu nhất tỉnh thành, nhà họ Hứa cũng theo đó mà sống những ngày tháng sung túc.
Không chỉ vậy, Hứa Trân Châu cả đời không sinh con, nhưng Lục Khải vẫn yêu cô tha thiết, tình nguyện không có con nối dõi mà sống đến bạc đầu với cô.
Một tình yêu thật cảm động trời xanh!
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Xem cái gì? Đến trạm xá không tốn tiền à? Một con bé lỗ vốn, đáng gì phải tốn tiền? Qua khỏi thì là mệnh nó lớn, không qua khỏi thì là nó mệnh bạc!"
"Bà ơi, nhưng Tứ Nha..."
"Nhưng cái gì? Từ bao giờ trong nhà này tới lượt chúng mày lên tiếng? Còn không mau cút đi làm việc! Nếu đến muộn bị trừ công điểm, xem bà có lột da chúng mày không..."
...
Cái lạnh, cùng với cơn đau nhức từ tận xương tủy khiến người ta run rẩy không ngừng.
Hứa Ninh Ngôn mê man bất tỉnh, chỉ cảm thấy người nóng như lửa đốt, cổ họng khô khốc như sắp bốc cháy.
Nghe thấy những lời nói bên ngoài, đầu óc Hứa Ninh Ngôn bỗng chốc tỉnh táo, một cơn đau dữ dội ập đến, trước mắt tối sầm rồi ngất đi.
Đến khi từ từ tỉnh lại, cô mới buộc phải chấp nhận một sự thật.
Cô, Hứa Ninh Ngôn, đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết sủng ngọt thời đại mà trước đây cô từng đọc lướt qua.
Chỉ tiếc, thân phận của cô không phải là nữ chính được cưng chiều trong truyện, mà là nữ phụ pháo hôi Hứa Tứ Nha.
Nữ chính được cưng chiều là em gái ruột của Hứa Tứ Nha, Hứa Trân Châu.
Hứa Trân Châu là con gái út của nhà họ Hứa ở đại đội Đoàn Kết, nông thôn miền Trung tỉnh Kinh. Giống như tên gọi của mình, cô là bảo bối của nhà họ Hứa, được nuông chiều từ bé đến lớn, chưa từng phải chịu khổ.
Đến năm mười tám, mười chín tuổi, sau khi vô tình cứu một người đàn ông tên là Lục Khải, cuộc sống của cô càng như được trải hoa hồng.
Lục Khải chính là nam chính trong truyện, là kỹ thuật viên có tiếng tăm ở nhà máy cơ khí thành phố, vốn là người lãnh đạm, nhưng lại phải lòng Hứa Trân Châu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Sau khi vết thương lành, không lâu sau anh đã chủ động đến nhà cầu hôn Hứa Trân Châu.
Gia thế Lục Khải không tầm thường, nhưng cha mẹ anh lại rất hiểu chuyện, không hề coi thường Hứa Trân Châu vì cô là người nhà quê, ngược lại còn rất yêu thương cô vì ơn cứu mạng.
Sau khi hai người kết hôn, cả nhà họ Lục đều nâng niu Hứa Trân Châu như bảo bối, đối với nhà họ Hứa cũng rất quan tâm chăm sóc.
Sau này, Lục Khải nắm bắt cơ hội xuống biển kinh doanh, trở thành người giàu nhất tỉnh thành, nhà họ Hứa cũng theo đó mà sống những ngày tháng sung túc.
Không chỉ vậy, Hứa Trân Châu cả đời không sinh con, nhưng Lục Khải vẫn yêu cô tha thiết, tình nguyện không có con nối dõi mà sống đến bạc đầu với cô.
Một tình yêu thật cảm động trời xanh!
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.