Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính
Chương 342:
Yên Mộng Hiên
07/05/2023
Sau đó một ngày, Tạ Miêu lại đi đến khu nhà gia đình của đại học Bắc Kinh dạy thêm cho Tê San.
Không ngờ là không chỉ có giáo sư Tề ở nhà, mà còn có hai người cô không quen biết cũng đang ngồi trong phòng khách, uống cà phê nói chuyện phiếm.
“Tôi thật sự uống không quen loại thức uống của nước ngoài này, không thêm đường thì quá đắng, mà thêm đường thì lại quá ngọt.”
“Đúng vậy, so với cà phê thì chúng tôi vẫn thích uống trà hơn.”
Nhìn thấy Tạ Miêu đi vào, Giáo sư Tề lên tiếng chào hỏi cô, “ Tề San xuống lầu đi mua đồ rồi, em ngồi ngoài phòng khách một lát nhé.”
Ông cũng rót một tách cà phê cho Tạ Miêu, “Cà phê vừa mới pha xong, em có muốn thêm sữa hay đường không?”
“Cảm ơn giáo sư, cứ để em tự làm .”
Tạ Miêu không tiện từ chối, đặt cặp sách xuống một bên ghế sofa lẻ, tự mình bỏ thêm sữa và đường.
Cô thích ngọt, cô đều không thích socola và cà phê đen.
Nhưng kiếp trước học hành quá bận rộn, buổi tối phải uống cà phê mới tỉnh táo tinh thần thức khuya luyện đề, đọc sách. Nếu không phải do tuổi còn trẻ, cô xém chút đã uống nhiều thành người mập.
Cô vừa bưng tách cà phê lên hớp một ngụm, bên kia có ai đó đột nhiên hỏi cô, “Tài liệu ôn tập của Tề San là do e soạn ra à?”
Tạ Miêu không biết người kia hỏi cô để làm gì, liền đặt tách cà phê xuống, “Là em sắp xếp cho em ấy.”
Người đó gật đầu, “Gần đây điểm số của Tề San dần dần tiến bộ, tài liệu ôn tập của em rất hữu ích và có mục tiêu. Tôi thấy những đề bài em soạn cho em ấy rất có nền móng, có thể nói một chút suy nghĩ của em không?”
Người này biết thành tích Tề San đang tiến bộ dần dần, lại còn xem qua tài liệu ôn tập cô chuẩn bị cho Tề San?
Tạ Miêu cảm thấy người kia không thể nào chỉ đơn thuần tán gẫu với mình, sắc mặt vẫn không đổi, nhưng thái độ nghiêm túc hơn rất nhiều.
“Những câu hỏi đề mục em từng làm qua cũng có giới hạn, em cũng không biết những phân tích của mình có đúng hay không. Nhưng khi em học cấp 3, trong bài thi 100 điểm thì hơn 70% bài thi chỉ dựa vào kiến thức cơ bản. Những câu hỏi và điểm thực sự khó, câu hỏi tăng điểm thường không vượt quá 20%. Nền tảng của Tề San không được tốt lắm, bây giờ điều quan trọng nhất là phải đạt được 70 điểm này, sau này có thể xem xét những điểm khác.
“
Có lẽ câu trả lời của Tạ Miêu khiến người ta thấy hài lòng, hai người lạ mặt kia xém chút thì cùng gật gật đầu, người trông có vẻ trẻ tuổi hơn trong hai người vẫn chưa từng nói câu nào lại lên tiếng hỏi, “Tề San còn có một cuốn tập chỉnh sửa câu sai, cũng là do em dạy à?” “Đúng ạ.” Tạ Miêu nói, “Đó là em áp dụng cách học hồi cấp ba của em.”
Người kia gật gù,” Giáo sư Tề nói, em còn chuẩn bị giáo án trước khi dạy kèm, có mang theo ở đây không?”
“Có mang theo.”
“Vậy có thể cho chúng tôi xem qua được không?”
“Có thể.”
Tạ Miêu mở cặp sách, lấy ra một cuốn sách có ghi nội dung và điểm chính của bài dạy kèm, đưa cho người kia.
