Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính

Chương 241:

Yên Mộng Hiên

07/05/2023

Những học sinh này đều đã từng nghe đoạn diễn giảng tiêu chuẩn kia, nhưng không ai dám tin rằng, nó lại phát ra từ miệng một nữ sinh lớp 10.

Vẻ mặt của Vương Phương thay đổi mấy lần: “Trùng hợp là giọng nói hơi giống nha, đừng nói là chúng ta, cậu xem giáo viên của chúng ta phát âm có tốt như vậy không? Cậu ta không hề đặt một chút tâm trí nào lên việc học tập, nếu còn có thể giỏi như thế, vậy chúng ta thành cái gì? Ngu xuẩn à?”

“Ừ, đúng vậy.” Nét mặt của bạn ngồi cùng bàn với cô ta vô cùng gượng gạo.

Giáo viên nhanh chóng thay băng cassette đúng, bắt đầu phát ra bài thi nghe lần này, đáng tiếc Vương Phương và bạn cùng bàn của cô ta đều có chút không yên lòng.

Mặc dù ngoài miệng Vương Phương nói không tin nhưng vừa về tới lớp học, lại lập tức chạy tới hỏi Vu Đắc Bảo: “Cậu có biết nữ sinh ra khỏi phòng thi cùng cậu và Triển Bằng vào hôm thi đua là ai không? Người mà có người tới đón ấy.”

“Biết, làm sao?” Vu Đắc Bảo nhíu nhíu mày.

Vương Phương vội vàng hỏi ngay lập tức: “Cậu ta tên là gì?”

“Cậu hỏi cái này làm gì?”

“Cậu quản tôi làm gì, cậu cứ nói cho tôibiết cậu ta tên là gì đi.”

Vương Phương làm phiền một lúc lâu, mới nghe được một cái tên từ trong miệng Vu Đắc Bảo.

“Tạ Miêu?”

Cô ta lẩm bẩm, cảm thấy cái tên này cực kì lạ lẫm, nhưng không hiểu sao trong lạ lẫm lại có một chút giống như đã từng biết.

Vu Đắc Bảo lại cho rằng đây là cô ta đang cảm thấy bất ngờ: “Là cậu ấy, người lập ra góc Tiếng Anh ở trường trung học số một huyện Hồng Hà ấy.”



Nói tới điều này, cậu ta liền không nhịn được cười nhạo: “Cũng không biết trường trung học số hai nghĩ cái gì, tốn sức đào người tới, không chuyên tâm để cậu ta thi Tiếng Anh, lại còn bảo cậu ta tham gia thi Toán, cũng không sợ cậu ta phân tâm.”

Tạ Miêu lập ra góc Tiếng Anh ở trường Nhất Cao huyện Hồng Hà kia ư?

Cuối cùng Vương Phương đã nhớ ra mình nghe thấy cái tên này ở đâu rồi, nhưng càng cảm thấy không thể tin nổi.

Nữ sinh kia có dáng dấp giống như hồ ly tinh, còn có tâm tư bất chính, làm sao thành tích có thể tốt được?

Đừng nói tham gia thi hai môn Tiếng Anh và Toán, dù chỉ một môn Tiếng Anh, cô ta cũng cảm thấy cô đi cho đủ số lượng mà thôi.

Ngược lại là bạn cùng bàn của cô ta nghe thấy lời này của Vu Đắc Bảo, có chút nghi ngờ không thôi: “Vương Phương, cậu nói xem, có khả năng băng cassette kia thực sự do cậu ấy thu âm hay không?”

“Cậu nói bậy cái gì đấy?” Vương Phương liếc mắt nhìn cô ta một cái, vẻ mặt ảm đạm.

“Tớ cứ cảm thấy băng cassette được thu lại từ trường trung học số một huyện Hồng Hà, Tạ Miêu kia cũng ở trường trung học số một huyện Hồng Hà, nói không chừng……”

“Cũng ở trường trung học số một huyện Hồng Hà thì sao? Băng cassette kia cũng không phải do trường trung học số một huyện Hồng Hà thu âm, không phải nói là tìm quan phiên dịch gì đó sao?”

Vương Phương túm lấy bạn cùng bàn của cô ta: “Được rồi, đừng nghĩ về điều đó nữa được không, hết thảy dựa vào thành tích để nói chuyện. Rốt cuộc cậu ta có bản lĩnh thật hay chỉ là hư danh, khi nào có kết quả thi vòng loại thì chẳng phải sẽ biết ư?”

“Hôm nay cậu ăn phải thuốc súng à? Giọng điệu ghê gớm như vậy.” Vu Đắc Bảo thấy thế thì trực tiếp nhíu mày.

“Không hề.” Vương Phương mạnh miệng: “Giọng điệu của tớ không hề ghê gớm chút nào, cậu nghe nhầm rồi.”

Vu Đắc Bảo càng nhíu mày hơn.

Sao cậu cứ cảm thấy Vương Phương ngoài cười nhưng trong không cười, nhìn thấy vô cùng giả, còn không bằng cô gái nhỏ nói mắng người là mắng người kia nhỉ?



Bởi vì thi vòng loại sẽ loại bỏ không ít người nên giáo viên chấm thi làm việc rất nhanh nhẹn, không được bao nhiêu ngày đã có kết quả thi của các môn.

Trường trung học Dệt May đã bỏ ra rất nhiều công sức trong cuộc thi đua này, vốn tưởng rằng ít nhất có thể đạt được vị trí thứ nhất của hai môn, kết quả lại không theo như ý người muốn.

“Vu Đắc Bảo này, không phải em ấy nói em ấy thi rất tốt à?” Giáo viên lớp bồi dưỡng môn Toán cảm thấy rất không vui.

“Thi đua có thể thi được 86 điểm, quả thật rất tốt, cô không thấy điểm của những người phía sau còn thấp hơn à?”

Có người nói đỡ giúp, nhưng bởi vì kém hơn mong muốn quá nhiều nên giáo viên lớp bồi dưỡng môn Toán vẫn có tâm trạng không tốt.

Tâm trạng của cô ta không tốt, khi tới lớp bồi dưỡng để công bố thành tích, tất nhiên sắc mặt cũng không khá hơn chút nào.

Các bạn học bên dưới vừa nhìn đã cảm thấy thót tim.

Thi trượt rồi ư?

Không thể nào, không phải Vu Đắc Bảo nói cậu ấy thi rất tốt sao?

Vậy là do có quá ít người thông qua vòng loại ư?

Mọi người thấp thỏm trong lòng, trên bục giảng, giáo viên đã thấp giọng mở miệng: “Lần thi vòng loại này, trường học của chúng ta thi rất tệ, còn chưa được 10 người thông qua kì thi vòng loại. Nhất là Vu Đắc Bảo, lần này chỉ giành được vị trí thứ ba toàn thành phố.”

Hạng ba ư?

Vẻ mặt vẫn còn bình tĩnh như thường vừa rồi của Vu Đắc Bảo lập tức cứng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook