Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính

Chương 51:

Yên Mộng Hiên

07/05/2023

Số lượng câu hỏi trong bài đạt 100 điểm không nhiều, thế nên có thể giảng hết chỉ trong một ngày.

Sau khi tan học, Tạ Miêu bỏ bài thi vào cặp, chuẩn bị về sửa tất cả những câu làm sai vào trong quyển tập những câu sai.

Vừa bỏ xong, Dương Tiểu Mao vừa ra khỏi cửa lại lò đầu vào, “Tạ Miêu, có người tìm cậu.”

Tạ Miêu đáp một tiếng, mang cặp sách, trong lòng có chút nghi ngờ bước ra khỏi phòng học, thế nhưng lại nhìn thấy một chàng trai lạ lẫm.

Chàng trai có vóc dáng trung bình, có lẽ là gia cảnh không tốt lắm, có những miếng vá ở đầu gối và khuỷu tay.

Nhìn thấy Tạ Miêu, đối phương nhíu mày nhìn cô một cái: “Cậu là Tạ Miêu ư?”

Đối với câu hỏi này, vài bạn học lớp 9/2 nghe được ở gần đó đều có chút không hiểu nổi.

Cả trường chẳng có ai xinh đẹp hơn Tạ Miêu nữa, ngoại hình xuất chúng như vậy, thế mà cậu ta lại không biết?

Cậu ta mù mắt hả? Hay là giả vờ không quen biết Tạ Miêu rồi tới bắt chuyện?

Ngược lại Tạ Miêu chẳng nghĩ nhiều như vậy, nghe thế liền gật đầu, “Là tôi.”

“Tôi là Hà Hữu Chí, tôi sẽ không thua cậu trong lần kiểm tra cuối kì tới đâu.”

Khi buông câu này, vẻ mặt của đối phương rất nghiêm túc, sau đó không nói gì nữa mà xoay người rời đi.

Tạ Miêu sững sờ.

Người này chạy đến tìm cô, là để nói với cô một câu không đầu không đuôi như vậy ư?



Cảm giác sao nó trẻ trâu thế chứ?

Cứ như câu thoại kinh điển trong truyện tranh “Tôi là XXX, đã định sẵn sẽ đánh bại người đàn ông của cô!” vậy.

Đang không biết nói gì, bạn nam nhỏ nhắn cổ vũ Tạ Miêu vượt qua môn toán trước kia đứng một bên bĩu môi, “Tạ Miêu, cậu đừng để ý tới lời nói cậu ta. Chắc chắn lần này cậu ta kiểm tra không qua cậu, để cho mụ yêu quái họ Lan kia mắng một trận, tức giận trong lòng nên mới tìm cậu đấy.”

Tạ Miêu lập tức phản ứng lại, Hà Hữu Chí chính là bạn nam có điểm số rất tốt trong lớp của cô Lan.

Cô nhíu mày, “Cậu nói cô Lan mắng cậu ta?”

Điểm của Hà Hữu Chí đâu có thấp, nếu không có cô, chắc chắn lần này lại là người đạt điểm cao nhất toàn khối, cô Lan mắng cậu ta làm gì?

“Mắng rồi.” Giọng điệu của bạn nam nhỏ nhắn có chút phẫn nộ, “Nhất định mụ yêu quái đó thấy cậu đạt được điểm cao nên không vui, không chỉ mắng Hà Hữu Chí mà còn phê bình tất cả học sinh trong lớp một trận, đúng là thần kinh.”

Tạ Miêu sớm đã biết cho dù cô có kiểm tra qua môn, cô Lan cũng không thể nào giữ lời, viết ngược tên của mình lại.

Nhưng tâm trạng của mình không tốt lại đi trút giận lên học sinh trong lớp, như thế thật quá đáng.

Bạn nam càm ràm câu với Tạ Miêu rồi rời đi, Tạ Miêu lại tìm được ba cậu em đang vò báo lại làm bóng đá với người ta.

Ba cậu nhóc chạy đến mặt mũi đỏ bừng, trông cứ như tên ngốc, hoàn toàn không nhìn ra là vừa có kết quả kiểm tra, nhìn thấy Tạ Miêu còn hỏi cô: “Chị ơi, nếu ba đứa bọn em cùng nhau tiết kiệm tiền, mua một quả bóng thì thế nào? Giấy báo này nhẹ quá, đá cảm giác không đúng lắm.”

Tạ Miêu gật đầu, “Được chứ, các em cứ dành dụm đi, đến lúc đó nếu không đủ, chị thêm chút cho các em.”

Mấy đứa nhóc lập tức reo hò , “Vạn tuế! Biết ngay là chị tốt nhất! Chị là bà chị tốt tốt tốt tốt nhất thế giới này!”



Tạ Miêu nhận lấy tấm thẻ người tốt này mà chẳng có chút gánh nặng tâm lý nào, sau đó lặng lẽ thắp một cây nến trong lòng vì bọn chúng.

Tận hưởng điều tốt đẹp cuối cùng này vậy, đợi khi khôi phục kì thi đại học, mấy đứa sẽ biết thế nào là sự khủng bố bị thành tích chi phối.

Tạ Vệ Quốc và Tạ Vệ Dân trở về vào buổi tối, khi cả nhà đang ngồi ăn cơm, cuối cùng đã có người nhớ ra muốn hỏi điểm của Tạ Miêu.

“Miêu Miêu, nghe nói hôm nay con đã có kết quả, lần kiểm tra giữa kì này như thế nào?”

Một câu nói của Lưu Chiêu Đệ khiến Tạ Vệ Quốc và Tạ Vệ Dân đều sững sờ, “Hôm nay có điểm hả? Miêu Miêu kiểm tra giữa kì xong xuôi rồi à?”

Phản ứng này khiến Tạ Miêu chỉ muốn kéo khóe miệng.

Kiếp trước khi kiểm tra xong, về nhà câu đầu tiên của phụ huynh chính là hỏi điểm số.

Bây giờ tốt thật, chẳng những không ai hỏi, mà đến bác và bố cô còn chẳng biết thi từ bao giờ.

Không quan tâm lo lắng như vậy, hèn gì cả bốn chị em bọn họ toàn đội sổ.

Vương Quý Chi biết họ vừa kiểm tra xong, nhưng dùng ngón chân cũng có thể đoán ra cháu trai cháu gái thi được bao nhiêu điểm, cần gì phải hỏi?

Bà trừng mắt nhìn con dâu lớn, “Học hành cũng chẳng ích gì, con còn hỏi làm chi nữa?”

“Chả là con thấy gần đây Miêu Miêu chuyên tâm học hành, muốn hỏi xem nó có tiến bộ gì không ấy mà?”

Lưu Chiêu Đệ cười, vẻ mặt hiền từ của trưởng bối quan tâm hậu bối, rồi lại hỏi thêm lần nữa: “Lần này Miêu Miêu đứng thứ mấy vậy?”

“Chiêu Đệ.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook