Thập Niên 70: Vợ Cũ Pháo Hôi Của Nhà Giàu Số 1
Chương 3: Cô Là Pháo Hôi 3
Vân Tiêm Nguyệt
15/11/2022
Triệu Gia Lệ xuyên không vào người cô ấy, trong lòng cảm thấy có chút phức tạp.
Con gái thập niên 70 lấy chồng thật sự quá sớm, mới tròn 18 tuổi đã đi đăng ký kết hôn rồi, nếu là ở thế kỷ 21, vẫn còn chưa tới tuổi kết hôn, còn đang phải ở trường học tập tri thức đấy!
Nghĩ đến chuyện này, cô lại không khỏi đau lòng.
Để thi đỗ đại học ngoại ngữ, mỗi ngày cô đều thức khuya dậy sớm học hành, còn chưa được ăn cơm ở căng tin mấy bữa, đã bị một tên biến thái đâm chết, cũng may ông trời thương tình để cô xuyên không đến đây.
Tuy rằng thập niên 70 vật tư thiếu thốn, mức độ sống của người dân thấp, cơ thể này còn mắc bệnh tim, nhưng có thể sống dù sao cũng tốt hơn là chết.
Chỉ cần cắn răng sống qua thời kỳ này, trình độ y tế được nâng cao là cô có thể phẫu thuật.
Nếu như qua thời gian dài như vậy vẫn không được thì ra nước ngoài phẫu thuật, dù sao cô cũng không dễ dàng chết đi.
"Mẹ ơi, anh rể họ đến rồi." Trịnh Văn Kiệt mắt tinh nhìn thấy người tới thì chạy ra.
Từ Thiên Thành lấy một cái bánh bao lớn từ trong túi giấy dầu ra đưa cho cậu bé.
Hai mắt Trịnh Văn Kiệt sáng lên, vội vàng đưa tay nhận lấy bánh bao, cắn một cái, nhồm nhoàm nói:
"Cảm ơn anh rể."
Vương Mỹ Lan vừa rồi còn đang nói xấu con rể của chị cả, lúc này ăn bánh bao của người ta cũng có chút xấu hổ.
"Lệ Lệ tỉnh rồi à." Từ Thiên Thành mỉm cười, bước nhanh đến trước giường bệnh: "Mẹ và dì cùng con trông nom cả đêm, vất vả rồi, mọi người ăn bánh bao lót dạ đi!"
"Mẹ, bác cả mau tới đây ăn, đây là bánh bao thịt của quán cơm quốc doanh, một năm cũng không được ăn mấy lần, anh rể thật tốt, thật hào phóng." Trịnh Văn Kiệt giục hai người lớn.
Cậu ta vốn có chút bất mãn với ông anh rể khiến chị họ đổ bệnh này, giờ có bánh bao nhân thịt thì bị mua chuộc ngay, có sữa liền gọi mẹ, cậu ta lập tức coi anh rể họ như anh rể ruột.
Hai chị em Vương Mỹ Quyên và Vương Mỹ Lan cười ngượng ngùng nhận lấy bánh bao.
Từ Thiên Thành có dáng người rất cao, phải đến một mét tám, mặc áo phông cổ tròn màu trắng và quần tây màu đen hơi nhàu, vóc dáng mảnh khảnh, khí chất cao quý tao nhã, đẹp trai hơn mấy cậu tiểu thịt tươi mặt hoa da phấn trong ti vi rất nhiều.
Chẳng trách nguyên thân đăng ký kết hôn với anh ta xong thì kích động đến mức phát bệnh mà chết.
Con gái thập niên 70 lấy chồng thật sự quá sớm, mới tròn 18 tuổi đã đi đăng ký kết hôn rồi, nếu là ở thế kỷ 21, vẫn còn chưa tới tuổi kết hôn, còn đang phải ở trường học tập tri thức đấy!
Nghĩ đến chuyện này, cô lại không khỏi đau lòng.
Để thi đỗ đại học ngoại ngữ, mỗi ngày cô đều thức khuya dậy sớm học hành, còn chưa được ăn cơm ở căng tin mấy bữa, đã bị một tên biến thái đâm chết, cũng may ông trời thương tình để cô xuyên không đến đây.
Tuy rằng thập niên 70 vật tư thiếu thốn, mức độ sống của người dân thấp, cơ thể này còn mắc bệnh tim, nhưng có thể sống dù sao cũng tốt hơn là chết.
Chỉ cần cắn răng sống qua thời kỳ này, trình độ y tế được nâng cao là cô có thể phẫu thuật.
Nếu như qua thời gian dài như vậy vẫn không được thì ra nước ngoài phẫu thuật, dù sao cô cũng không dễ dàng chết đi.
"Mẹ ơi, anh rể họ đến rồi." Trịnh Văn Kiệt mắt tinh nhìn thấy người tới thì chạy ra.
Từ Thiên Thành lấy một cái bánh bao lớn từ trong túi giấy dầu ra đưa cho cậu bé.
Hai mắt Trịnh Văn Kiệt sáng lên, vội vàng đưa tay nhận lấy bánh bao, cắn một cái, nhồm nhoàm nói:
"Cảm ơn anh rể."
Vương Mỹ Lan vừa rồi còn đang nói xấu con rể của chị cả, lúc này ăn bánh bao của người ta cũng có chút xấu hổ.
"Lệ Lệ tỉnh rồi à." Từ Thiên Thành mỉm cười, bước nhanh đến trước giường bệnh: "Mẹ và dì cùng con trông nom cả đêm, vất vả rồi, mọi người ăn bánh bao lót dạ đi!"
"Mẹ, bác cả mau tới đây ăn, đây là bánh bao thịt của quán cơm quốc doanh, một năm cũng không được ăn mấy lần, anh rể thật tốt, thật hào phóng." Trịnh Văn Kiệt giục hai người lớn.
Cậu ta vốn có chút bất mãn với ông anh rể khiến chị họ đổ bệnh này, giờ có bánh bao nhân thịt thì bị mua chuộc ngay, có sữa liền gọi mẹ, cậu ta lập tức coi anh rể họ như anh rể ruột.
Hai chị em Vương Mỹ Quyên và Vương Mỹ Lan cười ngượng ngùng nhận lấy bánh bao.
Từ Thiên Thành có dáng người rất cao, phải đến một mét tám, mặc áo phông cổ tròn màu trắng và quần tây màu đen hơi nhàu, vóc dáng mảnh khảnh, khí chất cao quý tao nhã, đẹp trai hơn mấy cậu tiểu thịt tươi mặt hoa da phấn trong ti vi rất nhiều.
Chẳng trách nguyên thân đăng ký kết hôn với anh ta xong thì kích động đến mức phát bệnh mà chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.