Thập Niên 70: Xuyên Thành Tức Phụ Vai Ác Trong Văn Quân Hôn
Chương 9: Trại Nuôi Heo 2
Vô Danh
29/08/2022
Mùi có hơi thối, bên trong không ngừng phát ra tiếng heo kêu hừ hừ.
Hội trưởng hội phụ nữ đi đến một cái lều, nơi đó chất đầy cỏ, các loại vỏ hạt thóc, một cái thùng bẩn, ngoài ra còn có một chum đựng nước, chổi, ki hốt rác các thứ.
Bà chỉ chỉ cái thùng:" Mỗi ngày múc nước trộn với vỏ thóc nấu lên cho heo ăn , mỗi chuồng heo 3 thùng ,sau đó cho thêm nửa bó cỏ. Những cái này mỗi ngày đều có người đưa tới, không cần cháu quan tâm, cháu chỉ cần cho heo ăn no là được."
Sau đó lại chỉ vào chổi và ki hốt rác nói: "Cứ ba ngày dọn dẹp chuồng heo một chút, phân và nước tiểu heo quét ra chất sang một đống để bên này sẽ có người tới dọn lấy , thuận tiện rửa sạch chuồng heo luôn. Bây giờ là mùa đông còn tốt đến thời điểm mùa hè còn phải hun lá ngải cứu, muỗi nhiều heo dễ sinh bệnh."
"Cháu ngày thường cũng để ý một tí, nếu là heo bị bệnh không ăn gì cả thì nhanh đi báo cáo, đây đều là tài sản của đại đội. Đến tết nhà ai cũng mong có thể chia thêm nhiều thịt heo chút. Cho ăn tốt, mỗi ngày được 8 công điểm, để ý vào nhé!"
Khổng Yên kìm nén bực bội, không dám thở, công việc này mặc dù không nặng nhưng thực sự là... cô cảm giác mình biến thành bác gái quét dọn nhà vệ sinh trong trường học, so với bác gái ấy còn thảm hơn, chí ít nhà vệ sinh trong trường cô đều là gạch men sứ, còn xịt hương thơm các thứ.
Nào có như ở đây, thật thối!
Bất quá cô vẫn là rất có ánh mắt nói: "Cháu biết ạ ,cháu nhất định sẽ để ý, cháu còn mang cả vở đến, sẽ chuẩn bị có gì ghi lại hết!"
Cho dù nói thế nào so với các việc nhà nông khác, đây cũng là công việc nhẹ nhõm hiếm có.
Hội trưởng hội phụ nữ nghe xong rất hài lòng ,gật đầu:" Được, cháu nha đầu này nhìn thành thật, thím tin tưởng cháu."
Thành thật?
Lần đầu tiên trên đời có người nói cô thành thật.
Khổng Yên nghe xong mỉm cười, sau đó rất đồng ý gật đầu.
Đúng, cô chính là người như vậy ! Đáng tin cậy!
Hội trưởng hội phụ nữ vừa đi, Khổng Yên liền bóp mũi đi cho heo ăn.
Khá lắm, cuộc sống cũng không dễ dàng!
Mỗi cái chuồng heo có năm đầu heo, cho chúng ăn chậm chúng còn nhảy dựng lên đoạt, dọa cho Khổng Yên suýt chút nữa ném thùng.
Tất cả có 16 cái chuồng heo, 80 đầu heo, nhìn thì có vẻ nhiều, nhưng cô biết đại đội có tất cả 12 đội sản xuất, cộng lại có hơn một ngàn một trăm người.
Mỗi người một phần, ít đến thương cảm. Trong này, còn phải nộp lên cho quốc gia.
Khổng Yên bận rộn hơn nửa buổi sáng mới cho ăn xong, thở hồng hộc, cô nâng cánh tay lên ngửi ngửi, có chút ghét bỏ quay đầu, cảm giác trên người mình đều có mùi thối.
Dùng nước còn lại trong vạc đi rửa tay ,nhìn thoáng qua, cảm thấy không sai biệt lắm cô vui vẻ quay người về nhà. Không nghĩ tới trên đường về thế mà đụng phải Trương Bội Bội.
Trương Bội Bội cũng là thanh niên tri thức xuống thôn, hai người cùng đến từ một tỉnh, cùng ngồi một cỗ xe lửa đến.
Khác với Khổng Yên, nhà Trương Bội Bội khá nghèo, trên có một người anh trai, dưới còn bốn em trai em gái, công việc của cha mẹ Trương Bội Bội cũng không tốt, thật sự là nuôi không nổi cả nhà. Lại nghe trên báo chí nói ở nông thôn hằng năm đều có thu hoạch cao sản, cảm thấy nhất định có thể ăn no, cô nàng này vừa tốt nghiệp không cần nghĩ ngợi đã xuống nông thôn.
Tính cách Trương Bội Bội khá tuỳ tiện, là ngươi chơi được nhất ở điểm thanh niên tri thức.
Trương Bội Bội nhận ra Khổng Yên, thấy xung quanh không có ai, kéo cô lại dưới tán cây, lo lắng hỏi:" Thế nào, sau khi kết hôn không ai bắt nạt cô chứ?"
