Thập Niên 70: Xuyên Thành Tổ Đối Chiếu Mẹ Kế Trong Văn Niên Đại
Chương 33: Vấn Đề
La Tử Phùng
15/06/2022
Nhưng hôm nay nghe Từ sư trưởng nói thì lại khiến anh nghĩ tới Tiểu Kiều, nghĩ tới không lâu sau có khả năng anh sẽ có thêm một đứa con gái nhỏ lớn lên giống Tiểu Kiều, cô nhóc béo mập mũm mĩm sẽ ôm chân anh ngoan ngoan ngoãn ngoãn gọi ba ơi. Chỉ một hình ảnh như vậy thôi cũng khiến trên mặt Tần Dược lộ ra nụ cười tươi rói.
Nhưng lúc anh vừa về đến nhà thì nụ cười trên mặt lập tức biến mất.
Đã xảy ra chuyện gì gì?
Cả sân nhà toàn mấy thằng nhóc thúi là như thế nào đây?
Đám Đại Oa đương nhiên cũng phát hiện ra Tần Dược đã trở lại, nhanh chóng ngẩng đầu lên mà lớn tiếng chào một tiếng: “Chào chú Tần ạ!”
Sau đó chúng lập tức ăn nhanh hơn: “Mau lên mau lên! Chú Diêm Vương đã trở lại rồi, mọi người mau ăn nhanh cho xong rồi còn chạy nữa!”
Một đám nhóc còn đang định ngồi chơi với Cố Kiều thêm một lúc nữa, thế nhưng hiện giờ co rúm giống hệt như chuột thấy mèo. Chúng vội vội vàng vàng ăn nốt ốc nước ngọt, nhanh chóng nói lời cảm ơn với Cố Kiều rồi chạy vụt đi mất không còn thấy bóng người đâu nữa.
Tần Dược nhìn thấy động tác của mấy đứa nhỏ này thì cảm thấy có chút buồn cười.
Lúc này Cố Kiều đang thu dọn bát đũa mà bọn trẻ vừa ăn xong. Sau khi trải qua sự việc sáng hôm nay, lúc cô nhìn thấy Tần Dược còn có chút không được tự nhiên cho lắm. Trong lòng Cố Kiều rầu rĩ, nghĩ nghĩ một lúc rồi hỏi: “Anh thực sự rất thích đám nhỏ Đại Oa sao?”
Cố Kiều cảm thấy Tần Dược nhất định rất tiếc nuối khi thấy đám Đại Oa rời đi. Dù sao nếu chúng ở lại thì anh sẽ không cần phải đơn độc ở chung với cô, cũng không cần phải tìm cơ hội để cố ý đi huấn luyện.
Nhưng Tần Dược lại không biết Cố Kiều có ý gì, còn tưởng rằng cô đang hỏi mình có thích trẻ con hay không.
Nghĩ đến lời nói của Từ sư trưởng, Tần Dược theo bản năng gật gật đầu. Thế nhưng Tần Dược lại sợ mình sẽ dọa Cố Kiều nên định giải thích anh cũng không muốn có con nhanh như vậy, dù sao thì tuổi của Cố Kiều vẫn còn nhỏ.
Nhưng Tần Dược vừa quay đầu thì phát hiện ra biểu tình trên mặt Cố Kiều không phải sợ hãi mà rõ ràng là khổ sở.
Tuy không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng radar chuyên dành cho đàn ông đã kết hôn của Tần Dược lại vang lên từng đợt báo động.
Cố Kiều xoay người vào nhà bếp đem đồ ăn dọn ra bàn: “Ăn cơm thôi.”
Hôm nay ốc nước ngọt cũng nhiều, tuy rằng bị bọn nhỏ ăn không ít, nhưng vẫn dư lại một chén.
Ngoài món này ra, Cố Kiều còn xào dĩa rau cần tây tươi, và thêm hai củ khoai lang đỏ đang đặt trên bếp, như vậy là có thể ăn cơm.
“Anh nếm thử xem, món này ăn cũng không tệ lắm.” Cố Kiều đem mâm ốc nước ngọt đẩy qua.
Tần Dược gật đầu, anh không có lập tức ăn, mà cạo hết phần thịt ở bên trong, đặt ở trong tô canh: “Em ăn trước.”
Cố Kiều vốn dĩ tưởng rằng, Tần Dược muốn gỡ thịt ốc tách ra cho tiện, nhưng không nghĩ tới anh ấy lại làm cho cô. Cố Kiều vẻ mặt có chút phức tạp nhìn Tần Dược, cô thật sự không rõ, tại sao Tần Dược vừa cố tình tránh mặt nhưng mà vẫn muốn quan tâm tới cô.
“Em làm sao vậy? Có vấn đề gì muốn nói sao?” Tần Dược nhạy bén nhận thấy có chuyện gì đó không ổn.
Cố Kiều không phải loại người có chuyện nghẹn ở trong lòng rồi đợi có mâu thuẫn mới bộc phát, dù sao cô và Tần Dược còn phải chung sống mấy chục năm với nhau, cũng không thể để những hiểu lầm không thể giải thích tồn tại cả đời này.
Cô suy nghĩ một lúc rồi nói thẳng: “Tần Dược, em có thể hỏi anh một vấn đề sao?”
Tần Dược gật đầu.
“Mấy hôm nay anh nghiêm túc huấn luyện, là bởi vì chuyện gì? Bởi vì lập tức muốn đi làm nhiệm vụ? Hay là bởi vì anh muốn trốn tránh em?” Cố Kiều nói ra một hơi, rồi nghiêm túc nhìn chằm chằm Tần Dược.
Tần Dược giữa mày hơi nhíu lại: “Đương nhiên là vì đi làm nhiệm vụ, anh tại sao phải muốn trốn tránh em, em là vợ của anh.”
Cố Kiều: “……”
Tại sao cảm thấy bầu không khí có chút kỳ quái.
Tuy nhiên, cô vẫn tiếp tục nghiêm túc nói: “Vậy thì tại sao đoàn trưởng Thạch lại nói lúc trước huấn luyện anh không có liều mạng như vậy, còn có chuyện gì đã xảy ra nữa sao?”
Tần Dược do dự hai giây, vẫn là kể ra mọi chuyện.
Sau khi Cố Kiều nghe xong rất ngạc nhiên: “Cho nên khi đó anh không vui khi nhìn đến căn phòng này, là bởi vì Bành Phương sao? Vậy thì tại sao lúc trước anh không nói với em?”
Nhưng lúc anh vừa về đến nhà thì nụ cười trên mặt lập tức biến mất.
Đã xảy ra chuyện gì gì?
Cả sân nhà toàn mấy thằng nhóc thúi là như thế nào đây?
Đám Đại Oa đương nhiên cũng phát hiện ra Tần Dược đã trở lại, nhanh chóng ngẩng đầu lên mà lớn tiếng chào một tiếng: “Chào chú Tần ạ!”
Sau đó chúng lập tức ăn nhanh hơn: “Mau lên mau lên! Chú Diêm Vương đã trở lại rồi, mọi người mau ăn nhanh cho xong rồi còn chạy nữa!”
Một đám nhóc còn đang định ngồi chơi với Cố Kiều thêm một lúc nữa, thế nhưng hiện giờ co rúm giống hệt như chuột thấy mèo. Chúng vội vội vàng vàng ăn nốt ốc nước ngọt, nhanh chóng nói lời cảm ơn với Cố Kiều rồi chạy vụt đi mất không còn thấy bóng người đâu nữa.
Tần Dược nhìn thấy động tác của mấy đứa nhỏ này thì cảm thấy có chút buồn cười.
Lúc này Cố Kiều đang thu dọn bát đũa mà bọn trẻ vừa ăn xong. Sau khi trải qua sự việc sáng hôm nay, lúc cô nhìn thấy Tần Dược còn có chút không được tự nhiên cho lắm. Trong lòng Cố Kiều rầu rĩ, nghĩ nghĩ một lúc rồi hỏi: “Anh thực sự rất thích đám nhỏ Đại Oa sao?”
