(Thập Niên 70) Xuyên Thành Nữ Xứng Bị Từ Hôn
Chương 22:
Linh Nguyên Tản
06/12/2022
Giang Tuấn Hiền tức giận biện giải: “Chuyện của cháu cùng Thủy Đào đó là có hiểu lầm.”
“Hiểu lầm cái gì hiểu lầm, đồ vong ân phụ nghĩa, bội tình bạc nghĩa, không biết xấu hổ, thật mất công ta thương cháu từ nhỏ đến giờ.”
Giang Tuấn Hiền ủy khuất rống to: “Cháu không có!”
Giang Ngọc Sơn mặt đầy thất vọng: “Không biết hối cải, ngoan cố đến cùng, cháu thật sự làm ta quá thất vọng rồi.”
Giang Tuấn Hiền bị chú mình cưỡng từ đoạt lí chọc tức đỏ cả mắt, thần sắc kích động, đang muốn biện luận luận một hồi, Giang Ngọc Sơn lại nói sang chuyện khác.
“Chú đại nhân đại lượng, liền không cùng cháu so đo, nghe lời chú, cháu cùng Thủy Đào đã không còn quan hệ gì, về sau chuyện của cô ấy cháu cũng ít nhọc lòng đi, không có việc gì thì nên quan tâm đến cái cô thanh niên trí thức kia kìa, Lý Thúy Hoa cũng không phải là người bình thường dễ nói chuyện. Cô thanh niên trí thức thân mật nũng nịu của cháu không chị nổi lăn lộn đâu. Hiện tại lại đúng là thời điểm người ta yếu ớt nhất, cháu nhanh nhanh đi an ủi vỗ về, sớm một chút ôm được mỹ nhân về nhà, đỡ cho bà nội cháu cả ngày phải nhọc lòng chuyện hôn nhân đại sự.”
Giang Tuấn Hiền nghe ra lỗ hổng trong lời nói của chú mình: “Nguyên lai chú thật sự đối với Thủy Đào có ý tưởng.”
Giang Ngọc Sơn nhanh tay bịt miệng Giang Tuấn Hiền lại, sao đứa cháu này lại không có chút tâm nhãn nào thế chứ, nếu để người khác trong nhà nghe thấy thì biết làm sao.
“Chuyện của người lớn trẻ con đừng xen vào, nếu mà dám đi nói linh tinh, ta liền đem chuyện lúc năm tuổi cháu còn đái dầm ra cho tất cả mọi người biết, xem đến lúc đó cháu có mặt mũi ra đường không.”
Giang Tuấn Hiền mắt trừng thẳng, trên đời này thế nào có người vô sỉ như vậy.
Chờ Giang Tuấn Hiền mơ màng hồ đồ đi xa, Giang Ngọc Sơn còn không có kịp thở phào nhẹ nhõm đâu, trong đầu đột nhiên phát ra một giọng nói máy móc .
“Ký chủ, tiết tháo ngài rớt mất rồi kìa.”
Giang Ngọc Sơn ngó trái ngó phải, đi vào phòng nhanh tay đóng cửa lại.
“Tiểu Hồng, ta đã nói bao nhiêu lần, không cho phép đột nhiên nhảy ra dọa người, sao ngươi lại không nghe lời như vậy chứ.”
Hệ thống cao giọng bất mãn: “Ta cũng nói rất nhiều lần, người ta tên đầy đủ là hệ thống Hồng Nương, không gọi Tiểu Hồng.”
Giang Ngọc Sơn cầm lấy cái ly trên bàn uống một ngụm nước: “Không cho gọi Tiểu Hồng, vậy kêu tiểu lục đi, tiểu lục, ngươi đột nhiên ra tới là có việc gì a?”
Hệ thống: Ta thật cảm ơn ngài, vẫn cứ gọi Tiểu Hồng đi.
Nó mới theo Giang Ngọc Sơn không lâu, nhưng hệ thống sớm đã biết mỗi lần ký chủ của nó há miệng là lại đùa giỡn.
Quay trở lại chuyện chính, hệ thống nói: “Vợ tương lai của ký chủ hôm nay không có cười với ngài, nhiệm vụ thất bại, hy vọng ngày mai lại tiếp tục cố gắng nha.”
“Lời này không phải vô nghĩa sao, mẹ cô ấy phòng ta như phòng cướp, cô ấy sao dám cười với ta chứ.”
Tiểu Hồng an ủi: “Ký chủ, cố lên đừng nản chí, ta tin tưởng ngài nhất định có thể.”
Giang Ngọc Sơn không những không được an ủi, ngược lại còn từ âm thanh máy móc nghe ra vài phần sung sướng khi người gặp họa.
Hảo gia hỏa, Tiểu Hồng thế nhưng đã học được cách cười nhạo người.
Nói lên duyên phận của Giang Ngọc Sơn cùng Tiểu Hồng, là bắt đầu từ một tháng trước.
