Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính
Chương 92:
Yên Mộng Hiên
07/05/2023
Đời trước cô cũng nỗ lực như vậy, nhưng chưa bao giờ có được thành tích tốt thế này, nhìn qua lại có chút không tin được.
Đúng lúc này, Hứa Văn Lệ là người đầu tiên phản ứng lại, ôm lấy Tạ Miêu bắt đầu nhảy.
“Ahh ha ha ha đứng nhất toàn huyện, lần này Tào Khiết chết chắc chết chắc rồi! Em nhìn xem về sau cậu ta còn đắc ý thế nào!”
Nghĩ đến Tào Khiết coi thường nhà mình mọi nơi, Tạ Miêu cũng mỉm cười. Sau đó bên tai cô đột nhiên vang lên một tiếng gào, Tạ Kiến Trung giống như sói con hoang dã nhào tới, “Chị, chị đỉnh của chóp quá đi! Chị thi được hạng nhất toàn huyện đó, hạng nhất!”
Tiếp theo là Tạ Kiến Hoa.
“Ha ha ha chị em được hạng nhất toàn huyện! Không được em vui quá rồi, bây giờ bảo em làm một phát 100 trang bài tập em cũng có thể làm xong!”
100 trang bài tập? Anh Kiến Hoa vui đến ngu người rồi?
Tạ Kiến Quân đồng thời nhào đến nghe được, tạm thời chuyển phương hướng, từ một bên khác ôm lấy Tạ Miêu.
Ngay cả nhóc mập Vương Đại Lực cũng bị ảnh hưởng, đứng bên cạnh cười giống như tên ngốc.
Bên này khó khăn lắm mới bình ổn được, cổng trường học bên kia có người tinh mắt nhìn thấy mấy người bọn họ, “Trời ơi, kia không phải Tạ Miêu sao?”
Soạt soạt soạt, vô số ánh mắt nóng rực bắn qua đây, nhìn thấy Tạ Miêu bước chân dừng lại.
“Thật sự là Tạ Miêu kìa! A a a Tạ Miêu cậu đỉnh quá!”
Lý Lạp Mai nói xong thì chạy tới, ôm lấy Tạ Miêu bắt đầu lắc: “Cậu có thể thi được hạng nhất toàn huyện hạng 9 thành phố! Cậu trâu bò kinh được ấy! Tạ Miêu cậu trâu bò lắm lắm!”
Tạ Miêu bị lắc đến váng đầu, vội vàng ngăn cô ấy lại: “Đừng lắc đừng lắc nữa, lắc nữa tan thành từng mảnh bây giờ.”
Lúc này Lý Lạp Mai mới buông cô ra, nhưng vẫn không nhịn được hưng phấn uốn éo tại chỗ.
“Tớ biết mà, tớ biết chắc chắn cậu có thể thi tốt! Ha ha ha hạng nhất toàn huyện là bạn cùng bàn của tớ, quả thực là sướng chết!”
Mặc khác một vài bạn học quen biết Tạ Miêu cũng đi qua đây, vây quanh cô nói chúc mừng.
Tạ Miêu nói với bọn họ mấy câu, hỏi: “Mọi người thi như thế nào? Qua điểm trúng tuyển không?”
“Không biết.” Lý Lạp Mai lắc đầu, “Chúng tớ đến có hơi sớm, điểm cụ thể còn chưa dán lên.”
Đang nói, cổng trường lại có một trận xôn xao.
“Mau nhường một chút, giáo viên dán thành tích đến rồi!”
Bị thành tích tốt của Tạ Miêu kích thích, cảm xúc của các bạn bạn học đã hoàn toàn thăng hoa, thấy giáo viên đến dán thành tích, vội vàng nhường ra một con đường, nín thở tập trung tinh thần chờ đợi.
Lý Lạp Mai cũng túm lấy Tạ Miêu chạy qua, “Là thầy Lưu còn có thầy Chu.”
Trong lớp có một học sinh hạng nhất toàn huyện, thầy Lưu đi đường cũng dẫn theo gió, khỏi phải nói cao hứng bao nhiêu.
Trên mặt thầy tràn đầy ý cười, trải giấy viết thành tích màu đỏ sẫm trong tay ra, chờ thầy Chu quét xong hồ dán, tỉ mỉ dán giấy trên tường cạnh cổng trường.
Các bạn học vội vàng đi xem.
Đứng đầu chính là Tạ Miêu, 481 điểm. Bởi vì lần thi cấp ba này không thi tiếng Anh, khoảng cách đến max điểm chỉ có 19 điểm.
Chung quanh vang lên âm thanh hít thở một trận, có người lướt đến cái tên cuối cùng.
129 điểm…
Mợ nó!
Điểm trúng tuyển của trường học bọn họ mới 129, Tạ Miêu lại có thể thi được 481 điểm, còn là người không?”
Hơn nữa đề thi cấp ba rõ ràng khó hơn đề giữa kỳ cuối kỳ bình thường bọn họ làm, Tạ Miêu cũng có thể thi được điểm cao như vậy, quả thực là biến thái.
Một lát sau, mới có người khôi phục lại tinh thần từ trong khiếp sợ, từ trên hướng xuống dưới chăm chú nhìn lần nữa.
Hạng hai, Trần Đại Minh lớp 9-2, 417 điểm, đứng thứ 143 toàn huyện…
Trần Đại Minh cùng lớp với Tạ Miêu lại có thể lọt vào top 200 của huyện! Lớp số 2 trâu bò thế!
Mọi người kinh ngạc cảm thán một tiếng, tiếp tục nhìn xuống, nhưng mà…
Ngô Thục Cầm lớp 9-2, 388 điểm.
Lý Cường lớp 9-2, 332 điểm.
Vương Đại Lực lớp 9-2, 329 điểm.
Lý Lạp Mai lớp 9-2, 256 điểm.
…
Trên bảng vàng có đến 130 cái tên, riêng mình lớp 9-2 đã có hơn 30 suất, sao lớp bọn họ thi tốt thể nhỉ?
Mọi người đếm số lớp 9-2 viết phía trên, tất cả đều là vẻ mặt không thể tin được.
Trong sự khiếp sợ, Lý Lạp Mai tóm lấy Tạ Miêu, “Tạ Miêu, tớ đỗ rồi, tớ đỗ cấp ba rồi!”
Cô ấy nói, đột nhiên vành mắt đỏ lên, “Tớ thi đỗ rồi, tớ không cần đi làm việc nữa! Cảm ơn cậu!”
Vương Đại Lực kích động đến mức vành mắt đỏ bừng, “Tôi cũng đỗ rồi, tôi thi được 329 điểm! Cảm ơn cậu Tạ Miêu!”
Đúng lúc này, Hứa Văn Lệ là người đầu tiên phản ứng lại, ôm lấy Tạ Miêu bắt đầu nhảy.
“Ahh ha ha ha đứng nhất toàn huyện, lần này Tào Khiết chết chắc chết chắc rồi! Em nhìn xem về sau cậu ta còn đắc ý thế nào!”
Nghĩ đến Tào Khiết coi thường nhà mình mọi nơi, Tạ Miêu cũng mỉm cười. Sau đó bên tai cô đột nhiên vang lên một tiếng gào, Tạ Kiến Trung giống như sói con hoang dã nhào tới, “Chị, chị đỉnh của chóp quá đi! Chị thi được hạng nhất toàn huyện đó, hạng nhất!”
Tiếp theo là Tạ Kiến Hoa.
“Ha ha ha chị em được hạng nhất toàn huyện! Không được em vui quá rồi, bây giờ bảo em làm một phát 100 trang bài tập em cũng có thể làm xong!”
100 trang bài tập? Anh Kiến Hoa vui đến ngu người rồi?
Tạ Kiến Quân đồng thời nhào đến nghe được, tạm thời chuyển phương hướng, từ một bên khác ôm lấy Tạ Miêu.
Ngay cả nhóc mập Vương Đại Lực cũng bị ảnh hưởng, đứng bên cạnh cười giống như tên ngốc.
Bên này khó khăn lắm mới bình ổn được, cổng trường học bên kia có người tinh mắt nhìn thấy mấy người bọn họ, “Trời ơi, kia không phải Tạ Miêu sao?”
Soạt soạt soạt, vô số ánh mắt nóng rực bắn qua đây, nhìn thấy Tạ Miêu bước chân dừng lại.
“Thật sự là Tạ Miêu kìa! A a a Tạ Miêu cậu đỉnh quá!”
Lý Lạp Mai nói xong thì chạy tới, ôm lấy Tạ Miêu bắt đầu lắc: “Cậu có thể thi được hạng nhất toàn huyện hạng 9 thành phố! Cậu trâu bò kinh được ấy! Tạ Miêu cậu trâu bò lắm lắm!”
Tạ Miêu bị lắc đến váng đầu, vội vàng ngăn cô ấy lại: “Đừng lắc đừng lắc nữa, lắc nữa tan thành từng mảnh bây giờ.”
Lúc này Lý Lạp Mai mới buông cô ra, nhưng vẫn không nhịn được hưng phấn uốn éo tại chỗ.
“Tớ biết mà, tớ biết chắc chắn cậu có thể thi tốt! Ha ha ha hạng nhất toàn huyện là bạn cùng bàn của tớ, quả thực là sướng chết!”
Mặc khác một vài bạn học quen biết Tạ Miêu cũng đi qua đây, vây quanh cô nói chúc mừng.
Tạ Miêu nói với bọn họ mấy câu, hỏi: “Mọi người thi như thế nào? Qua điểm trúng tuyển không?”
“Không biết.” Lý Lạp Mai lắc đầu, “Chúng tớ đến có hơi sớm, điểm cụ thể còn chưa dán lên.”
Đang nói, cổng trường lại có một trận xôn xao.
“Mau nhường một chút, giáo viên dán thành tích đến rồi!”
Bị thành tích tốt của Tạ Miêu kích thích, cảm xúc của các bạn bạn học đã hoàn toàn thăng hoa, thấy giáo viên đến dán thành tích, vội vàng nhường ra một con đường, nín thở tập trung tinh thần chờ đợi.
Lý Lạp Mai cũng túm lấy Tạ Miêu chạy qua, “Là thầy Lưu còn có thầy Chu.”
Trong lớp có một học sinh hạng nhất toàn huyện, thầy Lưu đi đường cũng dẫn theo gió, khỏi phải nói cao hứng bao nhiêu.
Trên mặt thầy tràn đầy ý cười, trải giấy viết thành tích màu đỏ sẫm trong tay ra, chờ thầy Chu quét xong hồ dán, tỉ mỉ dán giấy trên tường cạnh cổng trường.
Các bạn học vội vàng đi xem.
Đứng đầu chính là Tạ Miêu, 481 điểm. Bởi vì lần thi cấp ba này không thi tiếng Anh, khoảng cách đến max điểm chỉ có 19 điểm.
Chung quanh vang lên âm thanh hít thở một trận, có người lướt đến cái tên cuối cùng.
129 điểm…
Mợ nó!
Điểm trúng tuyển của trường học bọn họ mới 129, Tạ Miêu lại có thể thi được 481 điểm, còn là người không?”
Hơn nữa đề thi cấp ba rõ ràng khó hơn đề giữa kỳ cuối kỳ bình thường bọn họ làm, Tạ Miêu cũng có thể thi được điểm cao như vậy, quả thực là biến thái.
Một lát sau, mới có người khôi phục lại tinh thần từ trong khiếp sợ, từ trên hướng xuống dưới chăm chú nhìn lần nữa.
Hạng hai, Trần Đại Minh lớp 9-2, 417 điểm, đứng thứ 143 toàn huyện…
Trần Đại Minh cùng lớp với Tạ Miêu lại có thể lọt vào top 200 của huyện! Lớp số 2 trâu bò thế!
Mọi người kinh ngạc cảm thán một tiếng, tiếp tục nhìn xuống, nhưng mà…
Ngô Thục Cầm lớp 9-2, 388 điểm.
Lý Cường lớp 9-2, 332 điểm.
Vương Đại Lực lớp 9-2, 329 điểm.
Lý Lạp Mai lớp 9-2, 256 điểm.
…
Trên bảng vàng có đến 130 cái tên, riêng mình lớp 9-2 đã có hơn 30 suất, sao lớp bọn họ thi tốt thể nhỉ?
Mọi người đếm số lớp 9-2 viết phía trên, tất cả đều là vẻ mặt không thể tin được.
Trong sự khiếp sợ, Lý Lạp Mai tóm lấy Tạ Miêu, “Tạ Miêu, tớ đỗ rồi, tớ đỗ cấp ba rồi!”
Cô ấy nói, đột nhiên vành mắt đỏ lên, “Tớ thi đỗ rồi, tớ không cần đi làm việc nữa! Cảm ơn cậu!”
Vương Đại Lực kích động đến mức vành mắt đỏ bừng, “Tôi cũng đỗ rồi, tôi thi được 329 điểm! Cảm ơn cậu Tạ Miêu!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.