Người kia cầm lật qua lật lại, xem xong lại đưa sang cho người lạ mặt bên cạnh xem.
Sau khi hai người xem xong, người trông trẻ tuổi hơn mỉm cười với Tạ Miêu, “Có phải năm ngoái em vừa là thủ khoa kỳ thi tuyển sinh đại học không?”
“Dạ.”
“Còn là hạng nhất môn Toán và môn tiếng Anh toàn quốc năm ngoái? Đúng không?”
Tạ Miêu lại gật gật đầu, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh chứ không hề kiêu ngạo tự mãn. Người trông lớn tuổi hơn liếc nhìn người trẻ tuổi hơn kia, thấy ông ấy khẽ gật gật đầu, đưa cuốn tập trả lại Tạ Miêu, “Để tôi giới thiệu một chút, tôi là giáo viên chủ nhiệm của Tề San, tôi họ Hoàng, còn đây là giáo sư Vương của trường Đại học Sư phạm Bắc Kinh. “ “Chào thầy Hoàng, chào giáo sư Vương.” Tạ Miêu lễ phép chào hỏi hai người. Thầy Hoàng tiếp tục nói: "Tôi thấy tài liệu em soạn ra ôn tập cho Tề San rất tốt, nên mới mượn để xem qua, vừa đúng lúc giáo sư Vương đến nhà tôi thì thấy được. Thầy ấy cảm thấy tài liệu và phương pháp học tập của em rất tốt, muốn xem có thể chỉnh sửa một chút làm thành sách xuất bản.”
“Chỉnh sửa xuất bản sách?” Điều này khiến Tạ Miêu thật sự bất ngờ.
“Tôi quả thật là có ý tưởng này.”
Giáo sư Vương gật đầu, “Gần đây tôi có một dự án liên quan đến nghiên cứu về kỳ thi tuyển sinh đại học, cũng muốn chuẩn bị viết một số sách hướng dẫn nhằm thẳng vào kỳ thi tuyển sinh đại học. Phương pháp học tập của em rất tiên phong, cũng rất thực tế . Tôi muốn xem xem có thể xuất bản ra một cuốn ghi chép thủ khoa hay không.”
Không ngờ là không chỉ có giáo sư Tề ở nhà, mà còn có hai người cô không quen biết cũng đang ngồi trong phòng khách, uống cà phê nói chuyện phiếm.
“Tôi thật sự uống không quen loại thức uống của nước ngoài này, không thêm đường thì quá đắng, mà thêm đường thì lại quá ngọt.”
“Đúng vậy, so với cà phê thì chúng tôi vẫn thích uống trà hơn.”
Nhìn thấy Tạ Miêu đi vào, Giáo sư Tề lên tiếng chào hỏi cô, “ Tề San xuống lầu đi mua đồ rồi, em ngồi ngoài phòng khách một lát nhé.”
Ông cũng rót một tách cà phê cho Tạ Miêu, “Cà phê vừa mới pha xong, em có muốn thêm sữa hay đường không?”
“Cảm ơn giáo sư, cứ để em tự làm .”
Tạ Miêu không tiện từ chối, đặt cặp sách xuống một bên ghế sofa lẻ, tự mình bỏ thêm sữa và đường.
Cô thích ngọt, cô đều không thích socola và cà phê đen.
Nhưng kiếp trước học hành quá bận rộn, buổi tối phải uống cà phê mới tỉnh táo tinh thần thức khuya luyện đề, đọc sách. Nếu không phải do tuổi còn trẻ, cô xém chút đã uống nhiều thành người mập.
Cô vừa bưng tách cà phê lên hớp một ngụm, bên kia có ai đó đột nhiên hỏi cô, “Tài liệu ôn tập của Tề San là do e soạn ra à?”
Tạ Miêu không biết người kia hỏi cô để làm gì, liền đặt tách cà phê xuống, “Là em sắp xếp cho em ấy.”
Người đó gật đầu, “Gần đây điểm số của Tề San dần dần tiến bộ, tài liệu ôn tập của em rất hữu ích và có mục tiêu. Tôi thấy những đề bài em soạn cho em ấy rất có nền móng, có thể nói một chút suy nghĩ của em không?”