Giang Ngọc Sơn xuyên đến nơi này đã hơn 25 năm, khi vừa mới tới hắn tự cho mình siêu phàm, cho rằng chính mình rốt cuộc muốn thay đổi lịch sử, cứu vớt thế giới, kích động không nhịn được liền đái ra quần, làm Giang lão thái thái tức giận đến vội vàng lấy châm đâm mấy cái.
Giang Ngọc Sơn đang chuẩn bị cùng bà già độc ác đấu đấu pháp, lại bị vận mệnh kẹp chặt yết hầu.
Nguyên lai anh xuyên thành một đứa nhóc mỗi ngày chỉ biết ăn chỉ biết ngủ, căn bản không có cơ hội đại triển quyền cước.
Được ông Giang phù hộ, thơ ấu Giang Ngọc Sơn còn được coi là hạnh phúc, tuy nói lão thái thái thường thường liền sẽ đối với anh hạ độc thủ, nhưng đến khi anh có thể đi, có thể chạy đã sớm báo được thù.
Chờ đến khi ông Giang buông tay nhân gian, bà lão cũng không thể ở trên tay anh chiếm được tiện nghi.
Bởi vì xuyên qua niên đại đặc thù, Giang Ngọc Sơn năng lực hữu hạn, thật sự nhảy nhót không ra cái gì bọt sóng, mỗi ngày chỉ có thể ăn no chờ chết, chờ cải cách mở cửa.
Mãi cho đến một ngày, Tiểu Hồng tự xưng là hệ thống Hồng Nương, đơn phương tuyên bố cùng anh trói định, hơn nữa nói rằng, chỉ cần nguyện ý, Tiểu Hồng có thể giúp anh ghép đôi với ai cũng được.
Giang Ngọc Sơn anh là ai chứ, sao có thể bị cái hệ thống khỉ gió không biết từ đâu nhảy ra chỉ huy, liền không sợ chết đi khiêu khích Tiểu Hồng. Có bản lĩnh ngươi ghép đôi ta cùng cô hoa khôi của thôn xem nào.
Trong đầu vừa mới toát ra cái ý tưởng như vậy, chỉ nghe \ "Đinh \" một tiếng, Tiểu Hồng nói cho anh, dây tơ hồng đã dắt thành công.
Giang Ngọc Sơn há hốc mồm: “A?”
---------------------------------------------------------------------------------------
*Giang lão thái thái có tất cả 5 người con, 3 trai -2 gái, Giang Ngọc Sơn là con trai thứ ba cũng là con út luôn, nên có chỗ mình sẽ để là chú ba hoặc chú út tùy hoàn cảnh nhé
“Hiểu lầm cái gì hiểu lầm, đồ vong ân phụ nghĩa, bội tình bạc nghĩa, không biết xấu hổ, thật mất công ta thương cháu từ nhỏ đến giờ.”
Giang Tuấn Hiền ủy khuất rống to: “Cháu không có!”
Giang Ngọc Sơn mặt đầy thất vọng: “Không biết hối cải, ngoan cố đến cùng, cháu thật sự làm ta quá thất vọng rồi.”
Giang Tuấn Hiền bị chú mình cưỡng từ đoạt lí chọc tức đỏ cả mắt, thần sắc kích động, đang muốn biện luận luận một hồi, Giang Ngọc Sơn lại nói sang chuyện khác.
“Chú đại nhân đại lượng, liền không cùng cháu so đo, nghe lời chú, cháu cùng Thủy Đào đã không còn quan hệ gì, về sau chuyện của cô ấy cháu cũng ít nhọc lòng đi, không có việc gì thì nên quan tâm đến cái cô thanh niên trí thức kia kìa, Lý Thúy Hoa cũng không phải là người bình thường dễ nói chuyện. Cô thanh niên trí thức thân mật nũng nịu của cháu không chị nổi lăn lộn đâu. Hiện tại lại đúng là thời điểm người ta yếu ớt nhất, cháu nhanh nhanh đi an ủi vỗ về, sớm một chút ôm được mỹ nhân về nhà, đỡ cho bà nội cháu cả ngày phải nhọc lòng chuyện hôn nhân đại sự.”
Giang Tuấn Hiền nghe ra lỗ hổng trong lời nói của chú mình: “Nguyên lai chú thật sự đối với Thủy Đào có ý tưởng.”
Giang Ngọc Sơn nhanh tay bịt miệng Giang Tuấn Hiền lại, sao đứa cháu này lại không có chút tâm nhãn nào thế chứ, nếu để người khác trong nhà nghe thấy thì biết làm sao.
“Chuyện của người lớn trẻ con đừng xen vào, nếu mà dám đi nói linh tinh, ta liền đem chuyện lúc năm tuổi cháu còn đái dầm ra cho tất cả mọi người biết, xem đến lúc đó cháu có mặt mũi ra đường không.”
Giang Tuấn Hiền mắt trừng thẳng, trên đời này thế nào có người vô sỉ như vậy.
