Thập Niên 70: Xuyên Thành Con Gái Của Cực Phẩm
Chương 29:
Phù Trẫm Khởi Lai
10/08/2022
Bọn họ chỉ có ba người, vốn đã nói không lại mười cái miệng bên này, không dễ gì mới tìm được cơ hội nói chuyện mở miệng muốn giải thích một chút, chú ba Diệp vừa che chở ba mẹ con Mạnh Phỉ, vừa tận dụng mọi thứ kích động cảm xúc của mọi người.
"Khinh thường đồng chí nữ kìa."
"Ai, không có con trai chính là bị người ta khinh thường bị ức hiếp mà."
"Với cái đức hạnh của thằng cha, thì thằng con chắc chắn không tốt đẹp chỗ nào, sau này phải đề phòng con trai nhà anh ta gây hại cho con gái chúng ta."
"Truyền bá tư tưởng lạc hậu, muốn bị lôi ra làm kẻ lạc hậu mang tính điển hình à?"
Cứ nói ba xạo như vậy, nghe cũng không có gì không đúng, nội dung kỹ thuật cũng không cao, lại cưỡng ép biến ba người này thành kẻ địch của tất cả đàn ông phụ nữ ở đây, nhất là câu cuối cùng đó, ông trời của tôi ơi!
Nghĩ đến trường hợp các đầu sỏ tư tưởng lạc hậu bị lôi ra phê bình giáo dục trọng điểm, già trẻ trai gái ở đây đều run rẩy, người ở thôn Đại Liễu Thụ chủ yếu đều thất học, không hiểu biết nhiều như vậy, chú ba Diệp vừa lừa dối, bọn họ lập tức mắc bẫy, sợ bị kéo đi giáo dục trọng điểm, vội vàng kiên định đứng ra chỉ trích ba người này.
"Hổ Tử, suy nghĩ này của cậu cũng không đúng, chú ba Diệp nói không sai, con gái cũng là người, cũng không thể bất công!"
"Đồng chí nữ thì sao? Mao Lục? Lúc cậu sáu tuổi cha đã chết, một mình mẹ cậu nuôi nấng bốn anh chị em các cậu lớn lên, cậu dám nói mẹ cậu không lợi hại?"
"Con trai hiếu thảo? Trường Quý, tôi cũng nghe người ta nói, anh kết hôn lập gia đình nhiều năm như vậy dù cho một tí đồ cũng chưa từng tặng cho cha mẹ anh, các chị em gái mỗi lần đến đều bao lớn bao nhỏ, mỗi lần anh đến đều là tay không tới nhà, cầm đầy đồ trở về?"
Đều là người cùng một thôn, địa phương nhỏ, chuyện xấu nhiều, ai còn không biết ai có mấy cân mấy lượng, không lâu sau thậm chí chuyện ba người này mấy tuổi đái dầm cũng lôi ra, khiến ba người đàn ông đầu đồ đầy mồ hôi, lại cố tình ngay cả cơ hội phản bác cũng không tìm được, ba gã đàn ông đã làm cha thế nhưng có xúc động muốn khóc.
Ngay khoảnh khắc ba người bọn họ sắp rớt nước mắt, một tiếng nói đàn ông trầm ổn uy nghiêm vang lên, ở trong tai của ba người này không thua gì âm thanh của tự nhiên.
"Đang làm gì đây? Chia thịt còn muốn gây chuyện hả?"
Sắc mặt đội trưởng không tốt đi từ bàn bên kia qua, đám người lập tức im lặng, tự động tách ra một cong đường, để đội trưởng không có chướng ngại nào bước tới bên này.
"Đây là tình huống gì? Các người vây quanh Hổ Tử, Mao Lục và Trường Quý muốn làm gì? Hôm nay là ngày tốt, tôi không muốn để mọi người ầm ĩ không thoải mái, các người tự nói chuyện thôi, thế này là các người muốn làm gì đây!"
Đám người lập tức không dám lên tiếng, đứng ở trước mặt bọn họ trước mặt chính là đội trưởng đội sản xuất, quản lý tất cả quyền lợi to nhỏ trong thôn, cái khác bọn họ không hiểu, nhưng các thôn dân biết, ví dụ như nói hôm nay chia thịt heo, rốt cuộc có thể chia được bao nhiêu thịt heo, rốt cuộc có thể được chia bộ phận nào, đều nằm ở trong tay đội trưởng!
Ai cũng không muốn bị chia phần lưng gầy gò không có tí mỡ, cũng không muốn xương đòn xương còn nhiều hơn thịt.
Mấy năm nay trong bụng mọi người đều thiếu dầu mỡ, khi so sánh với hai thứ phía trước, thịt ba chỉ lắc lư mang theo ba lớp nhiều mỡ ít nạc mỡ màng, mới là thứ bọn họ yêu nhất.
Các thôn dân đương nhiên không dám đắc tội đội trưởng, đều anh một lời tôi một câu nói ra.
"Đội trưởng, chúng tôi không phải cố ý gây chuyện, thật sự là do Hổ Tử, Mao Lục và Trường Quý, ba người này rất kỳ cục."
"Đúng vậy đội trưởng, vốn tất cả mọi người đang ở bên này chờ ăn thịt, ba người bọn họ đột nhiên lại đây nói với chú ba Diệp, nói cái gì mà ‘đàn ông trời sinh đã mạnh hơn phụ nữ’, sau đó lập tức nói nhao nhao cả lên."
Đội trưởng vốn chuẩn bị bất chấp tất cả trước tiên trừng trị thật gay gắt những nhân vật chính gây sự hai bên một phen, vừa nghe cái tên chú ba Diệp, anh ta nháy mắt làm phản.
Chú ba Diệp là ai?
Một tuần trước, chú ba Diệp ở trong lòng anh ta vẫn là một tên lưu manh, vô liêm sỉ không học vấn không nghề nghiệp cả ngày gây chuyện thị phi, là cái gai khiến anh ta đau đầu nhất trong thôn.
Bây giờ, địa vị của chú ba Diệp ở trong lòng anh ta không khác gì anh em của anh ta.
Không, còn thân hơn anh em ruột!
"Khinh thường đồng chí nữ kìa."
"Ai, không có con trai chính là bị người ta khinh thường bị ức hiếp mà."
"Với cái đức hạnh của thằng cha, thì thằng con chắc chắn không tốt đẹp chỗ nào, sau này phải đề phòng con trai nhà anh ta gây hại cho con gái chúng ta."
"Truyền bá tư tưởng lạc hậu, muốn bị lôi ra làm kẻ lạc hậu mang tính điển hình à?"
Cứ nói ba xạo như vậy, nghe cũng không có gì không đúng, nội dung kỹ thuật cũng không cao, lại cưỡng ép biến ba người này thành kẻ địch của tất cả đàn ông phụ nữ ở đây, nhất là câu cuối cùng đó, ông trời của tôi ơi!
Nghĩ đến trường hợp các đầu sỏ tư tưởng lạc hậu bị lôi ra phê bình giáo dục trọng điểm, già trẻ trai gái ở đây đều run rẩy, người ở thôn Đại Liễu Thụ chủ yếu đều thất học, không hiểu biết nhiều như vậy, chú ba Diệp vừa lừa dối, bọn họ lập tức mắc bẫy, sợ bị kéo đi giáo dục trọng điểm, vội vàng kiên định đứng ra chỉ trích ba người này.
"Hổ Tử, suy nghĩ này của cậu cũng không đúng, chú ba Diệp nói không sai, con gái cũng là người, cũng không thể bất công!"
"Đồng chí nữ thì sao? Mao Lục? Lúc cậu sáu tuổi cha đã chết, một mình mẹ cậu nuôi nấng bốn anh chị em các cậu lớn lên, cậu dám nói mẹ cậu không lợi hại?"