Cố Kiều cảm thấy Tần Dược nhất định rất tiếc nuối khi thấy đám Đại Oa rời đi. Dù sao nếu chúng ở lại thì anh sẽ không cần phải đơn độc ở chung với cô, cũng không cần phải tìm cơ hội để cố ý đi huấn luyện.
Nhưng Tần Dược lại không biết Cố Kiều có ý gì, còn tưởng rằng cô đang hỏi mình có thích trẻ con hay không.
Nghĩ đến lời nói của Từ sư trưởng, Tần Dược theo bản năng gật gật đầu. Thế nhưng Tần Dược lại sợ mình sẽ dọa Cố Kiều nên định giải thích anh cũng không muốn có con nhanh như vậy, dù sao thì tuổi của Cố Kiều vẫn còn nhỏ.
Nhưng Tần Dược vừa quay đầu thì phát hiện ra biểu tình trên mặt Cố Kiều không phải sợ hãi mà rõ ràng là khổ sở.
Tuy không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng radar chuyên dành cho đàn ông đã kết hôn của Tần Dược lại vang lên từng đợt báo động.
Cố Kiều xoay người vào nhà bếp đem đồ ăn dọn ra bàn: “Ăn cơm thôi.”
Hôm nay ốc nước ngọt cũng nhiều, tuy rằng bị bọn nhỏ ăn không ít, nhưng vẫn dư lại một chén.
Ngoài món này ra, Cố Kiều còn xào dĩa rau cần tây tươi, và thêm hai củ khoai lang đỏ đang đặt trên bếp, như vậy là có thể ăn cơm.
“Anh nếm thử xem, món này ăn cũng không tệ lắm.” Cố Kiều đem mâm ốc nước ngọt đẩy qua.
Tần Dược gật đầu, anh không có lập tức ăn, mà cạo hết phần thịt ở bên trong, đặt ở trong tô canh: “Em ăn trước.”
Cố Kiều vốn dĩ tưởng rằng, Tần Dược muốn gỡ thịt ốc tách ra cho tiện, nhưng không nghĩ tới anh ấy lại làm cho cô. Cố Kiều vẻ mặt có chút phức tạp nhìn Tần Dược, cô thật sự không rõ, tại sao Tần Dược vừa cố tình tránh mặt nhưng mà vẫn muốn quan tâm tới cô.
“Em làm sao vậy? Có vấn đề gì muốn nói sao?” Tần Dược nhạy bén nhận thấy có chuyện gì đó không ổn.
Cố Kiều không phải loại người có chuyện nghẹn ở trong lòng rồi đợi có mâu thuẫn mới bộc phát, dù sao cô và Tần Dược còn phải chung sống mấy chục năm với nhau, cũng không thể để những hiểu lầm không thể giải thích tồn tại cả đời này.
Cô suy nghĩ một lúc rồi nói thẳng: “Tần Dược, em có thể hỏi anh một vấn đề sao?”
Tần Dược gật đầu.
“Mấy hôm nay anh nghiêm túc huấn luyện, là bởi vì chuyện gì? Bởi vì lập tức muốn đi làm nhiệm vụ? Hay là bởi vì anh muốn trốn tránh em?” Cố Kiều nói ra một hơi, rồi nghiêm túc nhìn chằm chằm Tần Dược.
Tần Dược giữa mày hơi nhíu lại: “Đương nhiên là vì đi làm nhiệm vụ, anh tại sao phải muốn trốn tránh em, em là vợ của anh.”
Cố Kiều: “……”
Tại sao cảm thấy bầu không khí có chút kỳ quái.
Tuy nhiên, cô vẫn tiếp tục nghiêm túc nói: “Vậy thì tại sao đoàn trưởng Thạch lại nói lúc trước huấn luyện anh không có liều mạng như vậy, còn có chuyện gì đã xảy ra nữa sao?”
Tần Dược do dự hai giây, vẫn là kể ra mọi chuyện.
Sau khi Cố Kiều nghe xong rất ngạc nhiên: “Cho nên khi đó anh không vui khi nhìn đến căn phòng này, là bởi vì Bành Phương sao? Vậy thì tại sao lúc trước anh không nói với em?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.