Chờ Giang Tuấn Hiền mơ màng hồ đồ đi xa, Giang Ngọc Sơn còn không có kịp thở phào nhẹ nhõm đâu, trong đầu đột nhiên phát ra một giọng nói máy móc .
“Ký chủ, tiết tháo ngài rớt mất rồi kìa.”
Giang Ngọc Sơn ngó trái ngó phải, đi vào phòng nhanh tay đóng cửa lại.
“Tiểu Hồng, ta đã nói bao nhiêu lần, không cho phép đột nhiên nhảy ra dọa người, sao ngươi lại không nghe lời như vậy chứ.”
Hệ thống cao giọng bất mãn: “Ta cũng nói rất nhiều lần, người ta tên đầy đủ là hệ thống Hồng Nương, không gọi Tiểu Hồng.”
Giang Ngọc Sơn cầm lấy cái ly trên bàn uống một ngụm nước: “Không cho gọi Tiểu Hồng, vậy kêu tiểu lục đi, tiểu lục, ngươi đột nhiên ra tới là có việc gì a?”
Hệ thống: Ta thật cảm ơn ngài, vẫn cứ gọi Tiểu Hồng đi.
Nó mới theo Giang Ngọc Sơn không lâu, nhưng hệ thống sớm đã biết mỗi lần ký chủ của nó há miệng là lại đùa giỡn.
Quay trở lại chuyện chính, hệ thống nói: “Vợ tương lai của ký chủ hôm nay không có cười với ngài, nhiệm vụ thất bại, hy vọng ngày mai lại tiếp tục cố gắng nha.”
“Lời này không phải vô nghĩa sao, mẹ cô ấy phòng ta như phòng cướp, cô ấy sao dám cười với ta chứ.”
Tiểu Hồng an ủi: “Ký chủ, cố lên đừng nản chí, ta tin tưởng ngài nhất định có thể.”
Giang Ngọc Sơn không những không được an ủi, ngược lại còn từ âm thanh máy móc nghe ra vài phần sung sướng khi người gặp họa.
Hảo gia hỏa, Tiểu Hồng thế nhưng đã học được cách cười nhạo người.
Nói lên duyên phận của Giang Ngọc Sơn cùng Tiểu Hồng, là bắt đầu từ một tháng trước.
Giang Ngọc Sơn xuyên đến nơi này đã hơn 25 năm, khi vừa mới tới hắn tự cho mình siêu phàm, cho rằng chính mình rốt cuộc muốn thay đổi lịch sử, cứu vớt thế giới, kích động không nhịn được liền đái ra quần, làm Giang lão thái thái tức giận đến vội vàng lấy châm đâm mấy cái.
Giang Ngọc Sơn đang chuẩn bị cùng bà già độc ác đấu đấu pháp, lại bị vận mệnh kẹp chặt yết hầu.
Nguyên lai anh xuyên thành một đứa nhóc mỗi ngày chỉ biết ăn chỉ biết ngủ, căn bản không có cơ hội đại triển quyền cước.
Được ông Giang phù hộ, thơ ấu Giang Ngọc Sơn còn được coi là hạnh phúc, tuy nói lão thái thái thường thường liền sẽ đối với anh hạ độc thủ, nhưng đến khi anh có thể đi, có thể chạy đã sớm báo được thù.
Chờ đến khi ông Giang buông tay nhân gian, bà lão cũng không thể ở trên tay anh chiếm được tiện nghi.
Bởi vì xuyên qua niên đại đặc thù, Giang Ngọc Sơn năng lực hữu hạn, thật sự nhảy nhót không ra cái gì bọt sóng, mỗi ngày chỉ có thể ăn no chờ chết, chờ cải cách mở cửa.
Mãi cho đến một ngày, Tiểu Hồng tự xưng là hệ thống Hồng Nương, đơn phương tuyên bố cùng anh trói định, hơn nữa nói rằng, chỉ cần nguyện ý, Tiểu Hồng có thể giúp anh ghép đôi với ai cũng được.
Giang Ngọc Sơn anh là ai chứ, sao có thể bị cái hệ thống khỉ gió không biết từ đâu nhảy ra chỉ huy, liền không sợ chết đi khiêu khích Tiểu Hồng. Có bản lĩnh ngươi ghép đôi ta cùng cô hoa khôi của thôn xem nào.
Trong đầu vừa mới toát ra cái ý tưởng như vậy, chỉ nghe \ "Đinh \" một tiếng, Tiểu Hồng nói cho anh, dây tơ hồng đã dắt thành công.
Giang Ngọc Sơn há hốc mồm: “A?”
---------------------------------------------------------------------------------------
*Giang lão thái thái có tất cả 5 người con, 3 trai -2 gái, Giang Ngọc Sơn là con trai thứ ba cũng là con út luôn, nên có chỗ mình sẽ để là chú ba hoặc chú út tùy hoàn cảnh nhé
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.