Thập Niên 70: Vợ Đẹp Trí Thức Sống Lại, Bị Anh Chồng Tháo Hán Ôm Eo Cưng Sủng
Chương 28:
Lộc Trai
27/06/2024
Cô ta ghen tị với việc cô có thể sống trong sân lớn nhà họ Lâm, không phải, thấy cô trở về liền muốn trút giận.
"Không về thì làm sao có giường mới để ngủ chứ, cô cũng biết mà, giường của nhà thanh niên trí thức vừa cũ vừa nhỏ, lúc nào cũng có nguy cơ sập."
Lâm Oản Hề không còn là người yếu đuối, tùy ý người khác bắt nạt như trước nữa, cô không khách khí đáp trả.
Chỉ một câu đã khiến Bạch Niệm Từ phải câm nín, mặt mày cô ta xanh mét, tức giận quay người trở về phòng.
Lục Gia Khánh lắp xong giường và bàn, còn lắp thêm một giá treo quần áo trong phòng, Lâm Oản Hề nhìn giá treo quần áo quen thuộc, trong lòng cảm thấy rất buồn bực.
Cô nhớ không nhầm thì thời đại này vẫn chưa có đồ nội thất tiên tiến như vậy?
"Anh Gia Khánh, cái giá gỗ này anh dựng là?"
Lục Gia Khánh dựng xong giá gỗ cũng buồn bực nói: "Châu Khâm đưa bản vẽ cho anh làm, anh cũng thắc mắc cái giá này dùng để làm gì?"
Bản vẽ? Lâm Oản Hề chợt nhớ lại, từ nhỏ Lục Châu Khâm đã thích vẽ đủ loại bản vẽ kỳ quái.
Trí tưởng tượng cũng vượt xa những người cùng tuổi, có lẽ đúng là anh vô tình vẽ ra.
Trong lúc cô ngẩn ngơ, đồ đạc trong phòng đã được sắp xếp ổn thỏa, ngoài giường và giá treo quần áo thì còn lại đều là đồ cũ do Lục Gia Khánh mua lại.
"Oản Hề, em xem có vừa ý không?"
Lục Gia Khánh bước ra khỏi phòng, vừa cười vừa lau mồ hôi trên trán.
Lâm Oản Hề trở về phòng nhìn một lượt, vui vẻ trả lời: "Vừa ý, quá vừa ý rồi, em còn tưởng tối nay phải ngủ dưới đất chứ, cảm ơn anh Gia Khánh"
"Này, không cần cảm ơn anh, muốn cảm ơn thì cảm ơn thằng nhóc Châu Khâm kia đi, từ nhỏ nó đã đối xử tốt với em, không ngờ lớn lên vẫn như thế."
Lục Gia Khánh quay đầu nhìn Lục Châu Khâm, thấy anh vẫn luôn quan sát ngoài cửa thì cười đầy ẩn ý.
Cả nhà đều biết từ nhỏ Lục Châu Khâm đã thích Lâm Oản Hề, lúc trước còn thề non hẹn biển nói sẽ cưới cô.
Chỉ tiếc là tạo hóa trêu người, cho dù Lục Châu Khâm có thích cô gái này đến mấy thì cô cũng trở thành người mà em trai hắn không thể với tới được.
"Không về thì làm sao có giường mới để ngủ chứ, cô cũng biết mà, giường của nhà thanh niên trí thức vừa cũ vừa nhỏ, lúc nào cũng có nguy cơ sập."
Lâm Oản Hề không còn là người yếu đuối, tùy ý người khác bắt nạt như trước nữa, cô không khách khí đáp trả.
Chỉ một câu đã khiến Bạch Niệm Từ phải câm nín, mặt mày cô ta xanh mét, tức giận quay người trở về phòng.
Lục Gia Khánh lắp xong giường và bàn, còn lắp thêm một giá treo quần áo trong phòng, Lâm Oản Hề nhìn giá treo quần áo quen thuộc, trong lòng cảm thấy rất buồn bực.
Cô nhớ không nhầm thì thời đại này vẫn chưa có đồ nội thất tiên tiến như vậy?
"Anh Gia Khánh, cái giá gỗ này anh dựng là?"
Lục Gia Khánh dựng xong giá gỗ cũng buồn bực nói: "Châu Khâm đưa bản vẽ cho anh làm, anh cũng thắc mắc cái giá này dùng để làm gì?"
Bản vẽ? Lâm Oản Hề chợt nhớ lại, từ nhỏ Lục Châu Khâm đã thích vẽ đủ loại bản vẽ kỳ quái.
Trí tưởng tượng cũng vượt xa những người cùng tuổi, có lẽ đúng là anh vô tình vẽ ra.
Trong lúc cô ngẩn ngơ, đồ đạc trong phòng đã được sắp xếp ổn thỏa, ngoài giường và giá treo quần áo thì còn lại đều là đồ cũ do Lục Gia Khánh mua lại.
"Oản Hề, em xem có vừa ý không?"
Lục Gia Khánh bước ra khỏi phòng, vừa cười vừa lau mồ hôi trên trán.
Lâm Oản Hề trở về phòng nhìn một lượt, vui vẻ trả lời: "Vừa ý, quá vừa ý rồi, em còn tưởng tối nay phải ngủ dưới đất chứ, cảm ơn anh Gia Khánh"
"Này, không cần cảm ơn anh, muốn cảm ơn thì cảm ơn thằng nhóc Châu Khâm kia đi, từ nhỏ nó đã đối xử tốt với em, không ngờ lớn lên vẫn như thế."
Lục Gia Khánh quay đầu nhìn Lục Châu Khâm, thấy anh vẫn luôn quan sát ngoài cửa thì cười đầy ẩn ý.
Cả nhà đều biết từ nhỏ Lục Châu Khâm đã thích Lâm Oản Hề, lúc trước còn thề non hẹn biển nói sẽ cưới cô.
Chỉ tiếc là tạo hóa trêu người, cho dù Lục Châu Khâm có thích cô gái này đến mấy thì cô cũng trở thành người mà em trai hắn không thể với tới được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.