"Con trai hiếu thảo? Trường Quý, tôi cũng nghe người ta nói, anh kết hôn lập gia đình nhiều năm như vậy dù cho một tí đồ cũng chưa từng tặng cho cha mẹ anh, các chị em gái mỗi lần đến đều bao lớn bao nhỏ, mỗi lần anh đến đều là tay không tới nhà, cầm đầy đồ trở về?"
Đều là người cùng một thôn, địa phương nhỏ, chuyện xấu nhiều, ai còn không biết ai có mấy cân mấy lượng, không lâu sau thậm chí chuyện ba người này mấy tuổi đái dầm cũng lôi ra, khiến ba người đàn ông đầu đồ đầy mồ hôi, lại cố tình ngay cả cơ hội phản bác cũng không tìm được, ba gã đàn ông đã làm cha thế nhưng có xúc động muốn khóc.
Ngay khoảnh khắc ba người bọn họ sắp rớt nước mắt, một tiếng nói đàn ông trầm ổn uy nghiêm vang lên, ở trong tai của ba người này không thua gì âm thanh của tự nhiên.
"Đang làm gì đây? Chia thịt còn muốn gây chuyện hả?"
Sắc mặt đội trưởng không tốt đi từ bàn bên kia qua, đám người lập tức im lặng, tự động tách ra một cong đường, để đội trưởng không có chướng ngại nào bước tới bên này.
"Đây là tình huống gì? Các người vây quanh Hổ Tử, Mao Lục và Trường Quý muốn làm gì? Hôm nay là ngày tốt, tôi không muốn để mọi người ầm ĩ không thoải mái, các người tự nói chuyện thôi, thế này là các người muốn làm gì đây!"
Đám người lập tức không dám lên tiếng, đứng ở trước mặt bọn họ trước mặt chính là đội trưởng đội sản xuất, quản lý tất cả quyền lợi to nhỏ trong thôn, cái khác bọn họ không hiểu, nhưng các thôn dân biết, ví dụ như nói hôm nay chia thịt heo, rốt cuộc có thể chia được bao nhiêu thịt heo, rốt cuộc có thể được chia bộ phận nào, đều nằm ở trong tay đội trưởng!
Ai cũng không muốn bị chia phần lưng gầy gò không có tí mỡ, cũng không muốn xương đòn xương còn nhiều hơn thịt.
Mấy năm nay trong bụng mọi người đều thiếu dầu mỡ, khi so sánh với hai thứ phía trước, thịt ba chỉ lắc lư mang theo ba lớp nhiều mỡ ít nạc mỡ màng, mới là thứ bọn họ yêu nhất.
Các thôn dân đương nhiên không dám đắc tội đội trưởng, đều anh một lời tôi một câu nói ra.
"Đội trưởng, chúng tôi không phải cố ý gây chuyện, thật sự là do Hổ Tử, Mao Lục và Trường Quý, ba người này rất kỳ cục."
"Đúng vậy đội trưởng, vốn tất cả mọi người đang ở bên này chờ ăn thịt, ba người bọn họ đột nhiên lại đây nói với chú ba Diệp, nói cái gì mà ‘đàn ông trời sinh đã mạnh hơn phụ nữ’, sau đó lập tức nói nhao nhao cả lên."
Đội trưởng vốn chuẩn bị bất chấp tất cả trước tiên trừng trị thật gay gắt những nhân vật chính gây sự hai bên một phen, vừa nghe cái tên chú ba Diệp, anh ta nháy mắt làm phản.
Chú ba Diệp là ai?
Một tuần trước, chú ba Diệp ở trong lòng anh ta vẫn là một tên lưu manh, vô liêm sỉ không học vấn không nghề nghiệp cả ngày gây chuyện thị phi, là cái gai khiến anh ta đau đầu nhất trong thôn.
Bây giờ, địa vị của chú ba Diệp ở trong lòng anh ta không khác gì anh em của anh ta.
Không, còn thân hơn anh em ruột!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.