Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo

Chương 4: Đây Không Phải Là Tự Lừa Mình Dối Người Sao

Nhất Hạ Nam Bắc

16/01/2023

"Nguyên Nguyên nhà chúng tôi có vẻ ngoài tốt, còn có năng lực, trong nhà máy cũng có nhiều đồng chí nữ muốn lao vào, nhưng tôi, với tư cách là một người mẹ thấy đau lòng con trai, không muốn để ý cái gì mà môn đăng hộ đối nữa."

"Chỉ cần con dâu làm việc nhanh nhẹn và biết yêu thương người khác, chăm sóc tốt cho thằng bé và các con là tốt lắm rồi!"

Được nhà chồng cho thể diện, thím hai cười phụ hoạ vài tiếng, cái eo cũng càng ngày càng thẳng.

Bà mối chị Trương liếc mắt nhìn mọi người một cái, cất cao giọng cười như nở hoa nói: "Người nhà họ Vu thật sự rất vừa ý cô gái nhà ta, muốn đưa ra tiêu chuẩn kết hôn tứ đại kiện* như con dâu trong thành phố… Tiền hỏi cưới là một trăm chín mươi chín đồng, hơn nữa bọn họ đều đã sắp xếp ở nhà máy may xong xuôi rồi, chỉ chờ đồng chí Kha Ân Thục bước qua cửa là có thể vào nhà ăn giúp đỡ!"

("Tam chuyển nhất hưởng" hay còn gọi là "tứ đại kiện" là một thuật ngữ ở Trung Quốc vào cuối những năm 1950. Dùng để chỉ bốn vật dụng gia đình mà đất nước này sản xuất được vào thời điểm đó, hơn nữa còn là vật dụng mà mọi gia đình đều mong muốn. Bốn vật dụng gia đình này bao gồm: radio, xe đạp, máy may và đồng hồ. Sau đó theo cải cách, các vật dụng đại biểu cho tứ đại kiện dần dần được thay đổi.)

Dứt lời, chị Trương và người nhà họ Vu liếc nhìn về phía nhà chú hai, chờ bọn họ nói ra những gì đã bàn bạc trước đó.

Người nông thôn thích xem náo nhiệt, huống hồ nhà họ Kha còn có họ hàng từ thành phố tới, người đứng ngoài sân chẳng những không ra về mà còn chen chúc tiến vào sân cười nói, trên tay không cầm một nắm hạt bí, thì là ôm một bịch hạt lạc trong lòng, vừa nghe vừa hóng chuyện ngon lành.

Dư luận như cỏ dại bên bờ rào, xôn xao bàn tán khắp đông tây!

Khi tất cả mọi người đang nhìn người nhà chú hai bằng ánh mắt ước ao ghen tị, Kha Mỹ Ngu cuối cùng không nhịn được nữa, ôm bà cụ mím môi cười ra tiếng.

"Bảo Nhi, cháu đừng doạ bà nội!"



Người nhà họ Kha vô cùng lo lắng, nghĩ rằng cô không chịu được kích thích nên sắp phát điên, ai nấy đều xúm lại an ủi cô.

Cũng đúng, một đứa trẻ luôn luôn được bọn họ nâng niu trong lòng bàn tay, đột nhiên phải nếm trải hiện thực tàn khốc như vậy, đổi lại là người khác cũng không thể nuốt trôi cục tức này!

Năm người anh trai ruột thịt của cô cũng trừng mắt đỏ ngầu, hằm hằm nhìn nhà chú hai và người nhà họ Vu, giống như chỉ cần cô ra lệnh một tiếng, bọn họ lập tức có thể đánh bắt bất cứ ai như chó dại!

"Con, con không sao." Kha Mỹ Ngu khoát khoát tay, từ trong lòng bà cụ ngẩng đầu lên, làn da vốn dĩ tái nhợt gần như trong suốt bây giờ lại có chút ửng hồng, trong mắt lấp lánh ý cười, giống như một tia nắng làm cả căn phòng chật hẹp mờ mờ bừng sáng hơn rất nhiều.

Điều đó càng khiến đám người thêm đau lòng không thôi, tưởng rằng cô đang an ủi mọi người, tự nuốt hết đau khổ đắng cay vào lòng.

Giây phút này bọn họ đều xúc động đến mức muốn moi tim móc phổi ra cho cô!

Kha Mỹ Ngu ghé vào tai bà cụ, nhỏ giọng thì thầm: "Bà nội, không phải lúc trước cháu đến thành phố tìm bạn cùng lớp chơi sao?"

Thực ra là để hỏi thăm tình hình nhà họ Vu.

"Tình cờ cháu lại vừa vặn nghe được dì Vu nói chuyện với bà thông gia cũ của nhà bọn họ."

"Bọn họ đâu có muốn tìm vợ cho Vu Kính Nguyên, rõ ràng là tìm bảo mẫu cho ba đứa nhỏ thì có!"



"Đúng là có tứ đại kiện, nhưng đều là đi mượn tạm để đánh bóng vẻ ngoài thôi, thực tế dùng để cưới một cô con dâu về nhà họ Vu."

"Nhà gái chỉ được giữ lại ba mươi đồng tiền hỏi cưới, còn lại đều mang về, nói đây là quy củ của người thành phố."

"Làm ở nhà ăn cũng là công việc tạm thời, giải quyết được vấn đề ăn uống của em họ, còn có thể có thêm tiền phụ giúp gia đình, lại còn lo được cho các con, một công trăm việc, không phải quá nhiều lợi ích hay sao."

"Hơn nữa, con dâu nông thôn vào cửa nhất định phải đồng ý không sinh con!"

"Cháu thực sự không thể hiểu, một cuộc hôn nhân như vậy, tại sao chú hai, thím hai và em họ vẫn đồng ý?"

"Đây không phải là tự lừa mình dối người sao?"

Thậm chí còn bày ra dáng vẻ tiểu nhân đắc ý, khoe khoang thể hiện trước mặt mọi người.

Kha Mỹ Ngu đã đọc qua toàn bộ cốt truyện.

Lấy thân phận độc giả xem cuộc đời nữ chính, mặc dù nữ chính rất may mắn, lên núi đào được một cái rương bảo vật, còn kích hoạt được một không gian linh động.

Với bàn tay vàng, nữ chính đã giúp cha, mẹ, hai chị gái và em gái đứng lên; thiết lập mối quan hệ rõ ràng với ông bà và cả nhà; cảm hóa bà mẹ chồng bạc tình, nuôi dạy ba đứa con đầu gấu hung ác thành người, chinh phục được trái tim của người đàn ông, chẳng những đạt được giấy chứng nhận trở thành vợ chồng hợp pháp thực sự, mà còn sinh ra một cặp song sinh long phượng, sau đó làm việc chăm chỉ tạo dựng sự nghiệp của riêng mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook