[Thập Niên 70] Xuyên Vào Mẹ Ruột Cực Phẩm
Chương 2: Nhảy Sông 2
Lê Gia Thất Thất
12/07/2024
Nước mắt Chu Linh Lan càng chảy dữ dội hơn, bà ấy lấy tay lau mặt, bế đứa cháu trai gầy gò đứng dậy cúi đầu: "Hôm nay làm phiền mọi người rồi, mọi người về trước đi, đợi Đào Đào tỉnh lại, tôi sẽ nói chuyện rõ ràng với nó. Dù kết quả thế nào, đó cũng là số phận của Trịnh Đồ nhà tôi, là số phận của nhà thứ nhà họ Phó, mọi người về đi."
"Chuyện này..." Bác cả còn muốn nói gì đó.
Phó Quốc Cường đẩy vai bà ấy đi ra ngoài: "Thôi mà mẹ, thím hai tự biết phải làm gì, chúng ta về trước đi."
Bác cả bực bội: "Lần này đừng có để cô ta nắm thóp nữa, bản thân mình không vùng lên, người khác có muốn giúp cũng chẳng giúp được đâu..."
…
Tô Đào Đào mơ màng tỉnh dậy, trong đầu vẫn đang nghĩ về giấc mơ kỳ quái vừa rồi, sao mà chân thật đến vậy.
Kết quả vừa mở mắt ra, thứ đập vào mắt lại là mái ngói đen sì, mấy thanh xà ngang xiêu vẹo càng làm nổi bật lên vẻ cũ kỹ của căn nhà, nói là nhà thì không bằng nói là nhà hoang.
Tô Đào Đào vội vàng nhắm mắt lại, hy vọng giấc mơ này nhanh chóng qua đi.
Đột nhiên, thái dương Tô Đào Đào nhói lên từng cơn đau dữ dội, những ký ức không thuộc về mình như thước phim tua ngược, từng khung hình hiện lên trong đầu cô.
Chỉ trong vòng mười mấy phút ngắn ngủi, cô như đã xem xong nửa đời người của một nữ thanh niên tri thức, không, nói đúng hơn là một nửa đời người xui xẻo của một nữ thanh niên tri thức cực phẩm.
Cô vậy mà xuyên sách rồi!
Xuyên vào một cuốn tiểu thuyết thập niên mà cô vừa đọc cách đây không lâu, trớ trêu thay, cô không phải xuyên vào nữ chính mang theo bàn tay vàng, sở hữu không gian, mà lại xuyên vào một nữ phụ cực phẩm!
Cốt truyện cẩu huyết của nữ phụ này khiến Tô Đào Đào - người trùng tên với nhân vật phụ này - không còn một chút ham muốn chỉ trích nào nữa.
Tốt nghiệp cấp 3 không có việc làm, bị ép buộc xuống nông thôn, sau khi xuống nông thôn vì muốn trốn tránh lao động, đã gài bẫy Phó Trịnh Đồ - chàng trai đẹp trai nhất toàn xã - thành công gả cho anh.
Sau khi kết hôn, nguyên chủ không động tay làm việc một ngày nào, trở thành một con sâu gạo đúng nghĩa, việc nhà không làm, ngủ thẳng giấc đến khi mặt trời lên cao, hôm nay cướp kẹo của cháu trai, ngày mai cướp trứng gà của em chồng, ngày mốt lại lẻn ra vườn nhà người ta lấy khoai lang, ngay cả bẫy của lão thợ săn cũng không tha, cứ cách ba hôm lại lấy trộm gà rừng, thỏ rừng…
Gia đình Phó - gia đình có danh tiếng tốt nhất toàn đội sản xuất - từ khi nguyên chủ gả vào bỗng tuột dốc không phanh, bà con trong xã nhắc đến nguyên chủ đều lắc đầu ngao ngán, thật sự chó cũng không thèm nhìn đến.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Chuyện này..." Bác cả còn muốn nói gì đó.
Phó Quốc Cường đẩy vai bà ấy đi ra ngoài: "Thôi mà mẹ, thím hai tự biết phải làm gì, chúng ta về trước đi."
Bác cả bực bội: "Lần này đừng có để cô ta nắm thóp nữa, bản thân mình không vùng lên, người khác có muốn giúp cũng chẳng giúp được đâu..."
…
Tô Đào Đào mơ màng tỉnh dậy, trong đầu vẫn đang nghĩ về giấc mơ kỳ quái vừa rồi, sao mà chân thật đến vậy.
Kết quả vừa mở mắt ra, thứ đập vào mắt lại là mái ngói đen sì, mấy thanh xà ngang xiêu vẹo càng làm nổi bật lên vẻ cũ kỹ của căn nhà, nói là nhà thì không bằng nói là nhà hoang.
Tô Đào Đào vội vàng nhắm mắt lại, hy vọng giấc mơ này nhanh chóng qua đi.
Đột nhiên, thái dương Tô Đào Đào nhói lên từng cơn đau dữ dội, những ký ức không thuộc về mình như thước phim tua ngược, từng khung hình hiện lên trong đầu cô.
Chỉ trong vòng mười mấy phút ngắn ngủi, cô như đã xem xong nửa đời người của một nữ thanh niên tri thức, không, nói đúng hơn là một nửa đời người xui xẻo của một nữ thanh niên tri thức cực phẩm.
Cô vậy mà xuyên sách rồi!
Xuyên vào một cuốn tiểu thuyết thập niên mà cô vừa đọc cách đây không lâu, trớ trêu thay, cô không phải xuyên vào nữ chính mang theo bàn tay vàng, sở hữu không gian, mà lại xuyên vào một nữ phụ cực phẩm!
Cốt truyện cẩu huyết của nữ phụ này khiến Tô Đào Đào - người trùng tên với nhân vật phụ này - không còn một chút ham muốn chỉ trích nào nữa.
Tốt nghiệp cấp 3 không có việc làm, bị ép buộc xuống nông thôn, sau khi xuống nông thôn vì muốn trốn tránh lao động, đã gài bẫy Phó Trịnh Đồ - chàng trai đẹp trai nhất toàn xã - thành công gả cho anh.
Sau khi kết hôn, nguyên chủ không động tay làm việc một ngày nào, trở thành một con sâu gạo đúng nghĩa, việc nhà không làm, ngủ thẳng giấc đến khi mặt trời lên cao, hôm nay cướp kẹo của cháu trai, ngày mai cướp trứng gà của em chồng, ngày mốt lại lẻn ra vườn nhà người ta lấy khoai lang, ngay cả bẫy của lão thợ săn cũng không tha, cứ cách ba hôm lại lấy trộm gà rừng, thỏ rừng…
Gia đình Phó - gia đình có danh tiếng tốt nhất toàn đội sản xuất - từ khi nguyên chủ gả vào bỗng tuột dốc không phanh, bà con trong xã nhắc đến nguyên chủ đều lắc đầu ngao ngán, thật sự chó cũng không thèm nhìn đến.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.