Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác
Chương 9
Thanh Đinh Chi Âm
01/02/2023
Đường nét khuôn mặt tinh xảo như ngọc được mài dũa, bộ ngực và vòng eo thon thả mười phần quyến rũ, nhưng khí chất trên người lại thanh lịch tao nhã, thật quá mâu thuẫn!
Khuôn mặt như tiên của cô đẹp gấp trăm lần so với hoa khôi của thôn là Mạnh Nghênh Oánh!
Mạc Tiểu Thanh, người ngày thường vẫnluôn có mối quan hệ không tốt với Mạnh Nghênh Oánh chủ động đi đến chỗ của Diệp Ngưng Dao và chào hỏi: “Chào cô, tôi tên là Mạc Tiểu Thanh, xuống nông thôn được hơn một năm rồi, rất vui được biết cô.”
“Chào cô, tôi là Diệp Ngưng Dao.” Cô nhìn cô gái có mái tóc ngắn trước mặt và mỉm cười, vui vẻ đáp lại: “Tôi cũng rất vui được làm quen với cô.”
“Oa! Trên người cô thơm quá đi!” Mạc Tiểu Thanh đưa mũi về phía trước hít một hơi thật sâu: “Cô dùng kem gì vậy? Mùi thơm ghê!”
“Ừm…hình như kem hiệu Hữu Nghị thì phải?” Diệp Ngưng Dao nghĩ một lúc rồi thốt lên một cái tên.
Mạc Tiểu Thanh bị thu hút vởi vẻ đáng yêu của cô, nháy mắt liền cảm thấy ấn tượng tốt với nữ thanh niên trí thức mới tới này.
Cô ấy giơ tay lên và ngửi ống tay áo của mình, nhăn mũi hỏi: “Tôi cũng dùng kem Hữu Nghị, sao mùi không thơm nhỉ?”
“...” Diệp Ngưng Dao chớp chớp mắt, không biết nên giải thích như thế nào về mùi thơm trên cơ thể mình.
Ai ngờ Mạc Tiểu Thanh lại không truy cứu vấn đề này nữa, mà móc từ trong hành lí ra một quả trứng luộc: “Từ hôm nay trở đi, chúng ta là đồng chí cách mạng, cái này cho cô ăn đấy!”
Diệp Ngưng Dao nhận lấy quả trứng rồi lặng lẽ nhìn một lúc lâu, cô biết đây là trứng gà, nhưng chưa từng ăn bao giờ, so với thứ này thì cô thích ăn trái cây tươi và nước hơn.
Nhưng mà hình như mùa này không có trái cây gì như lê hay đào, chả lẽ ngày nào cô cũng phải uống nước trong thôi?
Lần đầu tiên trong đời Diệp Ngưng Dao cảm thấy hơi do dự…
Cô không biết giá cả thị trường của thế giới này, vì vậy cô lấy một túi thịt bò khô từ ba lô của mình và tặng lại cho Mạc Tiểu Thanh.
Khuôn mặt như tiên của cô đẹp gấp trăm lần so với hoa khôi của thôn là Mạnh Nghênh Oánh!
Mạc Tiểu Thanh, người ngày thường vẫnluôn có mối quan hệ không tốt với Mạnh Nghênh Oánh chủ động đi đến chỗ của Diệp Ngưng Dao và chào hỏi: “Chào cô, tôi tên là Mạc Tiểu Thanh, xuống nông thôn được hơn một năm rồi, rất vui được biết cô.”
“Chào cô, tôi là Diệp Ngưng Dao.” Cô nhìn cô gái có mái tóc ngắn trước mặt và mỉm cười, vui vẻ đáp lại: “Tôi cũng rất vui được làm quen với cô.”
“Oa! Trên người cô thơm quá đi!” Mạc Tiểu Thanh đưa mũi về phía trước hít một hơi thật sâu: “Cô dùng kem gì vậy? Mùi thơm ghê!”
“Ừm…hình như kem hiệu Hữu Nghị thì phải?” Diệp Ngưng Dao nghĩ một lúc rồi thốt lên một cái tên.
Mạc Tiểu Thanh bị thu hút vởi vẻ đáng yêu của cô, nháy mắt liền cảm thấy ấn tượng tốt với nữ thanh niên trí thức mới tới này.
Cô ấy giơ tay lên và ngửi ống tay áo của mình, nhăn mũi hỏi: “Tôi cũng dùng kem Hữu Nghị, sao mùi không thơm nhỉ?”
“...” Diệp Ngưng Dao chớp chớp mắt, không biết nên giải thích như thế nào về mùi thơm trên cơ thể mình.
Ai ngờ Mạc Tiểu Thanh lại không truy cứu vấn đề này nữa, mà móc từ trong hành lí ra một quả trứng luộc: “Từ hôm nay trở đi, chúng ta là đồng chí cách mạng, cái này cho cô ăn đấy!”
Diệp Ngưng Dao nhận lấy quả trứng rồi lặng lẽ nhìn một lúc lâu, cô biết đây là trứng gà, nhưng chưa từng ăn bao giờ, so với thứ này thì cô thích ăn trái cây tươi và nước hơn.
Nhưng mà hình như mùa này không có trái cây gì như lê hay đào, chả lẽ ngày nào cô cũng phải uống nước trong thôi?
Lần đầu tiên trong đời Diệp Ngưng Dao cảm thấy hơi do dự…
Cô không biết giá cả thị trường của thế giới này, vì vậy cô lấy một túi thịt bò khô từ ba lô của mình và tặng lại cho Mạc Tiểu Thanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.