Người này biết thành tích Tề San đang tiến bộ dần dần, lại còn xem qua tài liệu ôn tập cô chuẩn bị cho Tề San?
Tạ Miêu cảm thấy người kia không thể nào chỉ đơn thuần tán gẫu với mình, sắc mặt vẫn không đổi, nhưng thái độ nghiêm túc hơn rất nhiều.
“Những câu hỏi đề mục em từng làm qua cũng có giới hạn, em cũng không biết những phân tích của mình có đúng hay không. Nhưng khi em học cấp 3, trong bài thi 100 điểm thì hơn 70% bài thi chỉ dựa vào kiến thức cơ bản. Những câu hỏi và điểm thực sự khó, câu hỏi tăng điểm thường không vượt quá 20%. Nền tảng của Tề San không được tốt lắm, bây giờ điều quan trọng nhất là phải đạt được 70 điểm này, sau này có thể xem xét những điểm khác.
“
Có lẽ câu trả lời của Tạ Miêu khiến người ta thấy hài lòng, hai người lạ mặt kia xém chút thì cùng gật gật đầu, người trông có vẻ trẻ tuổi hơn trong hai người vẫn chưa từng nói câu nào lại lên tiếng hỏi, “Tề San còn có một cuốn tập chỉnh sửa câu sai, cũng là do em dạy à?” “Đúng ạ.” Tạ Miêu nói, “Đó là em áp dụng cách học hồi cấp ba của em.”
Người kia gật gù,” Giáo sư Tề nói, em còn chuẩn bị giáo án trước khi dạy kèm, có mang theo ở đây không?”
“Có mang theo.”
“Vậy có thể cho chúng tôi xem qua được không?”
“Có thể.”
Tạ Miêu mở cặp sách, lấy ra một cuốn sách có ghi nội dung và điểm chính của bài dạy kèm, đưa cho người kia.
Người kia cầm lật qua lật lại, xem xong lại đưa sang cho người lạ mặt bên cạnh xem.
Sau khi hai người xem xong, người trông trẻ tuổi hơn mỉm cười với Tạ Miêu, “Có phải năm ngoái em vừa là thủ khoa kỳ thi tuyển sinh đại học không?”
“Dạ.”
“Còn là hạng nhất môn Toán và môn tiếng Anh toàn quốc năm ngoái? Đúng không?”
Tạ Miêu lại gật gật đầu, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh chứ không hề kiêu ngạo tự mãn. Người trông lớn tuổi hơn liếc nhìn người trẻ tuổi hơn kia, thấy ông ấy khẽ gật gật đầu, đưa cuốn tập trả lại Tạ Miêu, “Để tôi giới thiệu một chút, tôi là giáo viên chủ nhiệm của Tề San, tôi họ Hoàng, còn đây là giáo sư Vương của trường Đại học Sư phạm Bắc Kinh. “ “Chào thầy Hoàng, chào giáo sư Vương.” Tạ Miêu lễ phép chào hỏi hai người. Thầy Hoàng tiếp tục nói: "Tôi thấy tài liệu em soạn ra ôn tập cho Tề San rất tốt, nên mới mượn để xem qua, vừa đúng lúc giáo sư Vương đến nhà tôi thì thấy được. Thầy ấy cảm thấy tài liệu và phương pháp học tập của em rất tốt, muốn xem có thể chỉnh sửa một chút làm thành sách xuất bản.”
“Chỉnh sửa xuất bản sách?” Điều này khiến Tạ Miêu thật sự bất ngờ.
“Tôi quả thật là có ý tưởng này.”
Giáo sư Vương gật đầu, “Gần đây tôi có một dự án liên quan đến nghiên cứu về kỳ thi tuyển sinh đại học, cũng muốn chuẩn bị viết một số sách hướng dẫn nhằm thẳng vào kỳ thi tuyển sinh đại học. Phương pháp học tập của em rất tiên phong, cũng rất thực tế . Tôi muốn xem xem có thể xuất bản ra một cuốn ghi chép thủ khoa hay không.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.