Khổng Yên lòng đầy ấm áp, thấy người bạn này quan tâm, lắc đầu:" Khá tốt, chí ít ăn đủ no, ngủ đủ ấm."
Hội trưởng hội phụ nữ đi đến một cái lều, nơi đó chất đầy cỏ, các loại vỏ hạt thóc, một cái thùng bẩn, ngoài ra còn có một chum đựng nước, chổi, ki hốt rác các thứ.
Bà chỉ chỉ cái thùng:" Mỗi ngày múc nước trộn với vỏ thóc nấu lên cho heo ăn , mỗi chuồng heo 3 thùng ,sau đó cho thêm nửa bó cỏ. Những cái này mỗi ngày đều có người đưa tới, không cần cháu quan tâm, cháu chỉ cần cho heo ăn no là được."
Sau đó lại chỉ vào chổi và ki hốt rác nói: "Cứ ba ngày dọn dẹp chuồng heo một chút, phân và nước tiểu heo quét ra chất sang một đống để bên này sẽ có người tới dọn lấy , thuận tiện rửa sạch chuồng heo luôn. Bây giờ là mùa đông còn tốt đến thời điểm mùa hè còn phải hun lá ngải cứu, muỗi nhiều heo dễ sinh bệnh."
"Cháu ngày thường cũng để ý một tí, nếu là heo bị bệnh không ăn gì cả thì nhanh đi báo cáo, đây đều là tài sản của đại đội. Đến tết nhà ai cũng mong có thể chia thêm nhiều thịt heo chút. Cho ăn tốt, mỗi ngày được 8 công điểm, để ý vào nhé!"
Khổng Yên kìm nén bực bội, không dám thở, công việc này mặc dù không nặng nhưng thực sự là... cô cảm giác mình biến thành bác gái quét dọn nhà vệ sinh trong trường học, so với bác gái ấy còn thảm hơn, chí ít nhà vệ sinh trong trường cô đều là gạch men sứ, còn xịt hương thơm các thứ.
Nào có như ở đây, thật thối!
Bất quá cô vẫn là rất có ánh mắt nói: "Cháu biết ạ ,cháu nhất định sẽ để ý, cháu còn mang cả vở đến, sẽ chuẩn bị có gì ghi lại hết!"
Cho dù nói thế nào so với các việc nhà nông khác, đây cũng là công việc nhẹ nhõm hiếm có.
Hội trưởng hội phụ nữ nghe xong rất hài lòng ,gật đầu:" Được, cháu nha đầu này nhìn thành thật, thím tin tưởng cháu."
Thành thật?
Lần đầu tiên trên đời có người nói cô thành thật.
Khổng Yên nghe xong mỉm cười, sau đó rất đồng ý gật đầu.
Đúng, cô chính là người như vậy ! Đáng tin cậy!
Hội trưởng hội phụ nữ vừa đi, Khổng Yên liền bóp mũi đi cho heo ăn.
Khá lắm, cuộc sống cũng không dễ dàng!
Mỗi cái chuồng heo có năm đầu heo, cho chúng ăn chậm chúng còn nhảy dựng lên đoạt, dọa cho Khổng Yên suýt chút nữa ném thùng.
Tất cả có 16 cái chuồng heo, 80 đầu heo, nhìn thì có vẻ nhiều, nhưng cô biết đại đội có tất cả 12 đội sản xuất, cộng lại có hơn một ngàn một trăm người.
Mỗi người một phần, ít đến thương cảm. Trong này, còn phải nộp lên cho quốc gia.
Khổng Yên bận rộn hơn nửa buổi sáng mới cho ăn xong, thở hồng hộc, cô nâng cánh tay lên ngửi ngửi, có chút ghét bỏ quay đầu, cảm giác trên người mình đều có mùi thối.
Dùng nước còn lại trong vạc đi rửa tay ,nhìn thoáng qua, cảm thấy không sai biệt lắm cô vui vẻ quay người về nhà. Không nghĩ tới trên đường về thế mà đụng phải Trương Bội Bội.
Trương Bội Bội cũng là thanh niên tri thức xuống thôn, hai người cùng đến từ một tỉnh, cùng ngồi một cỗ xe lửa đến.
Khác với Khổng Yên, nhà Trương Bội Bội khá nghèo, trên có một người anh trai, dưới còn bốn em trai em gái, công việc của cha mẹ Trương Bội Bội cũng không tốt, thật sự là nuôi không nổi cả nhà. Lại nghe trên báo chí nói ở nông thôn hằng năm đều có thu hoạch cao sản, cảm thấy nhất định có thể ăn no, cô nàng này vừa tốt nghiệp không cần nghĩ ngợi đã xuống nông thôn.
Tính cách Trương Bội Bội khá tuỳ tiện, là ngươi chơi được nhất ở điểm thanh niên tri thức.
Trương Bội Bội nhận ra Khổng Yên, thấy xung quanh không có ai, kéo cô lại dưới tán cây, lo lắng hỏi:" Thế nào, sau khi kết hôn không ai bắt nạt cô chứ?"
Khổng Yên lòng đầy ấm áp, thấy người bạn này quan tâm, lắc đầu:" Khá tốt, chí ít ăn đủ no, ngủ đủ ấm."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.