Thập Niên 70: Vợ Đẹp Trí Thức Sống Lại, Bị Anh Chồng Tháo Hán Ôm Eo Cưng Sủng
Chương 45:
Lộc Trai
27/06/2024
Lục Châu Khâm hoảng hốt muốn đẩy Lâm Oản Hề ra, nhưng lại lo động tác của anh quá mạnh sẽ làm cô bị thương.
Cân nhắc một lúc, anh mới miễn cưỡng đồng ý.
Để Lâm Oản Hề không bị ngã, anh cố tình chống tay đỡ lấy cô, khi quay người ngồi xổm xuống, anh còn lo lắng quay đầu nhìn lại.
Lâm Oản Hề đắc ý vì kế hoạch của mình đã thành công, cô lập tức nằm sấp trên lưng Lục Châu Khâm, hai tay ôm lấy cổ anh.
Lục Châu Khâm cảm nhận được toàn bộ cơ thể của Lâm Oản Hề đang nằm trên lưng mình, mới từ từ đứng dậy.
Đêm mùa hè, gió nhẹ thổi.
Mặc dù xung quanh có những cơn gió mát thổi qua nhưng Lục Châu Khâm vẫn cảm thấy nóng nực, bởi vì vùng cổ của anh luôn cảm nhận được hơi thở của Lâm Oản Hề.
Hơi thở ấm áp quấn quanh cổ khiến anh ngứa ngáy trong lòng, thậm chí anh còn cảm thấy như có đám mây mềm mại đang chuyển động, rất không yên phận.
Sự tinh nghịch của cô gái nhỏ khiến anh bối rối, hình ảnh đêm đó không ngừng hiện lên trong đầu anh.
Sau đó, cơ bắp màu lúa mì của anh không ngừng đổ mồ hôi.
Để không bị ngã, anh cố gắng điều chỉnh hơi thở của mình, giữ vững cơ thể.
Lâm Oản Hề nằm trên lưng anh, tựa cằm vào chiếc cổ nóng bỏng của Lục Châu Khâm.
Cảm giác này khiến cô như trở về kiếp trước, sau khi cô bị bệnh.
Mỗi ngày Lục Châu Khâm đều cõng cô ra ngoài ngắm bình minh và hoàng hôn.
Tuy nhiên, ngay khi hai người họ đang yên tĩnh tận hưởng thế giới của riêng mình.
Thì trong con đường nhỏ tối tăm đột nhiên có hai bóng người vụt qua.
Lâm Nhược Sơ dẫn theo Tống Quốc Siêu trốn trong đống cỏ khô, ánh mắt đầy hận ý, nhìn bóng lưng của Lục Châu Khâm và Lâm Oản Hề.
"Anh Quốc Siêu, anh thấy chưa? Lâm Oản Hề là đứa không biết xấu hổ, vừa quyến rũ anh vừa lằng nhằng với Lục Châu Khâm."
Tống Quốc Siêu ngồi xổm bên cạnh không lên tiếng, ánh mắt giận dữ nhìn chằm chằm vào hai người đang thân mật trước mặt.
Chuyện gì đã xảy ra? Có phải gần đây hắn ta lạt mềm buộc chặt không đúng cách, khiến cô không kìm chế được mà tìm đến Lục Châu Khâm không?
Sau đó cố gắng dùng Lục Châu Khâm để thu hút sự chú ý của hắn ta.
Cân nhắc một lúc, anh mới miễn cưỡng đồng ý.
Để Lâm Oản Hề không bị ngã, anh cố tình chống tay đỡ lấy cô, khi quay người ngồi xổm xuống, anh còn lo lắng quay đầu nhìn lại.
Lâm Oản Hề đắc ý vì kế hoạch của mình đã thành công, cô lập tức nằm sấp trên lưng Lục Châu Khâm, hai tay ôm lấy cổ anh.
Lục Châu Khâm cảm nhận được toàn bộ cơ thể của Lâm Oản Hề đang nằm trên lưng mình, mới từ từ đứng dậy.
Đêm mùa hè, gió nhẹ thổi.
Mặc dù xung quanh có những cơn gió mát thổi qua nhưng Lục Châu Khâm vẫn cảm thấy nóng nực, bởi vì vùng cổ của anh luôn cảm nhận được hơi thở của Lâm Oản Hề.
Hơi thở ấm áp quấn quanh cổ khiến anh ngứa ngáy trong lòng, thậm chí anh còn cảm thấy như có đám mây mềm mại đang chuyển động, rất không yên phận.
Sự tinh nghịch của cô gái nhỏ khiến anh bối rối, hình ảnh đêm đó không ngừng hiện lên trong đầu anh.
Sau đó, cơ bắp màu lúa mì của anh không ngừng đổ mồ hôi.
Để không bị ngã, anh cố gắng điều chỉnh hơi thở của mình, giữ vững cơ thể.
Lâm Oản Hề nằm trên lưng anh, tựa cằm vào chiếc cổ nóng bỏng của Lục Châu Khâm.
Cảm giác này khiến cô như trở về kiếp trước, sau khi cô bị bệnh.
Mỗi ngày Lục Châu Khâm đều cõng cô ra ngoài ngắm bình minh và hoàng hôn.
Tuy nhiên, ngay khi hai người họ đang yên tĩnh tận hưởng thế giới của riêng mình.
Thì trong con đường nhỏ tối tăm đột nhiên có hai bóng người vụt qua.
Lâm Nhược Sơ dẫn theo Tống Quốc Siêu trốn trong đống cỏ khô, ánh mắt đầy hận ý, nhìn bóng lưng của Lục Châu Khâm và Lâm Oản Hề.
"Anh Quốc Siêu, anh thấy chưa? Lâm Oản Hề là đứa không biết xấu hổ, vừa quyến rũ anh vừa lằng nhằng với Lục Châu Khâm."
Tống Quốc Siêu ngồi xổm bên cạnh không lên tiếng, ánh mắt giận dữ nhìn chằm chằm vào hai người đang thân mật trước mặt.
Chuyện gì đã xảy ra? Có phải gần đây hắn ta lạt mềm buộc chặt không đúng cách, khiến cô không kìm chế được mà tìm đến Lục Châu Khâm không?
Sau đó cố gắng dùng Lục Châu Khâm để thu hút sự chú ý của hắn ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.