Thập Niên 70: Xuyên Thành Cô Em Gái Dũng Cảm Của Đại Lão
Chương 35
Lăng Hằng
31/10/2022
Sự lạnh nhạt bình tĩnh của cô trấn an lòng hai anh em, Sở Giang Sơn lấy lại thể diện của anh cả, kéo em út đi vào.
Bây giờ đồ đạc trong cửa hàng còn lâu mới phong phú như hiện đại được, nhưng mà Sở Ngu không phải đến dạo phố. Trong lòng cô đã tính toán rõ ràng nên mua gì, sau khi đi vào lập tức chạy đến quầy hàng tương ứng.
Bàn chải đánh răng, khăn mặt, kem bảo vệ da...
Chén, chậu sứ, kem dưỡng da con sò...
Sở Ngu càn quét một phen, trước tiên mua hết những thứ không thể mua ở chợ mua bán trong nông trường. Dù sao cô phải ngồi xe trở về, nhiều thứ không tiện mang, chỉ có thể mua vài thứ quan trọng trước.
Sở Ngu đi phía trước mua, Sở Giang Sơn ôm trái tim nhỏ máu kéo em trai phía sau cùng xách túi. Đến lúc mua chậu sứ, anh ấy không nhịn được nữa mà kháng nghị.
"Vì sao phải mua sáu chậu sứ."
Sở Ngu tỏ vẻ đương nhiên: "Rửa mặt một, rửa chân một cái, mỗi người hai cái chẳng phải là sáu cái sao?"
Sở Giang Sơn mím môi, trước kia biết em gái sạch sẽ nhưng không ngờ lại sạch sẽ đến mức này. Hơn nữa mức độ sạch sẽ lại tăng theo số tiền trong tay!
Anh ấy thẳng thắn từ chối: "Vậy thì mua ba cái, em hai cái, anh và Nhị Đản dùng một cái được rồi."
Thật ra Sở Giang Sơn Muốn nói mua một cái được rồi, trong nhà còn chậu mẻ mà. Nhưng khi nhìn gương mặt nghiêm túc của em gái, anh ấy lại ngượng ngùng.
Cho dù như thế, đề nghị này vẫn bị Sở Ngu phản đối. Cuối cùng hai người nhượng bộ, mua bốn cái, ít ra có thể tách mặt và chân ra.
Mua xong vật dụng hằng ngày, tiếp theo nên mua vải. Sở Ngu cần mua số lượng vải nhiều, nhưng trong tay không có nhiều phiếu vải, mua ba bộ quần áo, thêm ga giường đã dùng hết.
Đối với chuyện này cô đã đoán trước được nên không sốt ruột, lúc này vào thành phố không có suy nghĩ mua một lần hết mọi thứ ở cửa hàng bách hóa, quan trọng là mua ở chợ đen.
Tiền trong tay ba anh em không ít, nếu là nhà tiết kiệm thì những thứ này đủ dùng nhiều năm.
Bây giờ đồ đạc trong cửa hàng còn lâu mới phong phú như hiện đại được, nhưng mà Sở Ngu không phải đến dạo phố. Trong lòng cô đã tính toán rõ ràng nên mua gì, sau khi đi vào lập tức chạy đến quầy hàng tương ứng.
Bàn chải đánh răng, khăn mặt, kem bảo vệ da...
Chén, chậu sứ, kem dưỡng da con sò...
Sở Ngu càn quét một phen, trước tiên mua hết những thứ không thể mua ở chợ mua bán trong nông trường. Dù sao cô phải ngồi xe trở về, nhiều thứ không tiện mang, chỉ có thể mua vài thứ quan trọng trước.
Sở Ngu đi phía trước mua, Sở Giang Sơn ôm trái tim nhỏ máu kéo em trai phía sau cùng xách túi. Đến lúc mua chậu sứ, anh ấy không nhịn được nữa mà kháng nghị.
"Vì sao phải mua sáu chậu sứ."
Sở Ngu tỏ vẻ đương nhiên: "Rửa mặt một, rửa chân một cái, mỗi người hai cái chẳng phải là sáu cái sao?"
Sở Giang Sơn mím môi, trước kia biết em gái sạch sẽ nhưng không ngờ lại sạch sẽ đến mức này. Hơn nữa mức độ sạch sẽ lại tăng theo số tiền trong tay!
Anh ấy thẳng thắn từ chối: "Vậy thì mua ba cái, em hai cái, anh và Nhị Đản dùng một cái được rồi."
Thật ra Sở Giang Sơn Muốn nói mua một cái được rồi, trong nhà còn chậu mẻ mà. Nhưng khi nhìn gương mặt nghiêm túc của em gái, anh ấy lại ngượng ngùng.
Cho dù như thế, đề nghị này vẫn bị Sở Ngu phản đối. Cuối cùng hai người nhượng bộ, mua bốn cái, ít ra có thể tách mặt và chân ra.
Mua xong vật dụng hằng ngày, tiếp theo nên mua vải. Sở Ngu cần mua số lượng vải nhiều, nhưng trong tay không có nhiều phiếu vải, mua ba bộ quần áo, thêm ga giường đã dùng hết.
Đối với chuyện này cô đã đoán trước được nên không sốt ruột, lúc này vào thành phố không có suy nghĩ mua một lần hết mọi thứ ở cửa hàng bách hóa, quan trọng là mua ở chợ đen.
Tiền trong tay ba anh em không ít, nếu là nhà tiết kiệm thì những thứ này đủ dùng nhiều năm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.