Thập Niên 70: Vợ Cả Hoa Đào Tinh Xinh Đẹp Thức Tỉnh

Chương 22: Đau Lòng Cô Vợ Nhỏ.

Phong Hỏa Gia Nhân

23/12/2022

Tống Văn Cảnh vừa mới hoàn thành nhiệm vụ trở về, vết thương trên người còn chưa kịp xử lý, đã nhận được điện thoại của em trai.

Lúc đầu, anh còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì.

Thật đúng là xảy ra chuyện.

Em trai anh buồn bực nói: "Anh trai, chị dâu mặc quần áo vải lao động mấy ngày, toàn thân dị ứng rồi... Chậc, chị dâu thật sự quá yêu kiều, anh cưới vợ, không đón đến quân khu tự mình chiếu cố, để ở nhà giày vò em.”

Tống Văn Lâm rất bội phục anh trai ruột của mình, nói chuyện cực kỳ tự nhiên tùy ý.

Cậu ta cũng thật sự phục chị dâu vừa xinh đẹp vừa kiều diễm của mình, có thể bởi vì mặc vải lao động mà bị mài mòn da thịt?

Tại sao cậu ta lại gọi cuộc điện thoại này vậy?

Cậu ta cũng có suy nghĩ như mẹ mình, để anh trai đón chị dâu đến quân khu tùy quân, tóm lại có thể làm cho chị dâu ít chịu tội một chút.

Mặt khác, đáy lòng Tống Văn Lâm cực kỳ buồn bực, cậu ta một là cảm thấy anh trai thần tiên của mình cưới phải một chị dâu quá giày vò người khác.

Một mặt lại cảm thấy, chị dâu mới yếu đuối thành như vậy, phải là loại đàn ông nào mới có thể che chở đây?

Nghe em trai nói, Tống Văn Cảnh cái khác không nghe, chỉ chọn lọc nắm bắt được tin tức mấu chốt… cô vợ nhỏ mới cưới trong nhà anh thân thể không thoải mái?

Tống Văn Cảnh trên mặt tuy không có biểu tình nhưng thân thể lại rất thành thật, bên mũi tựa như có thể ngửi được mùi thơm trên người cô vợ nhỏ, da thịt trắng nõn như ngọc, mềm nhũn như trứng gà vừa mới lột vỏ, chỉ cảm giác đầu ngón tay đều là da thịt mềm mại của cô ấy.

Còn nghe giọng nói buồn bực như có như không của em trai truyền đến, thật lâu sau, Tống Văn Cảnh khàn giọng, hỏi: "Sao lại dị ứng? Có nghiêm trọng không?”

Tống Văn Lâm nào biết tư tưởng của anh trai đã bay lên người chị dâu mới, cậu ta thật sự cảm thấy cưới vợ quá phiền phức.

Nên chọn lựa chọn nói ra tình huống của chị dâu mới mấy ngày nay.

Tống Văn Lâm cũng lộ ra sợ hãi thán phục: "Anh trai, từ trước tới nay em chưa từng thấy qua người chị dâu nào yếu đuối như vậy, gần đây trong thôn bị lũ lụt, ông nội tổ chức cho xã viên đào kênh mương, chị dâu làm việc ghi công điểm.”



“Cũng không biết chị dâu bị gì nữa, ghi công điểm mấy ngày, đi theo ăn mấy ngày lương thực thô, trở về lại bị đau bụng mấy ngày..."

"Anh, anh có nghe không?"

Bên kia như có như không truyền đến giọng nói khàn khàn: "Ừ.”

Tống Văn Lâm chỉ cảm thấy tam quan cũng bị thay đổi rồi: "Về sau, chị dâu bắt đầu làm việc, mặc đồng phục công nhân màu xanh lam mấy ngày, ai biết......?"

"Thế nào?"

Tống Văn Lâm muốn khóc: "Anh à, toàn bộ cổ chị dâu đều bị mài ra một mảng đỏ như máu, trên người cũng đỏ lên, nhưng chị ấy vẫn nhẫn nhịn, sau đó chị dâu phát sốt, cuối cùng đưa đến trạm y tế mới biết toàn thân chị ấy bị dị ứng."

Cả nhà đều sợ đến cháng váng.

Còn tưởng rằng chị ấy bị bệnh nặng gì đó.

Về sau mới biết được, thân thể chị ấy yếu ớt đến mức ăn một chút lương thực thô cũng bị tiêu chảy,......, mặc một chút quần áo vải thô, là có thể mài mòn da thịt.

Phải nuông chiều thế nào, mới có thể nuôi ra chị dâu yếu ớt như vậy?

Trên làn da trắng bị mài đến đỏ ửng, những hạt phát ban đỏ mọc lên...

Tống Văn Cảnh trầm ngâm.

"Anh?"

Bên kia Tống Văn Lâm cho rằng anh trai của mình sợ là không tiếp nhận được chị dâu như vậy, cậu ta có chút áy náy, có phải mình nên bớt nói đi một câu không?

Phụ nữ đẹp rất đáng giá, nhưng nếu vẻ đẹp này mang lại đủ các loại rắc rối?



Bây giờ là thời đại nào, đặc biệt là ở nông thôn, ai mà không làm việc trên ruộng?

Vậy còn có thể chú ý đến việc mặc quần áo gì, ăn cái gì sao, có mặc có ăn đã rất tốt rồi.

Còn phải, ăn mặc đều phải chú ý?

Cậu ta đã sẵn sàng để nghe giọng nói ghét bỏ của anh trai, ai biết đầu dây bên kia im lặng một lúc lâu, cuối cùng mới nghe thấy giọng nói trầm thấp bên kia: "Hiện tại đã khá hơn chưa?”

Tống Văn Lâm sửng sốt, cảm thấy giọng nói của anh trai mình có chút kỳ quái, nhưng cậu ta không nghĩ nhiều, chỉ nói: "Đã kê đơn thuốc, hiện tại không sốt nữa.”

Tống Văn Cảnh nắm chặt ống nghe hơi lỏng lẻo, lại hỏi một câu: "Có thể tìm chút vải tốt cho chị dâu em mặc trước,..... còn nữa, ăn, lát nữa anh sẽ gửi thêm phiếu vé lương thực tinh, và tiền về."

Đầu kia truyền đến một tiếng thán phục thật dài: "Ah..."

Tống Văn Lâm cho rằng mình bị điếc, nghe lộn rồi: "Anh nói thật?"

Cậu ta còn cho rằng, anh trai mình sẽ không thể chấp nhận được, sao ngược lại vừa mới đó đã tiếp nhận rồi, còn chuẩn bị cho chị dâu phiếu lương thực tinh, và vải mềm đây?

Tống Văn Lâm tò mò muốn chết.

Anh trai cậu ta thực sự bị sắc đẹp mê hoặc sao? Một chút cũng không để ý chị dâu tuy xinh đẹp nhưng lại khó nuôi này sao?

Đầu dây bên kia lại vang lên tiếng trả lời khàn khàn: "Ừ.”

Trong lòng Tống Văn Lâm vừa hiếu kỳ cùng thán phục, buồn bực nói: "Anh trai à, anh và mẹ đều kỳ quái.”

Tống Văn Lâm-chỉ cảm thấy mình được nhặt về: "Anh, sau khi chị dâu ăn lương thực thô bị tiêu chảy, mẹ đã vụng trộm lấy sữa mạch nha, gạo tinh và bột mì tinh làm cho chị ấy ăn."

“Về phần em..." Tống Văn Lâm mơ hồ cảm thấy có chút đau mặt, cũng đau răng, cậu ta nói: "Em, em cũng đi bắt thú hoang, thêm vị cho chị dâu, về sau chị dâu cũng không tiêu chảy nữa."

Đúng vậy, chị dâu yếu ớt phiền toái như vậy, vì cái gì mà cả mẹ và mình đều vụng trộm đưa đồ ăn ngon cho chị ấy vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Vợ Cả Hoa Đào Tinh Xinh Đẹp Thức Tỉnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook