[Thập Niên 70] Xuyên Vào Niên Đại Văn Nhận Sai Chồng
Chương 2: Đồng Chí Họ Trâu (2)
Manh Linh Thiên Diệp
10/11/2023
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cô chỉ biết xé nát tiểu tam cặn bã của ba như xé di chúc!
Muốn đi xé cả nhà tiểu tam, phải trở về thành.
Muốn lấy lại tài sản, cũng phải về thành.
Đầu năm nay chỉ có hai con đường trở về thành, một là người nhà trong thành sắp xếp công việc gọi về, hai là kết hôn với người thành phố.
Thủy Lang chỉ có thể chọn con đường thứ hai.
Nhưng mà đừng nói người thành phố, dù cho đẩy dân quê thành phố, cũng không thể kết hôn cùng thanh niên trí thức ở vùng hoang dã phương Bắc nghìn dặm, người thành phố chắc chắn chọn đối tượng có công việc có hộ khẩu.
Thực sự bởi vì bản thân không tìm được vợ, dưới nông thôn vẫn còn một đống cô gái tranh nhau muốn gả cho người thành phố, đâu đến lượt thanh niên trí thức vùng hoang dã phương Bắc, càng đâu tới lượt cô người có xuất thân tư bản bị mọi người chửi bới.
May mắn trong bất hạnh, Thủy Lang vừa xuyên tới đã cuối năm 1976 sắp bước qua năm 1977, tiểu tam và ba gửi thư lừa rằng tình hình hỗn loạn trong thành đang dần yên ổn, lớp băng đóng nghìn dặm sắp tan, thời cuộc không lâu nữa sẽ xuân về hoa nở.
Thủy Lang nhớ tới vị hôn phu từng đính ước khi còn nhỏ, cả nhà anh là người biết xem thời thế nhất, cũng là người tham tiền nhất, người có xác suất, đồng ý giúp cô trở về thành.
Vì thế Thủy Lang gửi điện tín cho vị hôn phu, tỏ rõ với anh cần anh giúp kết hôn để về thành giành nhà, nếu như đồng ý thì một tuần sau ra trạm tàu lửa đón cô.
Gửi điện tín xong, Thủy Lang tìm lãnh đạo phê duyệt thư giới thiệu kết hôn và thời gian nghỉ kết hôn, lúc này trở về thành.
Tổng cộng có mười lăm ngày trở về thành, đi đi lại lại tàu lửa hết mười ngày, trong vòng năm ngày nhất định phải cầm được giấy kết hôn, cô mới có thể ở lại, nếu không còn phải vác bọc quần áo chạy về vùng hoang dã phương Bắc.
Thời gian không chờ đợi ai, bước chân Thủy Lang vội vã đi tới trước mặt người đàn ông, suýt chút nữa nói oh shit.
Vị hôn phu này vậy mà dậy thì tốt như thế!
Cơ ngực này, thắt lưng hẹp này, cái mông này, đôi chân dài này, áo sơ mi trắng quần đen bình thường, anh đã biến nó thành trang phục cao cấp may theo số đo.
Quả nhiên là người biết xem thời thế nhất, mười năm nay xem ra là không chịu khổ chịu tội, cuộc sống rất không bình thường!
Đã lâu không gặp, vẫn phải xác nhận thân phận, Thủy Lang tiến lên phía trước nói: “Đồng chí họ Trâu?”
Người đàn ông quay mặt lại, Thủy Lang nhìn thấy khuôn mặt siêu cấp đẹp trai, hô hấp dừng lại trong phút chốc, khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng bức người, khuôn mặt đạt tuyệt đối.
Ánh mắt anh ngoài ý muốn đánh giá Thủy Lang, gật đầu.
Lông mày Thủy Lang khẽ nhíu lại, chớp mắt nhìn thẳng anh, cảm nhận được tính công kích mãnh liệt, đây là khi huấn luyện bằng máu bên bờ sinh tử một thời gian dài, mới có thể hình thành nên khí thế tự nhiên như vậy, điều này nói rõ vị hôn phu trước mắt, cuộc sống quả thật rất không tầm thường.
Cô chỉ biết xé nát tiểu tam cặn bã của ba như xé di chúc!
Muốn đi xé cả nhà tiểu tam, phải trở về thành.
Muốn lấy lại tài sản, cũng phải về thành.
Đầu năm nay chỉ có hai con đường trở về thành, một là người nhà trong thành sắp xếp công việc gọi về, hai là kết hôn với người thành phố.
Thủy Lang chỉ có thể chọn con đường thứ hai.
Nhưng mà đừng nói người thành phố, dù cho đẩy dân quê thành phố, cũng không thể kết hôn cùng thanh niên trí thức ở vùng hoang dã phương Bắc nghìn dặm, người thành phố chắc chắn chọn đối tượng có công việc có hộ khẩu.
Thực sự bởi vì bản thân không tìm được vợ, dưới nông thôn vẫn còn một đống cô gái tranh nhau muốn gả cho người thành phố, đâu đến lượt thanh niên trí thức vùng hoang dã phương Bắc, càng đâu tới lượt cô người có xuất thân tư bản bị mọi người chửi bới.
May mắn trong bất hạnh, Thủy Lang vừa xuyên tới đã cuối năm 1976 sắp bước qua năm 1977, tiểu tam và ba gửi thư lừa rằng tình hình hỗn loạn trong thành đang dần yên ổn, lớp băng đóng nghìn dặm sắp tan, thời cuộc không lâu nữa sẽ xuân về hoa nở.
Thủy Lang nhớ tới vị hôn phu từng đính ước khi còn nhỏ, cả nhà anh là người biết xem thời thế nhất, cũng là người tham tiền nhất, người có xác suất, đồng ý giúp cô trở về thành.
Vì thế Thủy Lang gửi điện tín cho vị hôn phu, tỏ rõ với anh cần anh giúp kết hôn để về thành giành nhà, nếu như đồng ý thì một tuần sau ra trạm tàu lửa đón cô.
Gửi điện tín xong, Thủy Lang tìm lãnh đạo phê duyệt thư giới thiệu kết hôn và thời gian nghỉ kết hôn, lúc này trở về thành.
Tổng cộng có mười lăm ngày trở về thành, đi đi lại lại tàu lửa hết mười ngày, trong vòng năm ngày nhất định phải cầm được giấy kết hôn, cô mới có thể ở lại, nếu không còn phải vác bọc quần áo chạy về vùng hoang dã phương Bắc.
Thời gian không chờ đợi ai, bước chân Thủy Lang vội vã đi tới trước mặt người đàn ông, suýt chút nữa nói oh shit.
Vị hôn phu này vậy mà dậy thì tốt như thế!
Cơ ngực này, thắt lưng hẹp này, cái mông này, đôi chân dài này, áo sơ mi trắng quần đen bình thường, anh đã biến nó thành trang phục cao cấp may theo số đo.
Quả nhiên là người biết xem thời thế nhất, mười năm nay xem ra là không chịu khổ chịu tội, cuộc sống rất không bình thường!
Đã lâu không gặp, vẫn phải xác nhận thân phận, Thủy Lang tiến lên phía trước nói: “Đồng chí họ Trâu?”
Người đàn ông quay mặt lại, Thủy Lang nhìn thấy khuôn mặt siêu cấp đẹp trai, hô hấp dừng lại trong phút chốc, khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng bức người, khuôn mặt đạt tuyệt đối.
Ánh mắt anh ngoài ý muốn đánh giá Thủy Lang, gật đầu.
Lông mày Thủy Lang khẽ nhíu lại, chớp mắt nhìn thẳng anh, cảm nhận được tính công kích mãnh liệt, đây là khi huấn luyện bằng máu bên bờ sinh tử một thời gian dài, mới có thể hình thành nên khí thế tự nhiên như vậy, điều này nói rõ vị hôn phu trước mắt, cuộc sống quả thật rất không tầm thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.