Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính

Chương 275:

Yên Mộng Hiên

07/05/2023

“À.” Cố Hàm Giang đáp lại một chữ, “Nếu cậu đã không có việc gì, vậy anh cúp máy đây.”

“Đừng đừng.”

Hà Đào vội vàng nói, “Em biết cô ấy thi như nào, thế được chưa?”

Câu ta lại thở dài, “Tiếng Anh của cô ấy thi được hạng nhất toàn tỉnh, đẩy em xuống phía dưới.”

Giọng Cố Hàm Giang lại như nhẹ nhàng đôi chút, “Vậy sao, cô ấy thi bao nhiêu điểm?”

" 97. "

Đúng thật là thi rất tốt.

Nghĩ đến dáng vẻ cô gái nhỏ sau khi biết kết quả sẽ vui mừng như thế nào, khóe môi Cố Hàm Giang cong cong, lại hỏi: “Cô ấy thi toán hạng mấy?”

Đây đúng thật là ông anh họ một chút cũng không để ý tới mình mà, từ đầu tới cuối cũng không thèm hỏi cậu lấy một câu.

Hà Đào cũng không tiếp tục thừa nước đục thả câu nữa, “Môn toán cô ấy cũng đứng nhất toàn tỉnh, đồng hạng với Triển Bằng trường bọn họ 93.5 điểm.”

“Triển Bằng?”

Cố Hàm Giang tinh ý bắt gặp cái tên nghe quen tai này, chân mày nhíu lại.

Chữ “Triển Bằng” này thốt ra có hơi trầm, Hà Đào nghe vậy sửng sốt, đột nhiên nở nụ cười.

"Đúng vậy, cô ấy và Triển Bằng điểm toán bằng nhau, cả hai cùng xếp hạng nhất tỉnh. Mười người đứng đầu trong vòng chung kết cấp tỉnh sẽ có thể tham gia cuộc thi quốc gia năm sau. Qua tết,, bọn họ sẽ đến đội tuyển tỉnh báo danh.”



Cố Hàm Giang không nói lời nào, cúp điện thoại“ bốp ”

“Dì ơi, làm ơn cho cháu một cái bánh bao hấp, một ít dưa chua và một chén cháo.”

Tạ Miêu cầm hộp đựng cơm bằng nhôm vào phía trong, đưa đến trước mặt bà dì nấu cơm.

Bà dì mặt tròn tròn lập tức cầm một cái kẹp tre gắp đưa cho cô một cái bánh bao hấp nóng hổi. “Cô gái nhỏ trước đây chưa gặp qua, là đến đây tập huấn hả?”

“Dạ” Tạ Miêu gật đầu, chờ người bên kia lấy xong đồ ăn, lễ phép giơ tay ra cầm lấy hộp cơm, “Cảm ơn dì ạ.”

Gương mặt cô tuy trong trẻo, xinh xắn, khi cười lên vô cùng lanh lợi, khá là dễ dàng khiến cho người lớn yêu thích.

Bà dì nheo nheo mắt, lúc múc cháo cho vào cà mên cho cô tay nghiêng, múc thêm cho cô nửa muỗng, “Học hành cho tốt nhé.”

“Dạ.”

Tạ Miêu đưa tiền và phiếu cơm, bưng chiếc hộp rồi đến một góc tìm chiếc bàn nhỏ ngồi xuống, lấy đũa và muỗng ra bắt đầu ăn.

Đây là bữa sáng đầu tiên của cô kể từ khi cô đến trường trung học số 4 của tỉnh.

Vì tập trung toàn lực cho kì thi quốc gia, học kỳ trong trường còn chưa kết thúc kì thi, trên tỉnh đã thông báo tới, gọi Tạ Miêu, Triển Bằng mấy người đứng mười hạng đầu trong kì thi chung kết đến trường trung học số 4 báo danh, để cùng tham gia một đợt tập huấn trước kì thi một tháng rưỡi.

Tạ Miêu vội vàng ở nhà ăn tết, mùng 8 liền xuất phát, ngày hôm qua mới đến trường trung học số 4 của tỉnh báo danh.

Cùng đi đến đó, ngoài Triển Bằng, còn có Vu Đức Bảo cũng được chọn vào đội tuyển toán.



Tạ Miêu vừa hớp được hai ngụm cháo, Triển Bằng và Vu Đức Bảo cũng vừa lấy cơm xong, ngồi xuống băng ghế đối diện với cô.

Hai tên oan gia này cùng được xếp chung một kí túc xá, từ hôm qua đến hôm nay cả hai tên đều trong trạng thái chán ghét lẫn nhau, nhất là Vu Đức Bảo.

“Tôi nghe nói từ tối hôm qua cậu cứ luôn trở mình, có phải bụng dạ cậu bồn chồn, lo lắng không ngủ được phải không?”

Vu Đức Bảo vắt chéo đôi chân dài, hững hờ, vừa ngồi xuống là bắt đầu moi chuyện này ra nói.

Triển Bằng cũng mặc kệ chả quan tâm, chỉ hỏi Tạ Miêu, “Phòng của các cậu hiện tại chỉ có mình cậu thôi phải không? có lạnh không?”

“Còn có một bạn nữ tổ hóa học ở cùng kí túc xá với tôi, trong kí túc xá có bếp lò, không lạnh.”Tạ Miêu nói.

“Vậy cậu chú ý một chút, buổi tối đi ngủ đừng để than đá ẩm ướt, cẩn thận than đá bóc khói.”

“Tôi nói này Triển Bằng, cậu từ khi nào trở thành bà cụ rồi vậy, lúc trước có khi nào thấy cậu nhiều lời như này đâu?”

Vu Đức Bảo liếc nhìn sang một bên, nhìn thấy hộp cơm của hai người, đột nhiên la lên một tiếng mẹ ơi, “Cơm của chúng ta là cùng một người nấu sao? sao cháo của Tạ Miêu vừa đặc vừa nhiều, của cậu ta cũng không ít, chỉ có của tôi là có chút xíu vậy?”

“Bởi vì cậu cực kì phiền phức.” Triển Bằng đâm một dao không thương tiếc.

“Cậu nói ai á?”

Vu Đức Bảo trừng mắt nhìn sang, đang muốn bật nhau tại chỗ, nhưng Tạ Miêu đã nhắc nhở hai người họ: “Nhanh chóng ăn đi nào, hôm nay bảy giờ phải điểm danh, tôi nghi giáo viên sẽ cho làm bài thi cuối kỳ. Các cậu cũng tự chuẩn bị một chút đi.”

“Bài thi cuối kỳ? "Vu Đức Bảo chưa bao giờ thấy một hoạt động như vậy.

Kiếp trước Tạ Miêu đã học ở trường trung học trọng điểm. Việc giáo viên tổ chức các kỳ thi vào đầu năm học là điều rất bình thường, đặc biệt là trong các lớp cạnh tranh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook