[Thập Niên 70] Xuyên Thành Mỹ Nhân Xui Xẻo Trong Hôn Nhân Hợp Đồng

Chương 23:

Nguyện Bán Tường Vi

28/05/2024

Trên đường trở về, Đồng Vãn vẫn tránh người đi.

Chờ sau khi đến nhà, cô mới ngồi xuống mấy phút, thằng tư nhà thím Lý đã đưa thức ăn tới.

Khiến cô bất ngờ là, còn có một sọt tôm.

Không tính là nhiều, khoảng cân rưỡi một kg, cá tôm cũng không lớn, cá lớn nhất chỉ bằng bàn tay, càng khiến cô vui mừng chính là bên trong còn có mấy con tôm hùm.

Thật ra thì Đồng Vãn thích ăn cá tôm và cua, nhất là những con cá lặt vặt hoang dại, ở hậu thế, cá hoang dại chính cống không chỉ có khó mua, còn đắt.

Cô mừng rỡ hỏi thằng nhóc gầy nhom đen thui trước mặt: “Bắt từ đâu đấy?”

Thằng tư nhà họ Trần tên là Trần Ái Quốc, 13 tuổi, nhìn chị gái xinh đẹp cười lộ ra răng trắng: “Chị, là em và Nhị Trụ Tử dùng lưới tử bắt đấy.”

“Vậy sau này có thể tìm em mua không?” Đầu năm nay ăn thịt thật sự rất khó, nhưng cá cũng có dinh dưỡng.

Trần Ái Quốc không ngờ cô sẽ hỏi như vậy, lắp bắp, mới sờ sau ót: “Nhưng... cái này không đáng tiền, cá lớn mới đáng giá, mẹ em nói xử lý cá nhỏ rất phiền phức, không ai thích.”

Thằng nhóc xấu hổ nói, có lúc mẹ chê cá nhỏ, không muốn xử lý, sẽ cầm đi cho gà vịt ăn, đâu có ai mua cái này.

Đồng Vãn cảm thấy cho dù cá lớn hay cá nhỏ, đều có độ ngon đặc biệt của mình: “Không sao, chị thích ăn, nhưng mà chị không biết băt cá, lần sau các em có thừa cá, tôi cho các em... 3 hào nửa kg, thế nào?”

Trần Ái Quốc nuốt nước miếng: “3... 3 hào?”



Thật không? Cá lớn cũng chỉ 6 hào nửa kg, thịt cũng chỉ 1 tệ nhỉ?

Đồng Vãn bị thái độ của cậu chọc cười: “Đúng, 3 hào, nhưng không phải ngày nào chị cũng mua, một tuần đưa cho chị hai ba lần thế nào? Mỗi lần một kg, tương đương với một tuần em có thể có 1 tệ 8 hào.”

Nếu như nói, 3 hào đã khiến Trần Ái Quốc động lòng, như vậy một tuần 1 tệ 8 hào, thật sự khiến cậu ấy run sợ.

Lớn như vậy, cậu ấy cũng chưa từng thấy nhiều tiền như thế.

Thằng nhóc bị “số tiền kếch xù” tấn công, lập tức thông minh trả giá: “Vậy cá lớn sẽ có giá tiền khác.”

“Phụt... chắc chắn rồi, cá lớn sẽ theo giá thị trường, bên ngoài 6 hào thì chị cũng cho em 6 hào, nếu như tất cả đều là tôm, cũng theo giá tiền này, thế nào? Đồng ý không?” Đồng Vãn cảm thấy đứa bé này còn thật có đầu óc làm ăn, nhất là dáng vẻ cụ non của cậu bé, khiến cô buồn cười.

Đương nhiên đồng ý, nhiều tiền như vậy, không kiếm chính là đứa ngốc, đến lúc đó mang theo em trai nhỏ Nhị Trụ Tử, suy nghĩ thôi đã khiến Trần Ái Quốc hận không thể vểnh đuôi lên trời cao, thế là khí phách nói: “Đồng ý!”

Đồng Vãn xác nhận: “Cha mẹ em biết em đi đánh cá không?”

Tuy rằng ở nông thôn, đứa bé 13 tuổi đã thuộc người lao động rồi, nhưng chuyện xuống nước đánh cá vẫn phải hỏi rõ ràng thì hơn.

Trần Ái Quốc rất thông minh, lập tức nghe ra sự lo lắng của Đồng Vãn, bảo đảm gật đầu: “Chị xinh đẹp yên tâm đi, cha mẹ em đều biết, sông không sâu, chỉ đến ngực em, không sao đâu.”

Thằng nhóc này, kiếm tiền đã từ chị đổi thành chị xinh đẹp rồi, còn rất thực tế, cô ngồi dậy, móc kẹo đã chuẩn bị đưa cho cậu ấy, cười khẽ: “Em chờ chút, chị về lấy tiền cho em.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Xuyên Thành Mỹ Nhân Xui Xẻo Trong Hôn Nhân Hợp Đồng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook