[Thập Niên 70] Vợ Béo Lão Đại Là Thanh Niên Trí Thức Cấm Dục
Chương 37: Mỳ Rau Rừng (2)
Mãn Thấm
30/01/2024
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tuy nhiên Tả Cánh Thành đang đứng sau lại trầm giọng nói: “Những gì cô ấy nói đều là sự thật, tay nghề nấu ăn của cô ấy quả thực rất tốt, đội trưởng Vương cố ý mời cô ấy đến làm việc trong căng tin vì muốn lấy lòng các lãnh đạo ở huyện. "
Lời này vừa nói ra, không chỉ mẹ Tô, mà cả ba Tô và Tô Tầm Sinh đang làm việc trong sân cũng không nhịn được ngước mắt lên, vẻ mặt khó tin nhìn anh.
Thanh niên tri thức Tả này có khuôn mặt tuấn tú, vẻ mặt nghiêm túc, thoạt nhìn có vẻ là một người đáng tin cậy, chắc hẳn là sẽ không nên bịa chuyện đâu.
"Phản ứng của mọi người là như thế nào đấy? Con biết nấu ăn thì là chuyện rất giật mình à? Con cũng có chút năng khiếu trong người, bất kể là món gì thì chỉ cần nhìn một lần con đã có thể tự làm được. Lượng dầu và muối cũng được kiểm soát vừa phải, hôm nay con còn lên núi hái mấy loại rau rừng tươi ngon, thấy mọi người không tin như này, thì để con thể hiện tài năng cho mọi người xem”.
Nói xong, Tô Tầm Vị mang số rau rừng còn lại vào bếp.
Đồ ăn trong căng tin đều được phân theo khẩu phần, đối với một người đàn ông cao lớn như Tả Cánh Thành, chỉ ăn hai cái bánh rán và một bát súp bột ngô, chắc hẳn là chưa no nên Tô Tầm Vị đã nấu một phần cho anh thay cho phần của mình.
Bởi vì ba Tô và Tô Tầm Sinh đều là những người chăm chỉ, chịu khó và lương thiện nên nhà họ Tô mặc dù không được coi là giàu có nhưng hoàn cảnh gia đình vẫn được tính là khá giả.
Nếu nguyên chủ không bị tên khốn Lục Vân Hiên mê muội đầu óc như vậy, đi trợ cấp cho nhà họ Lục thì cuộc sống của nhà họ Tô còn có thể tốt hơn nữa.
Loại rau rừng tươi ngon này không chỉ để làm bánh rán mà còn dùng làm món trứng rán hoặc salad nguội.
Nhưng Tô Tầm Vi lại không làm hai món đó, tối nay cô định làm một món gì đó đặc biệt để thể hiện với người trong nhà, cũng có thể củng cố tâm lý, giúp cho sau này họ sẽ khỏi ngạc nhiên khi thấy cô nấu món ngon.
Tô Tầm Vị tìm một ít bột mì trắng, sau đó cho rau rừng vào cối giã nhuyễn cùng với gừng, tỏi, tiêu, sau đó lấy nước rau rừng ra.
Tiếp đó, Tô Tầm Vị thêm nước rau rừng vào bột, khuấy đều rồi bắt đầu nhào bột.
Sau khi nhào bột xong, kéo bột thành sợi mì dài và mỏng rồi chần qua nước sôi.
Sau khi luộc mì xong, Tô Tầm Vị lại hâm nóng nước canh gà còn sót lại từ buổi trưa hôm nay, chần thêm một ít rau rừng cho vào tô mì, chan nước canh gà lên trên mì, rắc chút hành lá cắt nhỏ, một bát mỳ canh gà rau rừng nóng hổi đã hoàn thành.
“Đến đây nào, con đã nấu mỳ canh gà rau rừng, mọi người lại đây ăn thử đi.” Tô Tầm Vị bưng mì từ bếp ra bàn, lớn tiếng mời gọi.
Tuy nhiên Tả Cánh Thành đang đứng sau lại trầm giọng nói: “Những gì cô ấy nói đều là sự thật, tay nghề nấu ăn của cô ấy quả thực rất tốt, đội trưởng Vương cố ý mời cô ấy đến làm việc trong căng tin vì muốn lấy lòng các lãnh đạo ở huyện. "
Lời này vừa nói ra, không chỉ mẹ Tô, mà cả ba Tô và Tô Tầm Sinh đang làm việc trong sân cũng không nhịn được ngước mắt lên, vẻ mặt khó tin nhìn anh.
Thanh niên tri thức Tả này có khuôn mặt tuấn tú, vẻ mặt nghiêm túc, thoạt nhìn có vẻ là một người đáng tin cậy, chắc hẳn là sẽ không nên bịa chuyện đâu.
"Phản ứng của mọi người là như thế nào đấy? Con biết nấu ăn thì là chuyện rất giật mình à? Con cũng có chút năng khiếu trong người, bất kể là món gì thì chỉ cần nhìn một lần con đã có thể tự làm được. Lượng dầu và muối cũng được kiểm soát vừa phải, hôm nay con còn lên núi hái mấy loại rau rừng tươi ngon, thấy mọi người không tin như này, thì để con thể hiện tài năng cho mọi người xem”.
Nói xong, Tô Tầm Vị mang số rau rừng còn lại vào bếp.
Đồ ăn trong căng tin đều được phân theo khẩu phần, đối với một người đàn ông cao lớn như Tả Cánh Thành, chỉ ăn hai cái bánh rán và một bát súp bột ngô, chắc hẳn là chưa no nên Tô Tầm Vị đã nấu một phần cho anh thay cho phần của mình.
Bởi vì ba Tô và Tô Tầm Sinh đều là những người chăm chỉ, chịu khó và lương thiện nên nhà họ Tô mặc dù không được coi là giàu có nhưng hoàn cảnh gia đình vẫn được tính là khá giả.
Nếu nguyên chủ không bị tên khốn Lục Vân Hiên mê muội đầu óc như vậy, đi trợ cấp cho nhà họ Lục thì cuộc sống của nhà họ Tô còn có thể tốt hơn nữa.
Loại rau rừng tươi ngon này không chỉ để làm bánh rán mà còn dùng làm món trứng rán hoặc salad nguội.
Nhưng Tô Tầm Vi lại không làm hai món đó, tối nay cô định làm một món gì đó đặc biệt để thể hiện với người trong nhà, cũng có thể củng cố tâm lý, giúp cho sau này họ sẽ khỏi ngạc nhiên khi thấy cô nấu món ngon.
Tô Tầm Vị tìm một ít bột mì trắng, sau đó cho rau rừng vào cối giã nhuyễn cùng với gừng, tỏi, tiêu, sau đó lấy nước rau rừng ra.
Tiếp đó, Tô Tầm Vị thêm nước rau rừng vào bột, khuấy đều rồi bắt đầu nhào bột.
Sau khi nhào bột xong, kéo bột thành sợi mì dài và mỏng rồi chần qua nước sôi.
Sau khi luộc mì xong, Tô Tầm Vị lại hâm nóng nước canh gà còn sót lại từ buổi trưa hôm nay, chần thêm một ít rau rừng cho vào tô mì, chan nước canh gà lên trên mì, rắc chút hành lá cắt nhỏ, một bát mỳ canh gà rau rừng nóng hổi đã hoàn thành.
“Đến đây nào, con đã nấu mỳ canh gà rau rừng, mọi người lại đây ăn thử đi.” Tô Tầm Vị bưng mì từ bếp ra bàn, lớn tiếng mời gọi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.